Thông tin truyện: Người Cứu Rỗi Giả Danh
Tiêu đềNgười Cứu Rỗi Giả Danh
Mô tảVì thính giác có vấn đề, tôi trở thành cái gai trong mắt bố, là trò cười của bạn học. Bạo lực gia đình, bắt nạt học đường, mỗi ngày trôi qua đều là một cực hình. Là Tử Chu Dã kéo tôi ra khỏi địa ngục đó. Anh cho tôi một bàn tay, một ánh sáng. Anh nói:“Có anh ở đây, không ai được phép làm tổn thương em.” Tôi tin. Tin đến ngây ngốc. Tôi xem anh là cứu tinh, là toàn bộ thế giới của mình. Mọi người nhìn tôi với ánh mắt hâm mộ:“Cô ấy thật may mắn, gặp được Tử Chu Dã.” Tôi cũng từng nghĩ vậy. Cho đến một ngày… Phía sau cánh cửa khép hờ, tôi vô tình nghe được tiếng cười vang vọng: “Vẫn là anh Từ diễn đỉnh thật đấy. Nhìn con nhỏ điếc đó cảm động muốn khóc luôn! Chắc tưởng mình là nữ chính trong phim thanh xuân chữa lành ha!”“Suỵt, nhỏ tiếng thôi!”Giọng anh vang lên, lạnh lùng đến rợn người:“Không sao đâu. Dù gì cô ta cũng chẳng nghe thấy.” Họ không biết, thính giác của tôi… đã hồi phục từ hai tuần trước. Tôi đứng đó, cứng đờ như đá, tim co thắt lại như thể bị ai bóp nghẹt. Thì ra, tôi chẳng phải nữ chính. Chỉ là một trò đùa tàn nhẫn được dựng nên bởi lòng thương hại… và sự khinh rẻ.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,071
Số chương16
Thể loạiHiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 110/7/20252380
Chương 2Chương 210/7/20251710
Chương 3Chương 310/7/20251460
Chương 4Chương 410/7/20251220
Chương 5Chương 510/7/20251200
Chương 6Chương 610/7/20251090
Chương 7Chương 710/7/20251140
Chương 8Chương 810/7/20251060
Chương 9Chương 910/7/20251060
Chương 10Chương 1010/7/20251040
Chương 11Chương 1110/7/20251180
Chương 12Chương 1210/7/20251140
Chương 13Chương 1310/7/20251180
Chương 14Chương 1410/7/20251210
Chương 15Chương 1510/7/20251270
Chương 16Chương 1610/7/20251370
Người Cứu Rỗi Giả Danh

Người Cứu Rỗi Giả Danh

Người Cứu Rỗi Giả Danh
2071
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:34 10/07/2025

Mô tả

Vì thính giác có vấn đề, tôi trở thành cái gai trong mắt bố, là trò cười của bạn học.

Bạo lực gia đình, bắt nạt học đường, mỗi ngày trôi qua đều là một cực hình.

Là Tử Chu Dã kéo tôi ra khỏi địa ngục đó.

Anh cho tôi một bàn tay, một ánh sáng.

Anh nói:“Có anh ở đây, không ai được phép làm tổn thương em.”

Tôi tin. Tin đến ngây ngốc.

Tôi xem anh là cứu tinh, là toàn bộ thế giới của mình.

Mọi người nhìn tôi với ánh mắt hâm mộ:“Cô ấy thật may mắn, gặp được Tử Chu Dã.”

Tôi cũng từng nghĩ vậy. Cho đến một ngày…

Phía sau cánh cửa khép hờ, tôi vô tình nghe được tiếng cười vang vọng:

“Vẫn là anh Từ diễn đỉnh thật đấy. Nhìn con nhỏ điếc đó cảm động muốn khóc luôn! Chắc tưởng mình là nữ chính trong phim thanh xuân chữa lành ha!”“Suỵt, nhỏ tiếng thôi!”Giọng anh vang lên, lạnh lùng đến rợn người:“Không sao đâu. Dù gì cô ta cũng chẳng nghe thấy.”

Họ không biết, thính giác của tôi… đã hồi phục từ hai tuần trước.

Tôi đứng đó, cứng đờ như đá, tim co thắt lại như thể bị ai bóp nghẹt.

Thì ra, tôi chẳng phải nữ chính. Chỉ là một trò đùa tàn nhẫn được dựng nên bởi lòng thương hại… và sự khinh rẻ.