Thông tin chương 1: Nhất Đao Khuynh Thành
Tên truyệnNhất Đao Khuynh Thành
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Ngược
Số chương31
Chương số1
Tiêu đề chươngNhất Đao Khuynh Thành
Tóm tắt chươngNgày mồng 8 tháng 6, trời nắng. Trời vừa mới sáng, khắp trong ngoài nhà Đường Gia Bảo đã bắt đầu bận rộn, xa xa chỉ nhìn thấy khói bếp nghi ngút bay lên. Trên gương mặt mỗi người lộ rõ nét mừng vui kh...

Nhất Đao Khuynh Thành: Nhất Đao Khuynh Thành

Ngày mồng 8 tháng 6, trời nắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trời vừa mới sáng, khắp trong ngoài nhà Đường Gia Bảo đã bắt đầu bận rộn, xa xa chỉ nhìn thấy khói bếp nghi ngút bay lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên gương mặt mỗi người lộ rõ nét mừng vui khôn tả, không như bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi người đều rất bận rộn vì bữa tiệc của Đường Gia Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khoảng một giờ đồng hồ trôi qua, cửa lớn của Đường Gia Bảo đột nhiên mở ra, một chiếc xe ngựa xa hoa phóng ra, một đội cưỡi tuấn mã, lưng đeo trường kiếm đứng xung quanh bảo vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt nhìn tiểu đệ Đường Tiểu Bảo đang được mẹ ôm trong lòng, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt sáng long lanh, lại còn đưa miệng chúm chím cười với nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong vô thức, nàng muốn đưa tay ra để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn ấy, nhưng tay đưa ra nửa chừng thì nhìn thấy mẫu thân nàng chau mày lại. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bỏ xuống!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng quát của mẫu thân ở ngay đằng sau vang lên, tay của Đường Duyệt cứng đờ ra một lúc, vẫn chưa kịp phản ứng gì, mẫu thân nàng đã giật mạnh tay làm cho tấm rèm xe buông xuống, còn không quên thắt chặt lại chiếc tã của Tiểu Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt cúi thấp đầu xuống, nàng không dám nhìn vào mắt của mẫu thân nữa, đôi mắt đẹp ấy ngay lập tức nhìn chằm chằm vào nàng một cách rất nghiêm khắc, như thể đang mong đợi giá như nàng chưa từng tồn tại vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc ăn sáng, phụ thân nói với mẫu thân: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hôm nay có nhiều khách đến, rất ồn đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng đưa Tiểu Bảo ra ngoài mua ít đồ dùng, đưa cả con gái đi cùng, nó cũng cần mua thêm một ít quần áo mới”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một câu nói rất nhẹ nhàng, Đường Duyệt nghe xong rất cảm kích nhưng lại không có cách nào nói ra được sự cảm kích đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẫu thân nàng chỉ gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt vui mừng như muốn nhảy lên, nàng vui mừng không phải vì bản thân có quần áo mới mà chính là vì nàng có thể cùng mẫu thân đi ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vú nuôi không nói một lời nào, ngồi bên cạnh quan sát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khuôn mặt của Đường Tứ phu nhân rất đẹp, dưới ánh sáng mờ tỏ trong xe dường như khuôn mặt ấy đang phát sáng, đôi bàn tay mịn màng ôm trọn vị thiếu gia, giống như một viên ngọc rồng sạch sẽ tinh khiết, quí giá, nho nhã mà không thể miêu tả được bằng lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt của vú nuôi vô thức nhìn vào trong góc, nhìn thấy ánh mắt muốn nuốt chửng Đường Duyệt của Đường Tứ phu nhân, trong lòng thầm than một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vị cô nương này so với đôi mắt mơ mộng, quyến rũ, nước da trắng như tuyết của Đường Tứ phu nhân thì không giống như hai mẹ con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ấy ngoài đôi mắt đen láy nhưng thiếu chút lanh lợi, đôi ngón tay búp măng, thân hình rất yếu ớt, nhìn giống như là một cây gỗ ra thì không được hưởng chút di truyền nào từ Đường Tứ phu nhân cả, cuối cùng thì… Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường Duyệt!” Đường Tứ phu nhân vừa mở lời, đôi mắt của Đường Duyệt liền sáng lên. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con không cần đi cùng ta nữa, chúng ta còn có rất nhiều thứ phải mua, con… đi không được tiện cho lắm”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt bỗng ngây người ra, không được tiện?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng phụ thân đã nói rõ ràng, nàng có thể đi mà, sao đột nhiên lại thay đổi như thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng sẽ không nhiều chuyện, cũng không gây thêm rắc rối cho mẫu thân đâu mà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tại sao lại không cho nàng đi theo chứ… Sao lại không thấy tiện kia chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng những lời này nàng chưa kịp nói ra, đã bị mẫu thân đuổi ra khỏi xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc xe phóng đi y như một trận cuồng phong, nàng thậm chí chưa kịp cầu xin mẫu thân thì đã mất đi cơ hội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đứng chôn chân giữa đường, Đường Duyệt nhìn chằm chằm vào đội kị sĩ bảo vệ đang đi bên cạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc đó, những khuôn mặt dường như rất vô tình của những người kị sĩ kia cũng nhìn nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong những ánh mắt đó có sự hiếu kỳ, có sự khinh miệt, nhưng nhiều hơn đó là sự cảm thông, nàng lặng lẽ cúi đầu, nàng không muốn cho người ta thấy được những giọt nước mắt đang lăn trên má mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tại sao… nàng lại không thể đi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bóng chiều dần buông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt ngồi trên cây anh đào, nhìn bóng chiều dần buông từ một nơi xa xăm, những tia sáng vàng vọt dần sa xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xe ngựa đi mua hàng vẫn chưa về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng cúi đầu nhìn, đèn trong Đường Gia Bảo đã được thắp lên, nàng có thể nghe thấy tiếng nói cười rất vui vẻ phát ra từ phía Đường gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay là đầy tháng của tiểu thiếu gia Đường gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt biết rằng, ở cửa Đường gia lúc này nhất định có rất nhiều xe sang trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những đại gia tộc có danh tiếng trên giang hồ, các phái trong võ lâm đều đến chúc mừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chủ trì buổi tối ngày hôm nay sẽ là Đường phu nhân, cũng là vị phu nhân hiện có địa vị nhất trong nhà – phu nhân mới cưới của Đường Tứ gia Đường Mẫn – mẫu thân của tiểu thiếu gia Đường gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Tứ phu nhân Ôn Nhã Như, một Ôn Nhã Như đẹp nổi tiếng ở đất Giang Nam, một Ôn Nhã Như mười một năm trước thân bại danh liệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đẹp Ôn Nhã Như tài sắc song toàn, đại tiểu thư Ôn gia giàu có ở đất Giang Nam, chưa cưới mà có chửa, một Ôn Nhã Như lấy người phu đánh xe ngựa riêng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tứ phu nhân của Đường gia ngày hôm nay, Đường Tứ phu nhân – người duy nhất được Đường Mẫn sủng ái, bà ấy là mẫu thân của Đường Duyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật đáng tiếc, phụ thân nàng không phải là con người nổi tiếng Đường Mẫn kia, mà lại là người phu đánh xe ngựa riêng của mẫu thân nàng – người đã làm cho mẫu thân nàng bị người đời chê cười, đã hại mẫu thân phải sống cuộc sống cơ cực hơn mười năm trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người phu ngựa đã lừa đại tiểu thư xinh đẹp của Ôn gia, đương nhiên sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mười năm, một ngày sau khi lên núi ông ấy đã không trở về, ông ấy bị trượt chân ngã rồi chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ôn Nhã Như đã nói như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tất nhiên nghe mẫu thân nói như thế, Đường Duyệt đương nhiên sẽ tin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không đến nửa tháng sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt đã cùng với mẫu thân chuyển đến Đường Gia Bảo, mẫu thân làm vợ lẽ của Đường Mẫn, họ Đường cũng chính thức trở thành họ của nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ ngày chuyển về Đường gia, ngoài việc đổi họ ra, thì tất cả mọi việc của Đường Duyệt đều không thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng mẫu thân thay đổi rất nhiều… Cảm giác của nàng khi nhìn thấy Đường Mẫn, mẫu thân, tiểu đệ mới sinh ở cùng nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt đột nhiên hiểu ra rằng ba người đó đã là một thế giới rất toàn vẹn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng chỉ là một người ngoài, một người xa lạ mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ở Đường gia, ăn ngon, ngủ kỹ, nhưng trong lòng không thấy thoải mái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngây người đứng ở ngoài cửa, Đường Duyệt đột nhiên nhớ lại ngày chôn cất phụ thân, bà lão hàng xóm, nhìn mẫu thân mặc áo tang, đứng thờ ơ, liền nói với Đường Duyệt: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Khổ thân đứa trẻ này, sau này đều phải dựa vào chính sức của mình thôi”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm đó, Đường Duyệt ngây thơ hỏi một câu rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tại sao ạ?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của bà lão lộ ra một nụ cười thân thuộc, nhưng hàm chứa một nỗi bi ai: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con không có phụ thân, cũng đồng nghĩa là không có mẫu thân”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đợi lúc mẫu thân lạnh lùng đi qua, bà lão lại lắc đầu quay đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trải qua một thời gian rất dài, Đường Duyệt mới dần dần hiểu ra ý nghĩa trong những câu nói của bà lão. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu như không có Tiểu Bảo thì tốt biết mấy, nếu như…” Đường Duyệt giật mình bởi suy nghĩ này, nàng không dám nghĩ nữa.Tiểu đệ Đường Tiểu Bảo đáng yêu, bé bỏng như vậy, sao nàng có thể có những suy nghĩ như thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lại còn dám nguyền rủa tiểu đệ như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc dù từ lúc Tiểu Bảo được sinh ra thì mẫu thân ngày càng không để ý tới nàng, trước đây mẫu thân cũng rất ít khi cười với nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói như vậy để thấy rằng Tiểu Bảo đã làm cho mẫu thân cười nhiều hơn, chứ không phải là Tiểu Bảo đã cướp đi nụ cười thuộc về nàng mới đúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng làm sao có thể nảy ra những suy nghĩ ác độc như thế chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt trân trân nhìn xuống dưới gốc cây, tim đập rất mạnh, cả bàn tay toát mồ hôi, chỉ cần động đậy thôi, nàng sẽ rơi từ trên cây anh đào xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu như rơi xuống đất, nếu như rơi xuống đất, chắc chắn sẽ gặp được phụ thân, phụ thân rất thật thà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ cần nhẹ nhàng buông tay, thì sẽ không cần đối mặt với sự châm chọc cạnh khóe của những người trong Đường Gia Bảo, thậm chí là đánh nàng tím bầm giống như đánh một đứa con trai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thêm nữa cũng không cần đối mặt với từng câu nói hay mỗi việc làm không chút tình cảm nào của mẫu thân nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và cũng không cần phải làm kẻ ăn bám làm mọi người đều ghét… Nàng vô thức ngả dần về phía trước, bàn tay cuối cùng cũng buông lỏng, đột nhiên có người hét to: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Này, cô nương trên cây kia!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt giật mình, tay nắm chặt lấy cành anh đào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng nhìn xuống dưới, chiếc xe không biết đã đậu ở đó từ lúc nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không nhìn thấy người nói lúc nãy, Đường Duyệt giật mình nhìn chăm chăm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng chưa từng nhìn thấy một chiếc xe nào như thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thân xe phát ra một thứ ánh sáng đen bóng, giống như một hòn đá quý màu đen, không nhìn thấy sự hào hoa, nhưng rất có phong thái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ở Đường gia lâu như vậy, đã nhìn thấy rất nhiều chiếc xe ở ngoài cửa lớn, nhưng chiếc xe như thế này rất hiếm khi nhìn thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con ngựa to dẫn đầu tám con ngựa, thần khí dũng mãnh, đúng là một con tuấn mã tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đánh xe mặc một bộ đồ tơ lụa màu xanh, thần khí nhanh nhẹn, khí chất hào sảng giống như một thanh niên tuấn tú được sinh ra từ một gia đình giàu có nào đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phía đằng sau càng làm cho Đường Duyệt thấy bất ngờ, rèm xe nhẹ nhàng mở ra, bước ra là một chàng trai tuấn tú, miệng nở một nụ cười. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô nương ở trên cây kia, nàng trèo cao như thế để làm gì vậy?” Đường Duyệt ngần ngại nhìn người thanh niên đang đứng dưới gốc cây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đương nhiên nàng không dám nói rằng mình đang chuẩn bị nhảy xuống, đành nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta chỉ là… ngắm phong cảnh mà thôi”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng trai cười và nói rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng có nhìn thấy quanh mình có rất nhiều hoa anh đào không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt nhìn xung quanh, quả nhiên trên cây có rất nhiều hoa anh đào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng chùm nho nhỏ, màu hồng, phát ra ánh sáng như màu hồng mã não.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi gió thổi, có thể ngửi thấy mùi hương hoa anh đào phảng phất. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng hãy rung cây đi, hái hộ ta một ít hoa anh đào có được không?” Người dưới gốc cây tiếp tục nói, Đường Duyệt có chút băn khoăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người thanh niên đó thấy nàng im lặng, vẻ mặt sầu não, kiên trì nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng rung nhè nhẹ thôi, cẩn thận đừng để bị rơi xuống đất”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt không còn cách nào khác, đành phải rung mấy cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên cây rơi xuống vài bông hoa anh đào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng nhẹ nhàng cười một cái, cúi xuống nhặt lên, sau đó quay trở lại xe ngựa của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lúc sau, vén tấm rèm che cửa lên và nói với nàng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hoa anh đào rất ngọt, nàng đừng quên nếm thử nhé!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt ngẩn ra một lúc, nhìn theo chiếc xe chạy về hướng Đường Gia Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng vô tình ngắt một bông hoa anh đào, cũng không lau liền bỏ luôn vào miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong miệng toàn là một vị chua chua, chát chát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuy cũng có vị ngòn ngọt nhưng cũng không giống như lời người thanh niên kia nói Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“rất ngọt”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt nghĩ, hay ngắt một bông nữa nếm lại xem, vẫn là vị chua chua, chát chát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng nhìn theo chiếc xe đã đi xa, lại ngây ra một lúc, có gì đó khó hiểu, ý định nhảy xuống đã trôi mất quá nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dường như việc nhẹ nhàng rung cây, nếm vài bông hoa anh đào chua chua, chát chát, đã làm nàng mất đi dũng khí để nhảy xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc xe đã đến trước cổng Đường Gia Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một người đàn ông trung niên gầy gầy, trên mặt luôn nở một nụ cười, đang đứng trước cửa Đường Gia Bảo đợi khách.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn thấy chiếc xe đến, nụ cười trên mặt lập tức có chút lặng lẽ, ngoảnh đầu nói với đám người dưới: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thương thiếu gia đến rồi, còn không mau đến mời thiếu gia xuống xe!”, sau đó mới bước lên chào đón.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lạ một điều, câu nói ấy vừa dứt, Đường quản gia liền nhìn thấy đại thiếu gia họ Đường đi tới với khuôn mặt u ám.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vẻ mặt này, có chỗ nào không ổn ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong lòng Đường quản gia thắc mắc, vẻ mặt vẫn tươi cười, nhưng lại đủ thông minh đứng cách xa ba bước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc đại thiếu gia Đường gia vui vẻ, cậu ấy là một chủ nhân nhân từ nhất, nhưng nếu như gặp phải lúc cậu không vui thì hãy tránh xa cậu ấy ra một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung nhìn Đường thiếu gia, cười và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Một ngày tốt lành như thế này, sao Đường huynh lại không vui?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc lạnh lùng đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thực ra ta rất vui, nhưng nhìn thấy huynh, ta thấy không vui chút nào”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung tò mò hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta có mang bất hạnh gì tới đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa mới tới Đường Gia Bảo, huynh đã có khuôn mặt này, chắc hẳn có ý không muốn chào đón ta?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường quản gia vội lau những giọt mồ hôi trên mặt, vừa cười vừa đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thương thiếu gia hiểu lầm rồi, đại thiếu gia nhà chúng tôi không có ý đó”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khuôn mặt không lộ chút biểu cảm của Đường Mạc, làm cho những lời nói của Đường quản gia không có chút thuyết phục nào cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cũng không tức giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng dường như không bao giờ bị người khác làm cho phẫn nộ, luôn luôn nở một nụ cười hiền từ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc hắng giọng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vừa rồi huynh hơi nhiều chuyện rồi đó”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung không nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc nhíu mày: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Huynh im lặng là ngầm thừa nhận hay sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung vẫn giữ nguyên nụ cười, không để ý đến những hành động bất lịch sự của Đường Mạc: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường huynh đã nhìn thấy tất cả, còn cần ta nói gì nữa…”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng điệu Đường Mạc vẫn lạnh lùng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không thể nhận ra Đại thiếu gia nhà họ Thương lại đối đãi với một người con gái xa lạ thân thiết đến như vậy!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cố tình làm ra vẻ ngạc nhiên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu như ta nhớ không nhầm thì Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“người con gái xa lạ ấy” chính là tiểu muội của Đường huynh?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Đường Mạc sắc như dao, nhìn Thương Dung: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nhưng, đó chính là Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“muội muội rẻ tiền” của ta”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung dường như không hiểu gì, còn cười với Đường quản gia đang đứng rất nghiêm trang bên cạnh, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta nghe nói rằng phu nhân mới có một người con gái, không ngờ lại dễ thương như vậy!”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dễ thương?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hứ!” Đường Mạc hắng giọng, chàng không thấy Đường Duyệt dễ thương ở điểm nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung thấy được giọng điệu bình thường của chàng, làm sao lại không nhận ra Đường Mạc không thích muội muội mới có này, liền khuyên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng ấy tuổi còn nhỏ, Đường huynh nên yêu thương muội ấy nhiều hơn mới đúng”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc cười lạnh lùng, đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nó cả ngày ngơ ngơ ngẩn ngẩn, ta thấy cần phải quản chặt nó mới đúng”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nó đâu rồi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhà nhiều khách như vậy, nó tránh không gặp khách, có phải là muốn nói với mọi người rằng người Đường gia ức hiếp nó chăng?” Đường Mạc đột nhiên nói, tính cách lạnh lùng giống y như phụ thân Đường Mẫn, hét một tiếng đã làm cho Đường quản gia vội vàng xin cáo lui với Thương Dung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung thở dài, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường huynh à Đường huynh, huynh hà tất phải như vậy?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc không thèm để ý tới chàng, bỏ đi mặc khách đứng đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đánh xe đã thu dọn xong, nhảy xuống xe và khẽ nói với Thương Dung: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường gia có việc gì vậy ạ, đối đãi với khách quý kiểu gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thiếu gia, cậu không ngại vượt đường xa tới đây chúc mừng, vậy mà họ lại…”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thương Lục!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không được nhiều lời!” Thương Dung khua tay không cho cậu ta nói tiếp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đây là việc nhà của người ta, chúng ta vốn không nên xen vào”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vâng, thưa thiếu gia”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời vừa dứt, người đầy tớ của Đường gia đã đi đến, rất cung kính mời Thương Dung vào nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đầy tớ Đường Gia đã đi cách xa được một đoạn, Thương Lục mới nghe thấy tiếng thiếu gia nhà cậu khẽ nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thương Lục, những người không may mắn trong thiên hạ có rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi ngươi động lòng trắc ẩn, không nên gây thêm phiền phức cho họ…”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Lục ngây người ra một lúc, nghĩ rất lâu nhưng vẫn không hiểu câu nói đó có ý gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung quay người bước đi, nụ cười ẩn chứa nhiều điều khó hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường thiếu gia đã có cái nhìn phiến diện như vậy, nói thêm cũng vô ích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chúng ta đến đây làm khách, chỉ ở mấy hôm rồi đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô nương ấy còn phải sống ở đây rất lâu”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Lục gãi gãi đầu, khuôn mặt non nớt ấy như đã nhận ra điều gì đó: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con hiểu rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con hiểu rồi ạ!”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đây không phải chính là điều mà thiếu gia vẫn thường nói hay sao: Phật môn quảng đại, nan độ bất tín chi nhân; Thiên vũ tuy khoan, bất nhuận… bất nhuận gì nhỉ, à!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thiên vũ tuy khoan, bất nhuận vô căn chi thảo! (Câu này vốn là Thiên vũ tuy khoan, bất nhuận vô căn chi thảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phật môn quảng đại, nan độ bất tín chi nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có nghĩ là: trời mưa rưới nước khắp nơi, song khó tươi nhuận cây cỏ không gốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cửa Phật tuy rộng thênh thang mà vẫn khó độ kẻ chẳng lòng tin – ND).Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói như vậy, Đường thiếu gia không phải là cây cỏ không có huệ căn đó hay sao?” Thương Dung chỉ nhìn Thương Lục lắc đầu, cười mà như không. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ồ, Thì ra ta là như vậy, một cây cỏ không có huệ căn phải không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương huynh, người đầy tớ này được huynh dạy dỗ khá tốt đấy…”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một câu nói lạnh lùng làm cho nụ cười trên khuôn mặt của Thương Lục ngay lập tức biến mất!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung không lấy làm ngạc nhiên, sớm đã nhận ra Đường Mạc định đánh, bèn lấy chiếc quạt màu đen tiện tay gõ nhẹ lên trên vai Thương Lục, cười và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tên ngốc này, nên nhớ kỹ câu sau mới đúng, mạc tại nhân hậu luận thị phi!”. (Những người đứng xem mà bàn luận thì không phải là quân tử).Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có điều, trong nháy mắt, một cái gõ nhẹ đã đưa Thương Lục thoát khỏi miếng đánh đó, thủ pháp kỳ diệu khiến đôi mắt của Đường Mạc sáng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh sáng lóe qua như tia chớp, thanh trường kiếm của chàng đã tiến đến trước mắt của Thương Dung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung thấy tình hình như vậy, bàn tay biến hóa rất linh hoạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc quạt vừa di chuyển đã tránh được những thế kiếm sắc nhọn, hiểm ác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc cười lạnh lùng, ánh sáng mà thanh kiếm phát ra như đang nhảy múa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ nghe thấy những âm thanh của thanh kiếm đang chém xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung liên tiếp đỡ được sáu đường kiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sáu đường kiếm này vừa hiểm vừa nhanh, đâm thẳng vào tất cả các bộ phận, đều là những phần quan trọng trên cơ thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người Thương Dung chỉ cần di chuyển chậm một chút, chỉ sợ sẽ… Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vẫn chưa chịu ra tay?” Mũi kiếm của Đường Mạc đã chĩa thẳng sống mũi của Thương Dung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đối phương cười và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hôm nay là một ngày tốt lành, sao Đường huynh lại khó chịu như thế này!”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lẽ nào đấu võ lại phải chọn thời điểm tốt, mặc quần áo đẹp, xức dầu thơm hay sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vẻ mặt Đường Mạc lạnh lùng, người ngoài nghe thấy sẽ cảm thấy rất hứng thú, nhưng trên mặt chàng chẳng tìm thấy một ấn tượng thú vị nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Biểu hiện bên ngoài của Thương Dung mặc dù rất thoải mái, nhưng tiếng bước chân lại không thoải mái như lúc mới bắt đầu, là do Đường Mạc trong lúc nói chuyện lại vung ra lục kiếm, vừa rồi cũng chỉ ép chàng ra tay, bây giờ lại giống như đánh nhau thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc đã làm thật như vậy, Thương Dung cũng không thể đánh giá thấp, các thế di chuyển né tránh của chàng ngày càng linh hoạt, trên miệng lại nở một nụ cười: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tắm xức nước thơm thì không cần thiết, nhưng ngày hôm nay là ngày đầy tháng tiểu đệ của huynh, múa đao tung kiếm thật không tốt chút nào!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hãy nói chuyện trước đã, dừng lại ở đây thôi!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tỉ thí võ công chỉ để xem thắng thua, không nói đến sống chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu có thiên thời địa lợi nhân hòa, người đó có thể giành chiến thắng; tỉ thí võ công không chỉ là học hỏi võ công, so sánh sự khác nhau, câu nói này là của Thương Dung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc tự nhiên hiểu ra: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh kiếm, tiếng gió của quạt, ánh sáng chạy qua chạy lại, không nghe thấy một tiếng binh đao giao nhau, nhưng lại là một trận chiến đấu mãnh liệt không một tiếng động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc nhỏ tuổi mà đã thành danh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kiếm pháp rất nhanh nhẹn vượt qua sức tưởng tưởng của người bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Điểm then chốt là rất tuyệt tình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Lục đứng bên cạnh thấy rất rõ, đường kiếm sắc nhọn ấy đã ba lần nhằm thẳng vào yết hầu của Thương Dung, nhưng đều bị Thương Dung dùng quạt xoay đi chuyển lại, ngăn cản được đường kiếm đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một công một thủ, những tinh túy trong võ công của hai người dần dần lộ ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường kiếm của Đường Mạc rất nhanh, chỉ tấn công không phòng thủ, lấy tấn công làm phòng thủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn loại công phu Thương Dung luyện lại là tu thân dưỡng tính, không chủ động tấn công, nhưng có thể tích cực hóa giải khi mỗi lần nằm trong tình thế nguy hiểm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuổi tác của hai người là huynh đệ, đã giằng co rất lâu mà chưa thể phân cao thấp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung biết rõ trong chốc lát thật khó để phân cao thấp, nhưng xem ra tinh thần và hành động của chàng vẫn thoải mái, tự nhiên mà lịch sự, thậm chí nở một nụ cười: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lai thời vô vật khứ diệc vô, thí tự phù vân qua thái hư”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Miệng chàng nở một nụ cười, kéo tay áo, bước thêm vài bước, thân thủ uyển chuyển, lách người tránh khỏi những đường kiếm sắc bén của Đường Mạc đang nhằm đâm vào yết hầu mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đợi cho hai người đứng vững, chàng đã ở sau lưng Đường Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc quay lưng lạnh lùng cười, ca lên một tiếng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bản vô sinh diệt, yên hữu khứ lai!” Khi vừa mở lời thì hai chân đá xuống dưới đất, xoay người chuyển sang tấn công phía bên phải của Thương Dung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tốc độ tấn công rất nhanh, đường kiếm đi cũng rất lẹ, đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn giống như đang tấn công phía bên phải của đối phương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thực chất trong đó ẩn chứa nhiều sự biến hóa, bất luận là đối phương có né tránh như thế nào, cuối cùng cũng khó có thể toàn thây rút lui dưới đường kiếm đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung không hề kinh ngạc, vai phải né tránh rất nhanh, chân tự động lùi về sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong nháy mắt toàn thân đã lùi lại được hơn một thước, chỉ nghe thấy keng một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lưỡi kiếm của Đường Mạc thu lại nhanh gọn, trên đỉnh cuốn một vật, kỳ lạ thay vung đi vung lại cũng không rơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chính là chiếc quạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vũ khí này không cần nữa hay sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cười lớn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Quăng xuống một chiếc da bọc xương, giống như cho tuyết sương vào nồi lẩu vậy”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc chàng nói đến từ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“xương”, chàng đã tiến lại gần đối phương từ lúc nào không biết, khi nhắc đến hai chữ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“tuyết sương” một ngón tay đã điểm vào huyệt chính trên ngực Đường Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc quạt đã bị thanh kiếm lấy đi, lại nhẹ nhàng trở về trong tay của chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc quạt xoay tròn một vòng rất nhanh giống như chiếc nhẫn ngọc xoay quanh tay chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng lại lịch thiệp, hòa nhã đứng trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dáng người Thương Dung đẹp như ngọc, cầm chiếc quạt mà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường huynh, còn đánh nữa sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Đường Mạc rất lạnh lùng, miệng ca lên mấy câu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Băng hà phát diệm, thiết thụ hóa khai!” nhưng không phải là câu thơ mà lại là đường kiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn thấy ánh sáng của thanh kiếm di chuyển, một đường ánh sáng như đã bị phân ra làm mười đường, một trăm đường, giống như băng hà mãn thiên, thiết thụ thịnh phương, làm cho người ta khi nhìn thấy sự phong tỏa của luồng ánh sáng này mà nghẹt thở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Lục thất thanh kêu lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thiếu gia, cẩn thận!!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung không hề nao núng, trong chốc lát đã xoay mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đột nhiên chiếc quạt khép lại, những cánh quạt đã bị kiếm làm rách, thân quạt lật ngược lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tất cả chỉ dựa vào những nan quạt rất mỏng manh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sự biến hóa này càng nhìn càng thấy tuyệt diệu, thay đổi vị trí, thời khắc không thể tốt hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thân thủ cũng quyết không né tránh như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bị lật ngược người, chàng dường như vẫn có tâm trạng để cười và nói rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Táp thủ uy âm tiền, kim niễu giao thiên bích”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc đương nhiên không chịu để chàng như vậy, giọng trầm trầm ca lên một tiếng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiễn dĩ li huyền, hư không trụy địa!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thanh kiếm lật ngược, khiến cả người Thương Dung lẫn chiếc quạt bay lên, những gì mắt nhìn thấy cũng giống như chàng dự đoán sẽ có một việc kinh thiên động địa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Lục vẫn chưa kịp vỗ tay hoan hô để cổ vũ cậu chủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dường như đã quên đi lập trường của chính mình, làm việc này giống như đang chúc mừng Đường Mạc vậy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung làm sao có thể để mình làm văng chính mình ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng chỉ mượn lực để dậy thôi, người lật ngược lại, bay nhanh như chim hồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lại một lần nữa tránh được lưỡi kiếm, lần này là đứng một chân, mũi giầy nhẹ nhàng đặt trên mũi kiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bất luận là Đường Mạc làm thế nào, nhất thời cũng không thể nào khiến chàng văng ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Toàn thân như một con diều bay lượn trên không trung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc quạt phật một cái rồi mở ra, Thương Dung tự tại nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu hỏi nơi nào an toàn nhất, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe thấy câu nói của Thương Dung, trong ánh mắt Đường Mạc có chút lạnh lùng, sắc nhọn, nhưng cuối cùng cũng nở một nụ cười đầy hàm ý, đôi môi mỏng mím chặt, bình thường nó thể hiện sự kiên cường, lạnh lùng, nhưng hôm nay, nụ cười làm cho khuôn mặt u ám đó trở nên tuấn tú lạ thường, khiến người ta không dám nhìn trực diện, chỉ nghe chàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta không phải là cỏ non thì sẽ là núi đao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương huynh, lần sau nên thay đổi một chút đi”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời vừa dứt thì chàng đã thu tay lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thu kiếm mở kiếm đều rất bất ngờ, khiến đối phương không kịp trở tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung nhẹ nhàng tiếp đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ từ đi lại bên cạnh Thương Lục, thở một tiếng, rồi nói với cậu ta rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu tử, ta quên nói với ngươi một câu: Quan kỳ bất ngữ chân quân tử”. (Lúc người khác hạ cờ xuống, những người bên cạnh đứng xem không được nói gì, để cho người ta tự phát huy, đi theo con đường của chính mình, thì những người đó mới gọi là người quân tử – ND).Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đầu Thương Lục lại phải ghi nhớ thêm một câu nữa!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đột nhiên nghe thấy tiếng vỗ tay, giọng nói lanh lảnh vang lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật lợi hại, thật lợi hại!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao lại không đánh nữa?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng nói như tiếng chim oanh, ba người đồng loạt quay lại nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hóa ra đó là Âu Dương Minh Châu, một cô nàng rất ngây thơ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô nương này chắc khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, nước da trắng như tuyết, lông mày đẹp tựa vẽ, mặc một chiếc áo màu xanh nhạt, trên cổ đeo một chuỗi minh châu, dưới ánh sáng phát ra thứ hào quang rực rỡ, chắc chắn là một vật rất quý hiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng nhảy vài bước rồi đi tới, đôi mắt to long lanh nhìn Thương Dung mấy lần, rồi lại chuyển sang nhìn Đường Mạc, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Kiếm pháp của chàng thật lợi hại!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt ấy xoay một vòng, nói với Thương Dung rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chàng cũng rất lợi hại đó!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong lời nói có chút tự hào, nàng biết rõ rằng thân pháp của hai người khác xa người thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng miệng nàng nói chỉ là lời đánh giá Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“rất lợi hại”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cười: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nhận được lời khen ngợi, rất vinh hạnh”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng nói hai chữ vinh hạnh, nhưng biểu hiện lại như bình thường, không cảm thấy chút vinh hạnh đặc biệt nào cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Minh Châu đương nhiên không nhận ra nhưng Thương Dung cũng rất chu đáo thể hiện phép lịch sự, làm nàng ấy hài lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng đợi rất lâu cũng không thấy Đường Mạc có biểu hiện gì, liền hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chàng tên gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Này, hỏi chàng đó!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn vào đối phương, nhưng chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng mang nặng sát khí, không chút biểu cảm, lạnh lùng hắng giọng một tiếng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vừa rồi còn thấy chàng lợi hại, nghĩ kỹ lại cũng chỉ có thế thôi!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc cũng không thèm để ý, quay người định bỏ đi, đúng lúc đó, Thương Dung đột nhiên hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô nương, tên nàng là gì?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu vốn cho rằng câu hỏi đó là dành cho nàng, đang định hất cằm lên trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta tên…” Hai chữ Minh Châu chưa kịp buột ra khỏi miệng, Đường quản gia đứng bên cạnh đã trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô ấy tên là Đường Duyệt”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc chau mày, quay người lại nhìn, quả thật thấy Đường Duyệt sớm đã ngay ở bên, nhẹ nhàng đứng bên người quản gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xem ra không biết đã đến từ lúc nào, nhưng lại không hề nhận ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sự chú ý của họ dồn hết vào cô nương mặc áo xanh kia, hoàn toàn không để ý tới sự có mặt của nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Câu nói Âu Dương Minh Châu định nói đã bị ngắt quãng, ánh mắt dần tập trung vào cô nương đứng đằng sau người quản gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt thi thoảng lại chú ý tới nàng, phát hiện ra cả người nàng ấy đang sợ hãi, liền ngoảnh đầu nhìn Đường Mạc, phát hiện ra ánh mắt của chàng cũng đang chú ý tới nàng ấy, trong lòng nàng gợn sóng, liền đi tới, nở một nụ cười nói với Đường Duyệt: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô nương hái hoa anh đào à, cho ta nếm thử được không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng bình thường không bao giờ nói chuyện nhẹ nhàng với một cô nương xa lạ như vậy, hôm nay không biết tại sao, tất cả lời nói đều rất khách khí và hòa nhã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt nhìn nàng ấy, những bông hoa anh đào trong tay nàng đưa ra rất cẩn trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu vừa đưa bàn tay trắng như tuyết ra nhận, đột nhiên nhìn thấy tay của Đường Duyệt, lập tức lùi lại một bước: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ây dà, tay cô nương thật bẩn quá, ta không ăn nữa…”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt đờ người ra một lúc, từ từ rút tay lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng trèo đi trèo lại trên cây, tay hẳn là đã bị bẩn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu vừa cười vừa đá mấy hòn đá, không quan tâm mà nói rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hay là như thế này, cô nương đi rửa tay cho sạch, rồi về lấy cho ta ăn!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung đứng nhìn Đường Duyệt, phát hiện ra trong ánh mắt của nàng không buồn không vui, thậm chí cũng không có chút gì tức giận, dường như đã bị người khác từ chối, ức hiếp, bắt nạt nhiều lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong lòng chàng cảm thấy có chút gì đó bất an, hay do tinh thần nàng ấy lúc đó rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức chàng không thể nào hiểu được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng bước lên trước một bước, nhận những bông hoa anh đào từ tay nàng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Những bông hoa anh đào này rất ngon, cho ta hết nhé!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt nhìn chàng, rồi lại nhìn lòng bàn tay trống rỗng của mình, ánh mắt đột nhiên có sự thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt của nàng vốn dĩ giống như một dòng nước chết rất yên tĩnh trầm lắng, ngay lập tức trở thành một dòng nước sống động rất đẹp, rất trong sáng nhưng rất khó hiểu, đôi mắt thâm trầm ấy nhìn Thương Dung, nở một nụ cười rất khẽ, mang đậm sự cảm kích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung nhất thời đứng ngây ra, đột nhiên lại cảm thấy Đường Duyệt rất giống một người, nhưng khi nhìn kỹ lại thì không còn tìm thấy bất cứ dấu vết nào, chợt nghĩ: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Sao lại như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ nào hoa mắt hay sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặt trời dần buông, sự yên lặng của Đường Duyệt là vàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cười thầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu trong lòng không vui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc đứng bên cạnh với ánh mắt lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quản gia Đường gia và Thương Lục nhìn nhau cười sầu não.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ nhỏ Âu Dương Minh Châu đã được bố mẹ nuông chiều, lớn lên trong sự cung phụng của nhiều người, khó tránh khỏi khi gặp sự lạnh lùng như thế này mà không làm cho nàng buồn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cái miệng nhỏ cong lên, giậm chân, không thể khống chế nổi bản thân, liền ném ánh mắt sắc nhọn vào Đường Mạc, vốn muốn làm gì đó, không hiểu tại sao, mặt lại đỏ lên trước. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bây giờ cô nương đi rửa đi, ta muốn ăn ngay bây giờ!” Nàng đột nhiên hắng giọng và nói. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Châu Nhi, không được vô lễ!” Đúng lúc đó, xuất hiện hai người trung niên đi ra từ phía sau lùm cây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đàn ông thân hình uy vũ cao lớn, giọng nói sang sảng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lại còn nghe thấy tiếng người phụ nữ nhẹ nhàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nha đầu này, làm chúng ta phải đi tìm!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một mình làm sao lại chạy tới nơi này?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âm thanh vừa dứt, Âu Dương Minh Châu đã tiến gần lại, giống như một chú chim non dựa sát vào người phụ nữ kia, nũng nịu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mẫu thân, con có chạy lung tung đâu!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng nói với mẫu thân nhưng mắt lại nhìn Đường Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người quản gia vội vàng tiến lên trước, thay hai bên giới thiệu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu đến từ sơn trang Âu Dương ở hồ Đại Minh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phụ thân là chủ nhân của sơn trang Âu Dương, Âu Dương Tiếu Thiên, mẫu thân là nữ hiệp phái Nga Mi tên Lý Hồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhắc đến Nga Mi đương nhiên là một phái danh môn chính thuận nổi tiếng khắp trong thiên hạ, sơn trang Âu Dương cũng là phi đồng đẳng nhàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gia đình Âu Dương Tiếu Thiên lấy việc trừ ác hướng thiện làm phương châm, người trên giang hồ nói ông có khí phách của phụ thân ông, ca ngợi ông rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu xuất thân từ gia đình như thế, nghiễm nhiên nhận được sự nuông chiều, kiêu ngạo một chút cũng là một điều rất bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc với thân phận là chủ nhân, đương nhiên cũng phải tiếp chuyện họ mấy câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu đứng bên cạnh phụ mẫu, tròn mắt nhìn vẻ nho nhã lễ phép.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc bây giờ với Đường Mạc lạnh lùng vừa nãy dường như là hai con người hoàn toàn khác nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng mím chặt môi, cũng không biết đang nghĩ gì nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung quay lưng lại xoa đầu của Đường Duyệt, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng trèo từ trên cây anh đào xuống à?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt gật đầu trông rất dễ thương, chăm chú nhìn Thương Dung rất lịch sự với nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên cạnh, phu nhân Âu Dương đang nói chuyện không ngớt với Đường Mạc, ngoài Đường Mạc thi thoảng liếc nhìn ra thì không còn ai chú ‎đến tình hình lúc bấy giờ. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hoa anh đào… không ngọt”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung ngạc nhiên tròn mắt nhìn Đường Duyệt nói câu nói này, liền ngậm chặt miệng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng không nín nổi cười phá lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng rồi, đúng là khó ăn đấy”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt chớp chớp mắt, gật đầu. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường đại ca, kiếm pháp của chàng rất lợi hại, có thể dạy ta được không?” Âu Dương Minh Châu đột nhiên mở lời, đôi mắt biết nói của Đường Duyệt đột nhiên sáng lên, nhìn chằm chằm vào Đường Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vẻ mặt, hình dáng, ngay cả đến Thương Dung cũng nhận ra, đối với kiếm pháp của Đường Mạc, nàng cũng rất ao ước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung thấy buồn cười, loại người như Đường Mạc, để chàng ta đi dạy võ cho một cô nương, không bằng lấy mạng chàng ta còn dễ hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quả nhiên, vừa nghe thấy câu nói đó, Đường Mạc đã ngay lập tức trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật xin lỗi, bí kíp gia truyền, không thể truyền cho người ngoài được”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Câu nói này vốn dĩ không sai, bất kỳ một thế gia võ công nào cũng đều có một tuyệt kỹ của riêng mình, không thể truyền cho người ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng Âu Dương Minh Châu chỉ nói vậy thôi chứ chưa chắc đã thực lòng muốn học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc có thể dạy một bài qua loa cho có lệ là được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu cô nương ấy thực tâm muốn học, cũng chỉ là sở thích của một cô gái, dạy chút ít võ công cũng không có chút khó khăn gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hà cớ gì mà phải lạnh lùng từ chối thẳng thừng như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong chốc lát gương mặt của Âu Dương Tiếu Thiên bỗng trở nên khó coi, thần sắc cũng thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng ngược lại, Lý Hồng không như vậy, khuôn mặt đẹp như hoa đào ấy quay sang nói với Âu Dương Minh Châu rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con gái ngốc ơi, ai lại vừa gặp mà đã đòi học kiếm pháp gia truyền nhà người ta rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường đại ca của con khoan dung độ lượng, không thèm tính toán với đứa con gái như con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu không, mắng con vài câu cũng đáng, mau mau đi xin lỗi người ta đi con!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nữ hiệp phái Nga Mi này quả nhiên không phải là một nhân vật bình thường, vài câu nói như trách móc Âu Dương Minh Châu, nhưng lại ngầm ám chỉ Đường Mạc không đủ rộng lượng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc nhận ra được ý nghĩa trong câu nói của bà ấy, nhưng đáng tiếc trên mặt chàng không có chút xấu hổ nào như đối phương mong đợi, có chăng chỉ là một nụ cười rất nhạt: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường Mạc đường đột, xin thứ tội”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Hồng còn định nói gì đó nhưng bị Âu Dương Minh Châu kéo nhẹ vạt áo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà khẽ gật đầu rồi chuyển chủ đề sang hỏi tình hình của Đường Gia Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường quản gia đứng bên cạnh, thi thoảng nói thêm vài câu vào những lúc thiếu gia trả lời một cách lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cuộc nói chuyện như vậy, không khí cũng không đến nỗi nhạt nhẽo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vẻ mặt của Âu Dương phu nhân cũng đã giãn ra, Âu Dương Minh Châu đã vui lên nhiều, không ngừng nhìn Đường Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng Đường Mạc thi thoảng lại nhìn sang phía Thương Dung, ánh mắt dường như không thể không để ý đến Đường Duyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu thở nhè nhẹ nhìn Đường Duyệt, nhìn đi nhìn lại, cũng chưa nhìn ra có gì đặc biệt cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đột nhiên nghe mẫu thân nàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nói như vậy, cô nương đứng bên kia có phải là con gái của Đường phu nhân hay không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặt Đường Mạc bỗng ngây ra, Đường quản gia cười và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng vậy, Đường Duyệt mới tới được một năm, còn nhút nhát lắm”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ẩn ý trong những lời nói của quản gia là xin Âu Dương phu nhân đừng tìm nàng để mong nhận được sự chào hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng không quen lộ diện trước mặt người lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vợ chồng Âu Dương Tiếu Thiên nhìn nhau một lát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc dù đều rất hiếu kỳ với xuất thân của Đường Duyệt, nhưng đã nghe được chuyện không hay thời còn trẻ của Đường Tứ phu nhân nên đành đổi sang chủ đề khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ có Âu Dương Minh Châu khi nghe thấy nhắc đến Đường Duyệt trong lòng thấy lo lắng, khẽ kéo tay áo mẫu thân và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mẹ, con muốn chơi cùng cô nương đó, có được không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con gái đầu, Lý Hồng khó sinh, đứa bé qua đời khá lâu sau mới sinh được Âu Dương Minh Châu, sau này cũng không sinh thêm nữa, dành hết tình yêu thương cho đứa con gái này, mọi việc đều theo ý của nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu sinh ra như châu như ngọc, dung mạo được thừa hưởng những nét đẹp của cả phụ thân và mẫu thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuy tuổi còn nhỏ nhưng dung mạo xinh đẹp vô chừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong mắt của Lý Hồng đương nhiên là bà rất yêu thương và nâng niu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mỗi lần con gái làm sai, Âu Dương Tiếu Thiên muốn quản giáo, nhưng không thể làm nổi bởi những lời cầu xin hết sức mềm mỏng của người vợ yêu, chỉ đành nói nặng nói nhẹ vài câu, lâu dần Minh Châu thành quen, không sợ gì cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chính vì vậy, Lý Hồng làm sao có thể nói không với đứa con gái bảo bối này, quả nhiên bà cười và nói với Đường Mạc rằng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Từ nhỏ Minh Châu không có người chơi cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi gặp một cô nương cùng tuổi, tâm trạng thấy rất vui, không biết ý của Đường cô nương thế nào?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc đang lúc không muốn có thêm phiền hà với Âu Dương Minh Châu nữa, bèn nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đường Duyệt, muội chơi cùng Âu Dương cô nương đi, nhưng đừng đi quá xa đó”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt ngây người ra một lúc, không hiểu tại sao họ lại đột nhiên nhắc đến tên mình, càng không biết tại sao Đường Mạc bảo nàng đi chơi cùng Âu Dương Minh Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng làm sao nàng có thể đứng bên cạnh cô nương đó chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng đứng chôn chân, giống như một đứa bé bằng gỗ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương phu nhân nhìn nàng, băn khoăn làm sao cô nương ấy lại đứng bất động như vậy, một dáng hình ngốc nghếch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không đợi Đường Duyệt trả lời, Âu Dương Minh Châu đã kéo nàng đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Mạc rõ ràng là nhìn thấy Đường Duyệt bị kéo đi, hờ hững chau mày lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung lúc đó cũng nhìn thấy, cho nên lúc Đường Mạc quay sang nhìn chàng, chàng gật nhẹ một cái, rồi theo sau họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai cô nương ngồi rất sát nhau, Âu Dương Minh Châu hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đại ca của cô nương bình thường không thích nói chuyện hay sao?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt rất lâu sau mới có phản ứng, hai chữ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“đại ca” trong miệng nàng ấy chỉ Đường Mạc: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vâng”. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Kiếm pháp của chàng ấy thật lợi hại, cô nương có như vậy hay không?” Đường Duyệt thật thà lắc đầu, Âu Dương Minh Châu tràn đầy thất vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng sự thất vọng của nàng không kéo dài lâu, đôi mắt đã bị thu hút bởi phong cảnh rất đẹp ở trong sân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa rồi nàng còn tiếc rằng kiến trúc của Đường Gia Bảo mặc dù rất uy nghiêm mỹ lệ, nhưng cũng chỉ bằng một góc của sơn trang Âu Dương mà thôi, rất ít thấy cảnh đẹp nào, nhưng hiện tại nàng lại bị thu hút bởi cái cây rất đặc biệt ở trong sân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cái cây to lớn khác thường, cao khoảng năm sáu trượng, giống như cây bạch ngọc lan, nhưng kỳ lạ một điều bây giờ không phải là thời gian mà bạch ngọc lan ra hoa, huống hồ trên cây này lại có mấy bông hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn bề ngoài giống như hoa sen, một màu xanh lá bao quanh, trông thật sinh động, hấp dẫn, duyên dáng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt của Đường Duyệt cũng bị thu hút bởi bông hoa đó, nàng hít một hơi thật sâu, chỉ ngửi thấy một mùi hương, lan sâu vào tận đáy lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những bông hoa này rất đỗi bình thường nhưng lại làm cho cả sân trở nên tươi sáng thanh khiết, màu trắng rất lóa mắt. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hoa rất đẹp, đây là cây gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tại sao ta ở Tề Nam mà cũng chưa bao giờ được nhìn thấy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong sơn trang cũng không có!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong con mắt của Âu Dương Minh Châu, tất cả mọi vật đẹp đẽ đều có thể tìm thấy ở trong sơn trang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng không biết rằng đây là nơi đặc biệt mà Đường Mẫn vì vị phu nhân mới của mình, đã đưa cây Phong Nhãn Bồ Đề từ miền đất phía Tây xa xôi về trồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai cô nương đứng dưới gốc cây, nhìn chằm chằm lên đóa hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu là một cô nương đầy lòng kiêu hãnh, nàng nhìn Đường Duyệt nhẹ nhàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bông hoa đó ta rất thích, cô nương có thể hái xuống giúp ta được không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuy Đường Duyệt biết trèo cây nhưng chưa từng trèo cái cây nào cao như vậy, mới nhìn mà nàng đã thấy ớn lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt của Âu Dương Minh Châu tràn đầy sự hy vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt dịu dàng ấy nhỏ nước mắt, trong thiên hạ có mấy người từ chối yêu cầu của một đôi mắt đẹp như vậy? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Để ta!” Toàn thân Thương Dung di chuyển, mũi giầy thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng bay lên cành cao nhất, bàn tay vươn ra, bông hoa xinh đẹp đó đã nằm gọn trong tay của chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu lập tức nở một nụ cười, khuôn mặt giống như một bông hoa đang nở, đẹp mê lòng người, giọng nói lanh lảnh vang lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng rồi, đúng rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đưa cho ta, mau đưa cho ta đi!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung cười nhạt, sau đó quăng bông hoa về phía Đường Duyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu đứng bên cạnh vội vàng nhảy lên, nhưng bông hoa đó lại bay vào bàn tay của Đường Duyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng sau đó lại đứng ngây ra nhìn, không hiểu tại sao nước mắt đột nhiên trào ra, nàng cảm thấy có một hơi ấm khác thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong lòng nàng cũng rất hy vọng có được bông hoa này, chỉ là nàng không dám nói ra, càng không dám nói trước mặt một người như Âu Dương Minh Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Âu Dương Minh Châu tức giận, mặt đỏ lên, hằn học: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được, các người cứ đợi đó!” rồi quay người bước đi như đang chịu sự đối xử bất công của toàn thiên hạ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung thấy vậy, lắc đầu, quay người xoa đầu Đường Duyệt, nhẹ nhàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thích không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy Đường Duyệt nhanh chóng gật đầu, chàng cười và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đáng tiếc là đã hái xuống rồi, sẽ không lâu nữa sẽ tàn thôi, nếu không nàng còn vui hơn”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt cúi đầu nhìn bông hoa trong tay, đôi mắt màu đen ấy đang rơi ra những giọt nước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau một lúc, cuối cùng nàng cũng khẽ nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lúc chàng nhảy lên… trông rất đẹp mắt!”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng không biết nhiều từ ngữ miêu tả vẻ đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phụ thân đã không còn của nàng thường dùng hai từ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“đẹp mắt” để chỉ vẻ đẹp của mẫu thân nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ đi nghĩ lại, nàng chỉ có thể dùng hai từ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“đẹp mắt” rất khiêm tốn này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung đứng ngây ra một lúc, công tử Thương gia khinh công tuyệt kỹ, thân pháp phi thường, trên đời này rất hiếm gặp, nhưng từ trước tới giờ vẫn chưa có người nào dùng một từ giản đơn như thế để khen cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng nghĩ, bỗng dưng cười rất vui: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nàng có muốn học không?”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nước mắt của Đường Duyệt cứ nhẹ nhàng rơi xuống, đôi mắt sáng lên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta… Ta…”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng cũng cảm động không nói thành lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng muốn học không ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Học võ công, từ ngày nàng vào Đường Gia Bảo, ngày nào nàng cũng nghĩ, đợi đến một ngày nàng cũng có thể học được võ công giống như Đường Mạc, mẫu thân nhất định sẽ rất vui, rất hài lòng, sẽ thay đổi thái độ với nàng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng từ trước đến giờ chưa có ai hỏi nàng có muốn học hay không, cũng chưa từng có ai thật lòng dạy nàng cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bây giờ Thương Dung lại hỏi như vậy, nàng bỗng thấy tim đập rất nhanh!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bản thân Thương Dung cũng thấy ngạc nhiên, cứ coi như là Đường Duyệt thật sự muốn học, chàng cũng chỉ là lưu lại ở đây có mấy ngày, sao có thể làm thầy của nàng được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời chàng đã nói ra khỏi miệng, lại không thể nào làm tới nơi tới chốn được sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy toàn thân Đường Duyệt phát ra một thứ ánh sáng tràn đầy hy vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong khoảng khắc đó, chàng đã đưa ra một quyết định, nhất định sẽ nghĩ ra cách để đáp ứng nguyện vọng của nàng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thương Dung luôn đối đãi với mọi người rất tốt, nhưng rất ít đối đãi tốt như thế với một người lạ, đến chàng cũng phải cảm thấy ngạc nhiên, nhưng bây giờ không thể làm khác được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đường Duyệt ngẩng đầu nhìn Thương Dung, nở nụ cười giống một bông hoa nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nơi xa xa, Đường Mạc đang nói chuyện cùng mọi người không hiểu sao lại thấy rùng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net