[Hệ thống: Cũng có thể là do cậu đã đề phòng từ trước].Ôn Trĩ Sơ ngại ngùng cúi đầu, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chắc là thế nhỉ".Nhưng vừa dứt lời, cánh tay của Ôn Trĩ Sơ lại bị va phải.Bụp Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
——Nhìn thi thể đáng thương của cái xúc xích nằm dài trên mặt đất, Ôn Trĩ Sơ đứng hình, hai mắt hoa lên.Không khí xung quanh dường như đã đông cứng lại.[Hệ thống: Có lẽ đây cũng được coi là nhân sinh vô 'ruột' đấy nhỉ.](烤肠 (kǎo cháng): xúc xích, 肠 là ruột)". . ."Ôn Trĩ Sơ nhìn xúc xích nằm dưới đất, miệng nhỏ xẹp lại, khóe miệng lập tức cụp xuống.Thiên Miêu tinh linh nhìn cậu, cảm thấy khó chịu trong lòng.[Hệ thống: Mẹ nó!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là đứa nào, đứa nào dám hất rơi xúc xích của con trai tao!]"..."Ngay lúc Ôn Trĩ Sơ còn đang tiếc hận, bên tai lại vang lên tiếng chửi mắng, rõ ràng là có người khác cũng đã bị hại.Quý Phong Trường: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ kiếp, thằng nào đâm vào ông đấy hả!"Chỉ thấy trên tay cậu ta đang cầm chai nước, vải áo trước ngực ướt một mảng lớn, giơ tay vắt cũng ra một vũng nước, gió thu chiều tối thổi qua, cái lạnh xuyên tim ùa tới.Ôn Trĩ Sơ nhìn sang, đột nhiên cảm thấy mình cũng không quá thảm, thậm chí còn có chút may mắn.Nhưng quay đầu lại, nét mặt vẫn tiếc hận nhìn cái xúc xích nướng kia.Quý Phong Trường hùng hùng hổ hổ, nhìn cậu học sinh lớp mười mới đυ.ng người ta xong đang định chạy trốn, kéo người quay lại: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ mày chứ, thằng ranh con!".Cậu học sinh lớp mười kia không ngờ mình sẽ bị bắt được, nháy mắt đã run lẩy bẩy, lời nói lắp ba lắp bắp mãi không thành câu, một cậu bạn của cậu ta mới đi tới giải thích: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh, vừa rồi chúng em đùa nhau không nhìn đường, rất xin lỗi anh".Quý Phong Trường: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu xin lỗi có ích thì còn cần cảnh sát làm gì?!"Tần Gia Thụ đứng bên: ...Hắn vốn định chỉ để mình Quý Phong Trường dọa hai cậu nhóc kia là đủ rồi, ai ngờ mới quay người ánh mắt đã chạm phải Ôn Trĩ Sơ đang cúi đầu đứng một bên.Sau khi đọc được bức thư khuyên nhủ ngày hôm nay, gần như trái tim hắn đã bị người ta làm cho mềm nhũn, trên mặt hắn vẫn giữ được bình tĩnh như thường, nhưng ánh mắt cứ dính chặt lấy người ta không rời nổi, trong đôi mắt đen lạnh lẽo kia khó có khi có thêm chút nhiệt độ.Một giây sau hắn nhìn thấy nét mặt tủi thân của Ôn Trĩ Sơ, thiếu niên đang méo miệng tiếc hận nhìn cái xúc xích nằm trên đất, rõ ràng vừa rồi cũng bị hai người kia đυ.ng trúng đánh rơi, vẫn còn đang ngây người đứng đó không nhúc nhích, không biết còn tưởng rằng cậu chính là một pho tượng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net