"Chúng em có thể chết, nhưng người đọc sách thì không thể. Chỉ cần còn có các chị, đất nước chúng ta mới có hy vọng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An ôm lấy cánh tay mình, bật cười ngây dại: "Chị ơi, chị nói xem, tương lai sẽ thế nào? Em có thể được đi học, biết chữ không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng tôi nghẹn lại vì nước mắt nhưng vẫn kiên định đáp: "Tương lai sẽ rất tốt! Vì có ba mẹ em, có hàng ngàn hàng vạn anh hùng đứng lên nên Trung Quốc nhất định sẽ ngày càng mạnh mẽ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ôm chặt lấy con bé: "Chị sẽ dạy em đọc sách, viết chữ! Nhạc An sau này chắc chắn sẽ trở thành một người học giỏi hiểu biết!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An nheo mắt cười, như thể đã nhìn thấy tương lai: "Em muốn trở thành cô giáo! Dạy học, trồng người! Như vậy đất nước chắc chắn sẽ ngày càng tốt hơn!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đột nhiên, ngoài cửa sổ xuất hiện một gương mặt gầy gò, thanh tú: "Nhạc An, Nhạc An."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nụ cười vẫn còn đọng trên mặt Nhạc An. Con bé nhìn theo tiếng gọi, vui mừng reo lên: "Chị Tiểu Anh!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô gái được gọi là Tiểu Anh lén lút vòng ra cửa rồi chui vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An chạy bổ nhào vào người cô ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Anh xoa đầu con bé, mỉm cười cảm kích với tôi: "Cảm ơn cô đã chăm sóc Nhạc An."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khoát tay: "Là Nhạc An cứu tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An đứng bên cạnh Tiểu Anh, vui vẻ nhìn tôi nói: "Chị ơi, chị về nhà với bọn em nhé!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được!" Tôi đứng dậy, nắm chặt tay con bé.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
6.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên ngoài tạm thời không thấy bóng dáng kẻ địch, ánh nắng bao trùm mặt đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mảnh đất này đang ẩn chứa một nguồn năng lượng to lớn, chỉ chờ thời cơ để hồi sinh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi thuận lợi đến được ngôi làng ở ngoại ô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa bước vào cổng làng, một đội dân binh được trang bị đầy đủ tiến lên đón.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Anh đi đầu, chào hỏi họ: "Đội trưởng Dương, hôm nay không có vấn đề gì không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người được gọi là đội trưởng Dương có dáng người cao lớn, nhưng gương mặt lại vô cùng chất phác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta gãi đầu cười ngượng ngùng, "Không có vấn đề gì đâu, Anh Tử cứ yên tâm!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An kéo áo tôi, thì thầm: "Đội trưởng Dương là vị hôn phu của chị Tiểu Anh. Hai người hẹn nhau, đợi đánh đuổi kẻ thù xong sẽ thành thân."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ lúc nhìn thấy đội trưởng Dương, ánh mắt của Tiểu Anh chưa từng rời khỏi anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Loạn thế, tình yêu không thể nói ra, vì chẳng ai biết liệu ngày mai có còn tồn tại hay không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tình yêu giấu trong đáy mắt, khắc sâu vào tim nhưng chưa bao giờ thốt ra thành lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhạc An kéo tôi đi về nhà, dân làng cũng tinh ý để lại không gian riêng cho hai người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về đến nhà, tôi mới thực sự cảm nhận được Nhạc An vẫn chỉ là một đứa trẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Em tung tăng nhảy nhót, tươi cười chạy đi lấy đồ ăn cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi xuống mép giường, nói là giường nhưng thực chất chỉ là một tấm ván gỗ đặt lên mấy viên gạch đắp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căn phòng tuy đơn sơ nhưng sạch sẽ, đủ để thấy được tấm lòng của chủ nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chống tay lên đầu, cảm giác mệt mỏi như thủy triều ập đến, chẳng mấy chốc liền chìm vào bóng tối, mất đi ý thức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mơ hồ, tôi cảm thấy từng luồng gió mát lướt qua, hơi nóng trên cơ thể dần dần tản đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trở mình ngủ càng sâu hơn, cho đến khi những âm thanh huyên náo đánh thức tôi dậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
7Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời đã tối, ánh sáng ngoài sân theo tiếng nói chuyện lúc mạnh lúc yếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đi ra sân, thấy mắt Nhạc An sưng đỏ, được Tiểu Anh nắm tay. Đội trưởng Dương cau mày nghiêm túc bàn bạc gì đó với thuộc hạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên ngoài sân, dân làng đứng chật kín.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sự xuất hiện của tôi khiến Nhạc An như tìm được hy vọng, em lao thẳng vào tôi: "Chị, cầu xin chị cứu ba em!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Nhạc An khàn đặc đến mức không còn giống giọng trẻ con nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi xuống, lau nước mắt cho em: "Được, trước tiên nói cho chị biết đã xảy ra chuyện gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Anh, người nãy giờ im lặng đứng xa, bỗng lên tiếng: "Để tôi nói."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"chú Nhạc chiều nay vì cứu con gái út của thím Phúc mà bị kẻ địch bắt đi rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này tôi mới để ý, bên cạnh đội trưởng Dương còn có một bé gái gầy yếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ bé, thím Phúc gù lưng, gương mặt khắc khổ đầy áy náy, nghẹn ngào nói: "Là lỗi của tôi với anh Lạc. Sao người bị bắt không phải là tôi chứ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Anh nghiêm giọng quát: "Chị nói bậy gì thế! Chị có biết phụ nữ bị bắt sẽ ra sao không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net