5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tiết học buổi tối kết thúc, bên ngoài trời bắt đầu mưa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mưa mùa đông rất lạnh, cái lạnh như thấm vào tận xương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà tôi không mang ô, tôi chỉ có thể mượn của bạn cùng bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chạy bộ về dưới ký túc xá, người tôi đã ướt một nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tô Thiền, cậu nhìn kìa!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cùng bàn gập ô lại, chỉ về phía không xa, môi mím lại, "Bây giờ mấy cặp đôi nhỏ này, mỗi người một chiếc ô rồi còn phải đưa người kia xuống dưới, thật là ngọt ngấy c.h.ế.t đi được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hả? Cặp này sao nhìn mãi mà cứ thấy…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói đến đây, cô ấy đột nhiên im bặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, tôi mới ngẩng đầu lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước mắt tôi, Kì Việt và Khương Hoan đang đi cạnh nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khương Hoan cầm một chiếc ô, nhưng thân hình nhỏ nhắn của cô ấy vẫn được bao phủ dưới chiếc ô lớn của Kì Việt , ô nghiêng về phía cô ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khương Hoan hình như cũng đã nhìn thấy tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dưới ánh đèn đường vàng vọt,Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi môi hồng phấn của cô ấy nở ra một nụ cười đầy kiêu ngạo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mưa dội vào tóc rồi chảy vào miệng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vị vừa đắng lại vừa chát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi rút ánh mắt lại: "Đi thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
6Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặc dù sau khi về tôi đã kịp tắm nước nóng, nhưng với hệ miễn dịch yếu, tôi vẫn bị cảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn nhiệt độ đo được đã lên đến 39 độ, tôi nhẫn nhịn cơn đau xương cốt, đi đến phòng y tế lấy thuốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là học kỳ hai của lớp 11, đúng lúc là giai đoạn quyết định, tôi dặn bác sĩ kỹ lưỡng đừng kê thuốc có thành phần gây buồn ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bác sĩ vừa ký đơn vừa khen tôi may mắn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dạo này có nhiều người bị cảm sốt, viên thuốc này là hộp cuối cùng rồi, nhà cung cấp cũng không kịp đáp ứng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mỉm cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ngờ khi quay người lại lại gặp phải Kì Việt và Khương Hoan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nhìn thấy thuốc trong tay tôi, mắt Kì Việt sáng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hoan Hoan, đây có phải là thuốc cậu có thể dùng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khương Hoan yếu ớt tựa vào người Kì Việt, khuôn mặt tái nhợt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy liếc tôi một cái rồi lại vội vàng quay đi, khẽ gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy thì tốt quá."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Kì Việt mang theo chút cười, "Chúng ta có thuốc rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ê ê ê!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn cùng bàn Lâm Thanh Thanh nghe thấy có gì đó không đúng từ cuộc trò chuyện của họ, "Cái gì mà các cậu có thuốc rồi? Thuốc này là của Tô Thiền nhà tôi mà!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kì Việt cẩn thận đỡ Khương Hoan, bước về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tô Thiền, cậu có thể chia thuốc cho Hoan Hoan một nửa không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nghe thấy sự thay đổi trong cách xưng hô của Kì Việt, một cảm giác chua xót không thể diễn tả trào dâng trong lồng n.g.ự.c tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cố gắng lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không chia."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe vậy, Khương Hoan lắc đầu, "Kì Việt, thôi đi, Tô Thiền vốn dĩ không thích tớ, làm sao cô ấy chịu chia thuốc cho tớ chứ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tớ ngủ một giấc là sẽ khỏe lại thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kì Việt nhíu mày, giọng nói cũng trở nên nghiêm khắc hơn,Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cùng là bạn học, có thể đừng nhỏ mọn như vậy không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Thanh đứng chắn trước mặt tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mỗi hộp thuốc này phải dùng đủ liệu trình mới có tác dụng, sao có thể nói A Thiền của tôi keo kiệt như vậy được!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu người khác sắp chết, hỏi cậu có cho mượn mạng không, cậu sẽ cho không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kì Việt bị phản ứng này làm sắc mặt có chút khó coi,Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"A Thiền , tôi thật sự thất vọng về cậu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cậu có thể giận tôi vì không chọn cậu làm bạn học, nhưng không thể đem tính mạng của Hoan Hoan ra làm trò đùa được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác hỗn loạn trong đầu khiến tôi chóng mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi kéo tay Lâm Thanh Thanh,Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chúng ta đi thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net