Ngươi nói, trên đời này thứ gì là trân quý nhất?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc là núi vàng núi bạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không phải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy là gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là lãng tử quay đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
1Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhị gia nhà ta vốn là kẻ ăn chơi trác táng, cả thành Hàng Châu ai ai cũng rõ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà họ Dương mở cửa hiệu tơ lụa lớn nhất thiên hạ, giàu có một phương, trong phủ có hai vị công tử. Đại gia tên Dương Nhất Phương, hễ người ta nhắc đến liền đồng loạt giơ ngón tay cái. Ấy là thần đồng bậc nhất thành Hàng Châu, văn chương lỗi lạc, đã đỗ tiến sĩ. Thêm vào đó, tướng mạo tuấn tú, mắt phượng mày ngài, cho nên mỗi lần lão gia ra ngoài xã giao đều thích mang theo bên người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rảnh rỗi thì vẽ đôi bức họa, ngâm vài câu thi, giữa thương trường đầy mùi tiền bạc, hắn ta chẳng khác nào một cành mai thanh khiết giữa tuyết, cao quý không gì sánh được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn Nhị gia Dương Nhất Kỳ… nói ra cũng là một nhân vật chỉ cần nghe đến tên thôi đã khiến người ta chau mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhị gia kém Đại gia một tuổi, song nhân phẩm, tâm trí lại thua xa không biết mấy phần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người xưa nói: “Tam tuế khả kiến lão.” (Ba tuổi biết cả đời) Quả nhiên khi Nhị gia mới lên ba, phủ Dương gia bày yến cuối năm, tiệc rượu tràn dài cả con phố, còn mời về gánh hát lừng danh kinh thành đến ca kịch. Khi đào hát đang ngân nga giữa chừng, bỗng thất thanh kêu “á” một tiếng, mọi người nhìn lại, chỉ thấy từ gấu váy nàng ta bò ra một tiểu tử, chẳng phải ai khác, chính là Nhị gia nhà ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm ấy, hầu như cả thành đều truyền nhau chuyện nhị công tử Dương gia khi ba tuổi đã biết chui vào váy đào hát để mò… đùi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão gia cùng phu nhân mất hết thể diện, suýt chút tức đến thở không nổi mà quy tiên tại chỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ đó, lão gia lần lượt mời về bốn, năm vị tiên sinh, già có, trẻ có, nghiêm khắc có, từ ái có… nhưng không một ai trị nổi. Chẳng mấy chốc, toàn bộ đều bị Nhị gia chọc giận bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
May thay, Đại gia quá đỗi thành đạt, nên lão gia cùng phu nhân dần dần cũng mặc kệ Nhị gia. Mỗi tháng chỉ phát cho ít bạc, muốn làm gì thì làm, còn bọn họ thì toàn tâm toàn ý dạy dỗ Đại gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
À, suýt nữa quên chưa nói ta là ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đã xưng hô “Nhị gia nhà ta”, hiển nhiên ta là người trong phủ Dương gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không sai, ta chính là nha hoàn hầu hạ Nhị gia. Tám tuổi bị bán vào Dương phủ, ban đầu chỉ ở phòng bếp sai vặt, sau được điều sang viện của Nhị gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đừng hiểu lầm rằng ta bởi vì dung mạo mỹ lệ nên được đưa đến làm nha hoàn thông phòng, lầm to rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngược lại, chính bởi ta xấu xí mới bị điều qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật ra, tự ta xét thấy cũng chẳng đến nỗi nào: chỉ là vóc dáng hơi thấp, mặt hơi tròn, mắt hơi nhỏ, cánh tay hơi to… ngoài những điểm ấy, ta vẫn cho rằng mình là một cô nương cũng khá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng vừa bước chân vào viện Nhị gia, ta mới hiểu mình lầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Với gương mặt này, ở chỗ Nhị gia chẳng tính là người, cùng lắm như một con khỉ hoang chưa được thuần dưỡng nơi sơn dã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này mới có kẻ mách rằng: nguyên do ta được đưa sang, là bởi Nhị gia đã ngủ với hết thảy nữ nhân trong viện. Nha hoàn trong phủ ganh ghét đấu đá, chẳng còn ai lo liệu việc hầu hạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày đầu tiên ta đến, cúi đầu thỉnh an Nhị gia. Khi ấy, hắn đang uống trà, thoáng liếc nhìn ta, vẻ mặt dữ tợn vô cùng, xua tay bảo ta tự đi làm việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng ta thầm nghĩ: có cần ghê gớm đến thế không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ấy chính là lần đầu tiên ta gặp Nhị gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghĩ, cũng chẳng trách đám nha hoàn trong viện đều nhao nhao muốn hầu hạ Nhị gia. Quả thật Nhị gia tuấn tú, diện mạo kia càng nhìn càng thích. Trước đây ta từng nhìn thấy Đại gia, tuy cũng không tệ nhưng so với Nhị gia, chung quy vẫn kém đôi phần phong vận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại gia tuy đọc nhiều sách, ai ai cũng mến nhưng trong mắt ta lại hơi có chút cứng nhắc. Nhị gia thì khác hẳn. Khắp thành Hàng Châu, ai mà chẳng biết Dương Nhị gia là kẻ phong lưu bậc nhất. Đôi mắt kia suốt ngày sáng rực, thường mặc áo rộng, vạt áo buông hờ, phe phẩy cây quạt, thong thả dạo quanh bờ Tây Hồ, đủ để khiến nữ tử cả con phố ngoái đầu mà nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dương phủ rất rộng, viện của Đại gia và viện của Nhị gia cách xa vạn dặm nhưng trong phủ, ai nấy đều biết, người ở hai viện vốn chẳng ưa nhau. Người bên Nhị gia chê gia nhân Đại gia diện mạo khó coi; kẻ bên Đại gia lại khinh người bên Nhị gia thô lỗ, chẳng hiểu quy củ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn ta, với dung mạo “khiến cả viện tụt hạng”, ở nơi này cuộc sống nào có thư thái gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việc nặng nhọc, dơ bẩn phần nhiều đều rơi xuống đầu ta, như vậy cũng chẳng sao nhưng khổ một nỗi, bao nhiêu tội danh từ trên trời rơi xuống cũng đều do ta gánh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như lần nọ, nha hoàn Xuân Tuyết mới được Nhị gia sủng ái, lúc ngắm hoa trong vườn lại lỡ dẫm trúng chân Lục Liễu vốn được cưng chiều trước đó. Chỉ chừng ấy thôi, hai nàng liền lao vào cấu xé, đánh nhau kịch liệt ngay giữa hoa viên. Khi ấy ta đang cầm chổi quét sân, rảnh rỗi liền đứng một bên xem trò vui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng bao lâu Nhị gia đến. Hai cô nương vừa rồi còn như hổ dữ, thoắt cái đã biến thành cừu non, một trái một phải nép vào người Nhị gia, miệng khóc lóc kể khổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhị gia ôm cả hai, dỗ bên này, dỗ bên kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai nàng nhất định muốn phân cao thấp, tranh nhau rằng bản thân chịu nhiều uất ức hơn, cầu Nhị gia làm chủ. Nhị gia chẳng nỡ trách phạt bên nào, đảo mắt một vòng, vừa hay nhìn trúng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net