Ba tháng sau khi chia tay Vương Huyền, tôi “nhặt được” Văn Tuấn ở bãi đỗ xe trung tâm thương mại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa bước ra khỏi xe thì nghe tiếng cãi nhau ầm ĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một gã đầu trọc đang vỗ vào nắp capo một chiếc SUV, miệng chửi bới:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ kiếp mày có biết lái xe không? Đổi làn mà không thèm nhìn gương? Hôm nay không đưa 50 nghìn tiền sửa xe thì đừng hòng đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhíu mày nhìn qua — cái cản sau của SUV chỉ trầy sơ sơ, còn xe của gã trọc thì chẳng có vết nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn vào ghế lái, người đàn ông bên trong có làn da rám nắng, vai rộng đến mức gần chiếm hết ghế, đường nét nghiêng mặt sắc sảo, sống mũi cao thẳng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng sở hữu khuôn mặt đủ khiến cả đám phải im bặt, nhưng lúc này lại cúi đầu, ngón tay cào nhẹ vô lăng, giọng lắp bắp yếu ớt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh à… là anh đ.â.m vào đuôi xe em… camera hành trình có ghi lại…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Camera cái con khỉ!” – gã trọc phun nước bọt – “Tao nói mày sai là mày sai! Móc tiền ra nhanh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thật sự chịu không nổi nữa, bước đến:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chú ơi, camera của trung tâm thương mại ghi hết rồi. Chú đổi làn sai, đ.â.m vào đuôi người ta. Nếu gọi cảnh sát, đừng nói là không được 50 nghìn, mà chú còn phải bồi thường lại đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi rút điện thoại ra chụp hai chiếc xe:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hay là mình xem camera luôn nhé? Hoặc tôi giúp gọi 110?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gã trọc trừng mắt nhìn tôi, thấy tôi không hề sợ hãi, lại liếc qua chiếc SUV sang trọng của Văn Tuấn, bèn chửi đổng rồi lái xe chạy mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa xe mở ra, Văn Tuấn bước xuống, tai đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“C-cảm ơn chị… em tên là Văn Tuấn…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến khi anh ta đứng thẳng, tôi mới phát hiện anh cao gần mét chín, áo thun trắng bị cơ bắp căng đầy, lộ rõ cả tám múi bụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn chằm chằm khuôn mặt anh ta ba giây, hỏi thẳng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi tên Tạ Giang. Điều kiện anh không tệ, muốn làm người yêu tôi không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mắt anh trợn to như nai con, há miệng mãi mới nói được một câu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có được không ạ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này tôi mới biết, gia đình Văn Tuấn có một công ty vật liệu xây dựng nhỏ, không giàu sang gì, nhưng không tệ, chỉ là so với nhà tôi thì thua xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi sau khi điều tra kỹ lưỡng thì yên tâm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Như thế là tốt, nhà mình điều kiện tốt, con qua đó sẽ không bị bắt nạt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngoài mặt gật đầu, nhưng trong lòng vẫn đề phòng— hai cú sốc từ bạn trai cũ còn đó. Tôi đã chuẩn bị sẵn một bụng “chiêu trò” để đấu trí với nhà chồng tương lai, chỉ chờ ngày ra trận ghi thêm thành tích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn Tuấn đã nói trước với nhà:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bạn gái con thẳng thắn, có chính kiến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ôm theo cả kho “kịch bản đối phó”, vừa đến cửa thì bố mẹ và em gái Văn Tuấn — Văn Hiểu — đã đứng chờ, cười tươi như hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ anh cầm khay trái cây, tay run run:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giang Giang đến rồi à? Vào nhà nhanh! Văn Tuấn nói con thích đồ ngọt, bác mua sẵn bánh dâu rồi nè!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố anh đứng bên cạnh, vò tay cười nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghe bảo con hay ngủ muộn? Cuối tuần nhà mình sẽ để bữa sáng nóng sẵn, dậy lúc nào ăn lúc ấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn Hiểu chạy đến ghé tai nói nhỏ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị dâu, anh em nói chị giỏi lắm. Sau này ai bắt nạt nhà mình, chị phải che chở cho bọn em nha!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn đang bật “chế độ chiến đấu”, bỗng bị nghẽn toàn bộ hệ thống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn Tuấn gãi đầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bố mẹ em… họ thấy nhà mình bị bắt nạt quen rồi, nên mong có người mạnh mẽ làm chủ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ anh ấy còn đỏ cả mắt, rơm rớm nước:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hồi trước hàng xóm lấy đồ nhà bác như cơm bữa, họ hàng mượn tiền chẳng thèm trả… nhà bác không dám lên tiếng. Giang Giang, con đến đây đúng là cứu tinh của nhà bác!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố anh ta gật đầu phụ họa, mắt hoe đỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay cả Văn Hiểu cũng sụt sịt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị dâu đừng chê nhà em nhé…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ơ???Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Miếng bánh dâu suýt rơi khỏi tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kịch bản tôi chuẩn bị không dùng được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau thời gian sống chung, tôi phát hiện – họ thật sự là một gia đình hiền lành đến đáng thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nói thích bánh bao hấp ở Tây Thành, sáng sớm Văn Tuấn dậy xếp hàng mua; tôi than phòng gym xa, anh lập tức biến phòng sinh hoạt thành gym tại nhà; tôi chê áo trắng anh mặc quá đơn điệu, hôm sau anh mua hẳn 10 chiếc với đủ màu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sau này mặc gì nghe lời em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người nhà anh ấy cũng để tôi ngồi “trên đầu”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chê màu sơn nhà xấu, mẹ anh liền nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đổi! Giang Giang thích màu nào thì đổi màu đó!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chê phong cách cũ kỹ, bố anh dắt cả nhà đi make-over.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dần buông lỏng cảnh giác. Có lúc còn nghĩ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có lẽ lần này thật sự có thể yên ổn mà sống.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cho đến khi Tết, tôi đến ăn cơm ở nhà Văn Tuấn… và có cơ hội "ra tay."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mùng 2 Tết, một bà cô bên nội – gọi là Cô Hai – dắt theo con trai, con dâu đến chơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa bước vào, Cô Hai đã nói toáng lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ơ kìa, bạn gái Văn Tuấn trông xinh thật đấy! Chỉ có điều nhìn dữ dằn quá, chẳng giống người nhà quê hiền lành gì cả.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Văn Tuấn cười gượng, đưa trái cây:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giang Giang ngoan lắm, rất tốt với Văn Tuấn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô Hai chẳng thèm nhận, ngồi phịch xuống sofa, vắt chân chéo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giờ nhà mấy người làm ăn khấm khá rồi, cũng nên giúp đỡ bà con chứ. Thằng cháu tôi đang định mở tiệm nhỏ, thiếu 100 nghìn, anh chị xem thế nào…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố Văn Tuấn ngập ngừng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô Hai… năm ngoái cô mượn 50 nghìn vẫn chưa trả…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ôi dào! Nhắc làm gì!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô Hai cắt ngang:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Người một nhà mà tính toán thế làm gì? Với lại tôi cũng kẹt tiền nên mới chưa xoay được. Bây giờ Văn Tuấn có bạn gái giàu thế, thiếu gì 100 nghìn?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta liếc tôi đầy khiêu khích:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhà Giang Giang có điều kiện, chắc chẳng coi số tiền đó ra gì nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nói gì, chỉ nhấp ngụm trà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn Tuấn kéo nhẹ tay tôi thì thầm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng để ý bà ta…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net