4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời ta nói, biểu muội có vẻ nhớ kỹ, sau khi về nhà càng thêm thân thiết với mẹ ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí, nàng ta còn thường xuyên đổ bệnh bất chợt, khiến mẹ ta bận rộn không có thời gian lo cho ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhân cơ hội đó, lặng lẽ cắt giảm hơn một nửa của hồi môn của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rương vẫn là rương đó, chỉ là thứ bên trong đã thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiền bạc chỉ lót ở lớp trên cùng, bên dưới toàn là bông gòn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó, ta yên tâm chờ ngày xuất giá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù sao ta cũng phải thành thân trước cuối năm nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là hôn sự do tổ mẫu định đoạt, ta không thể từ chối, nhưng nếu có kẻ cố ý phá hỏng, ta liền có cớ để thoát thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Triệu Quân Vọng dù là kiểu mẫu điển hình trong số các công tử thế gia, nhưng chỉ mình ta biết, hắn có bệnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả mọi chuyện ta đều đã chuẩn bị xong cho bọn họ rồi, chờ đến ngày thành thân, ta còn chưa kịp mặc hỉ phục, mẹ ta đã đem đến cho ta một bát chè sen.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con mau ăn bát chè này đi, ăn xong sau này mới sớm sinh quý tử.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, để con mặc hỷ phục xong rồi ăn được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không được, lỡ làm bẩn thì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta lạnh lùng nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng ta lạnh buốt, vì đứa con giả kia mà bà ấy thật sự hao tâm tổn trí đến mức này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy thì nghe lời mẹ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhận lấy bát chè hạt sen, chậm rãi ăn từng thìa một, cảm thấy mùi vị đắng đến nỗi muốn rơi nước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ có điều ta lo ăn thứ này nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, nên rất nhanh đã đặt xuống. Mẹ ta vậy mà lại ra lệnh: “Uống hết đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngón tay ta khẽ run, bụng như thắt lại. Ta nhíu mày, đặt tay lên bụng: “Mẹ, con cảm thấy bụng hơi đau, muốn đi nhà xí một lát.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cố nhịn một chút.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt mẹ ta lộ ra vẻ vui mừng, nhưng có lẽ vì thời cơ chưa đến, nên bà bắt ta nhịn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật là nhẫn tâm, ta hít một hơi sâu, cố chịu đựng đến lúc hỷ bà trang điểm cho ta xong, bên ngoài đã vang lên tiếng nhạc nghênh thân rộn ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, con không chịu nổi nữa rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng lúc này biểu muội bước vào, gật đầu với mẹ ta một cái, mẹ ta liền cười nói: “Vậy con mau đi đi, mẹ sẽ sai người sắc thuốc cho con, tránh để con lúc lên kiệu lại thấy không thoải mái.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đa tạ mẹ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lập tức chạy thẳng đến nhà xí, ngồi trong đó rất lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật sự rất khó chịu, bụng đau quằn quại, ta không nhịn nổi liền bật khóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng cũng rơi chỉ vài giọt nước mắt thôi. Sau khi lau sạch nước mắt, khi ta bước ra ngoài thì đã khôi phục lại dáng vẻ bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngồi trong đó tròn hai khắc, đến mức mặt mày tái nhợt. May mà trước đó ta đã chuẩn bị thuốc giải, uống vào thấy đỡ hơn nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ta đi ra thì mọi thứ đã trống không: bộ hỷ phục ta chuẩn bị suốt một năm, tấm khăn voan che đầu ta thêu mất hai tháng, cả túi hỷ mang bên người, đều không còn thấy đâu nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí ngoại trừ Tiểu Đào ra, hai ma ma và nha hoàn ta dự định đưa theo cũng đã cùng bọn họ đi mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta vừa đi tiễn xong đoàn rước dâu quay trở về, thấy ta đứng đó với dáng vẻ ngơ ngác liền chạy tới ôm lấy ta, nói: “Con à, mẹ thấy con bệnh nặng nên sợ lỡ giờ lành, bảo biểu muội thay con lên kiệu hoa rồi. Dẫu sao Thế tử cũng không thể đợi người.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cười lạnh: “Thật ra, là các người cố ý đúng không? Trong bát chè sen đó có bỏ thêm thuốc, là để biểu muội thay con xuất giá đúng chứ? Con đã cảm thấy nàng ta rất lạ, từ sau khi nhìn thấy vị hôn phu của con tại yến tiệc, ánh mắt nàng ta chưa từng rời khỏi hắn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta có vẻ chột dạ, lập tức khóc lóc: “Biểu muội con số khổ như thế, để nó thay con gả cho Thế tử đi. Con có của hồi môn tổ mẫu con chuẩn bị cho, sau này dù gả vào nhà nào cũng được người ta trân quý. Nhưng biểu muội con thì không giống vậy, nó chẳng có gì cả.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng mẹ, con mới là con gái ruột của mẹ! Sao mẹ có thể đối xử với con như vậy? Sao mẹ có thể để nàng ta mang của hồi môn của con đi, cướp mất phu quân của con?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta không biết là tại sao, cảm thấy có chút không hiểu nổi mẹ mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta lau nước mắt, kéo tay ta, nói: “Con là con gái của ta, sao ta có thể để con bé mang theo của hồi môn của con xuất giá chứ? Vốn dĩ là tám mươi tám rương, mẹ chỉ cho con bé mang theo mười rương, còn lại đều vẫn ở nhà mình.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là tình huống gì, mẹ ta không phải yêu biểu muội nhất sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đã nó là khiêng mươi tám rương của hồi môn đi, giờ lại biến thành mười rương, đến lúc đó, Hầu phủ sao có thể để cho biểu muội được sống yên ổn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghĩ thế nào liền hỏi thẳng thế ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai ngờ, mẹ ta lại cười: “Biểu muội con vốn cũng chẳng phải cao môn quý nữ, được gả vào Hầu phủ đã là phúc lớn của nó rồi. Dù ít đi chút của hồi môn thì đã sao? Dù gì nó cũng là chính thê, Hầu phủ muốn bỏ nó cũng chẳng có lý do gì.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lòng ta càng lúc càng lạnh, không hiểu vì sao, ta đoán được ý đồ thực sự của mẹ mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bao nhiêu năm qua, hóa ra kẻ ngu ngốc nhất chính là ta, ta hoàn toàn không nhìn thấu được tâm tư của bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoá ra bà ấy mới là người đáng sợ nhất, gần như tính kế ta và tổ mẫu đến tận xương tuỷ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hóa ra, cái dáng vẻ lãnh đạm vô tình của ta hôm nay, đều là do thừa hưởng từ bà mà ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây, ta đột nhiên cười khổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ ta nói: “Ta biết con vẫn còn giấu một ít, hay là cũng lấy ra để mẹ giữ giúp, tránh bị kẻ khác tính kế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net