'Sao lại có thể trong xanh đến thế này chứ.'Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dòng chảy của Gi Jaeon hoàn toàn bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không, thậm chí còn hơn thế nữa. Chỉ cần đứng đối diện với cậu… Kim Yeong lại cảm thấy như bản thân đang được thanh tẩy ngược lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật đáng kinh ngạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong khẽ bật cười, cố giấu đi sự ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên anh trải nghiệm một sức mạnh như vậy. Giờ thì anh đã hiểu vì sao ai cũng nhắc đến cái tên "Gi Jaeon! Gi Jaeon!" với sự tôn sùng. Nếu bên cạnh có một người như thế này, chẳng ai có thể không kính nể cậu được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng… nếu không có lời nguyền, thì tình huống này lại càng kỳ lạ hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Vậy thì tại sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay khi đặt tràng hạt xuống, ánh mắt mơ hồ của Gi Jaeon chạm đến anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi mắt xám đầy bất an, như đang dò xét từng hành động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một ánh nhìn u ám, thấm đượm sự cam chịu—‘Mình biết mà, cũng như mình đã dự đoán.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính khoảnh khắc đó, Kim Yeong chợt nhận ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Đứa trẻ này… đã biết rằng mình không hề bị nguyền rủa sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh không nên làm nghi thức hóa giải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Đứa trẻ này…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong hít sâu một hơi cay đắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây vốn dĩ không phải lĩnh vực mà anh có thể chữa lành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh không rõ toàn bộ câu chuyện, nhưng có một điều chắc chắn—Gi Jaeon cần được đưa đến bệnh viện ngay lập tức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thứ cậu cần là bác sĩ, không phải một pháp sư trừ tà. Ít nhất, từ góc nhìn của Kim Yeong, điều đó là rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ này… đang bị tổn thương rất nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không chỉ là thể xác, mà là tinh thần—một vết thương sâu sắc đến mức gần như không thể cứu vãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Xin lỗi… Tôi không thể làm gì để giúp cậu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cậu có vẻ đã biết trước rằng Kim Yeong không thể giúp được mình. Từng động tác chậm rãi, cậu đứng dậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một con người có thể trông mong manh đến thế này sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xung quanh cậu dường như bị bao trùm bởi một gam màu xám xịt. Từ đầu đến chân, không hề có chút dấu hiệu nào của sự sống động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Thật đáng thương.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong không phải một nhà tư vấn tâm lý. Anh cũng không phải bác sĩ tâm thần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng anh đã dạy dỗ rất nhiều học trò trong suốt những năm qua, và anh hiểu một điều—khoảng thời gian để cứu rỗi một đứa trẻ cũng có ‘thời điểm vàng’.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu bỏ lỡ, đứa trẻ ấy sẽ phải sống với một trái tim rỗng suốt phần đời còn lại. Khi đó, bất cứ lời an ủi nào cũng trở nên vô nghĩa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điều đó là đương nhiên. Vì những vết thương tinh thần… không dễ dàng hồi phục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một thiên tài liệu có khác biệt không? Không. Không thể nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu anh làm ngơ trước những dấu hiệu này, hậu quả sau đó sẽ ra sao? Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Kim Yeong rùng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đột nhiên, anh nhớ đến Kim Juwon cùng những học trò khác mà mình từng dạy dỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không có ai trong số họ mà không mang một câu chuyện riêng. Nhưng chỉ vì ai cũng có vết thương, không có nghĩa là ta có thể xem nhẹ nỗi đau của từng người. Cơ hội để tốt hơn luôn tồn tại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và đó chính là trách nhiệm của những người trưởng thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Rốt cuộc thì họ đã đẩy đứa trẻ này đến mức nào mới ra nông nỗi này chứ!’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong cảm thấy vị đắng lan tràn trong miệng, cau mày khó chịu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Nhắc mới nhớ… hình như từng nghe qua rằng gia tộc họ Gi huấn luyện rất tàn khốc.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, với một đứa trẻ mang tài năng như thế này, có lẽ cậu đã bị dồn ép đến mức nào thì cũng không cần tưởng tượng nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Mình có nên báo cáo lên Hiệp hội không? Nhưng liệu có ai lắng nghe lời mình không?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ nghĩ đến việc đối đầu với gia tộc họ Gi đã khiến lòng anh trĩu nặng. Nếu tất cả chỉ là do anh quá lo xa, thì hậu quả sau này sẽ khủng khiếp lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì họ là những kẻ trả thù gấp hai mươi lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu anh lỡ xúc phạm Gi Jaeon, xem cậu như một bệnh nhân tâm thần, liệu họ có tha thứ cho anh không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Làm tổn hại danh tiếng một thiên tài… họ có thể bỏ qua sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Có khi tất cả chỉ là do mình tưởng tượng mà thôi…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng mà, đứa trẻ trước mắt chính là bằng chứng sống không phải sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘……Những dấu vết rõ ràng của sự bạo hành.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“T-Tôi sẽ đ-đi ngay bây giờ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon run rẩy, hướng về phía cửa. Giọng nói khô khốc, rệu rã của cậu khiến Kim Yeong không khỏi bận lòng. Cuối cùng, anh quyết định: ‘Chỉ kiểm tra lần cuối cùng thôi.’ Chỉ kiểm tra thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“pháp sư trừ tà Gi Jaeon.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“……?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dạo này cậu thế nào? Công việc vẫn ổn chứ? Cậu có dành thời gian nghỉ ngơi không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon thoáng khựng lại trước câu hỏi của Kim Yeong, rồi ngay lập tức quay đi. A… A… Cậu bắt đầu lắp bắp. Khi nghe đến ‘trừ tà’ và ‘công việc’, sắc mặt cậu bỗng chốc thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt cậu tối sầm lại, không khí xung quanh trở nên nặng nề. Sự bất an lộ rõ trên từng cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không đủ nghiêm trọng để gọi là một cơn co giật, nhưng đó là một phản ứng bất thường rất rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong giật mình. Anh vội nói lời xin lỗi: “Xin lỗi nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng tình trạng của Gi Jaeon không hề cải thiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, cậu chỉ lẩm bẩm bằng một giọng nhỏ như tiếng kiến: “T-Tôi không biết… Không biết nữa.” Rồi nắm chặt tay nắm cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kim Yeong cũng lập tức đứng dậy, nhưng việc đuổi theo một người đang cố gắng chạy trốn không phải chuyện dễ dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Haa… haa… Ha, ugh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước mắt cậu quay cuồng. Gi Jaeon run lên bần bật, nhanh chóng tìm đến một góc khuất trong hành lang và co người lại hết mức có thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, dù có thu mình thế nào đi nữa, một cơ thể to lớn như cậu sao có thể ẩn giấu hoàn toàn được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù vậy, bây giờ không phải lúc để bận tâm đến những điều vụn vặt như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon chỉ muốn che khuất tầm nhìn của mình, giống như một con thú hoảng sợ đang cố gắng tìm lại sự ổn định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Dạo này cậu thế nào? Công việc vẫn ổn chứ? Cậu có dành thời gian nghỉ ngơi không?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là một câu hỏi thăm bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu biết chứ. Cậu hiểu điều đó. Nhưng…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những câu nói trong quá khứ bỗng ùa về, khiến cậu không thể chịu đựng được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Gi Jaeon, cậu phải chịu đựng. Hãy kiên trì. Phải gắng gượng đến cùng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Nếu cậu từ bỏ, tất cả chúng tôi đều sẽ chết. Đừng quên điều đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Pháp sư trừ tà, chúng tôi đã gom góp một ít thức ăn cho cậu. Xin hãy ăn để lấy lại sức!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Làm ơn cứu tôi… Xin anh… Làm ơn…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Pháp sư trừ tà, cậu vẫn đang làm tốt, phải không? Chúng tôi có thể tin tưởng cậu chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Chú ơi… Chúng ta có thể sống sót không…?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Yết hầu của Gi Jaeon rung lên mạnh mẽ. Cậu khẽ nôn khan vài lần rồi khó nhọc hớp lấy hơi thở đang tắc nghẹn trong cổ họng. Cơ thể cậu lạnh dần khi nhiệt độ giảm xuống. Tựa trán vào tường, đôi mắt cậu run rẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không thể như thế này được. Mình đã phải chấm dứt chuyện đó thế nào chứ…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Làm ơn, làm ơn, làm ơn, dừng lại đi. Làm ơn… Tôi sai rồi, tôi… tôi đã sai.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sai rồi. Lạy Chúa, xin Người làm ơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon lẩm bẩm liên tục như một lời cầu nguyện, giọng khản đặc. Đôi môi khô nứt của cậu mấp máy đầy tuyệt vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính vào lúc đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Này, anh ổn chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một giọng nói bất chợt vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon giật bắn, hít vào một hơi mạnh. Nhưng ngay cả khi cậu có phản ứng thái quá như vậy, người đối diện vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Không rõ đó là vì người đó cố tình để tránh kích động cậu hay đơn giản là bẩm sinh đã lãnh đạm, nhưng nét mặt gần như không hề thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh thấy khó chịu à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng nói trong trẻo, mát lành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một chất giọng nằm giữa ranh giới của một cậu bé và một chàng trai trưởng thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh không thể nghỉ ngơi ở đây đâu. Chỗ này gần phòng y tế, để tôi dìu anh qua đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Haa, ……haa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi chạm vào vai anh nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người thanh niên ấy báo trước để Gi Jaeon không bị bất ngờ, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một bàn tay lớn và rắn rỏi hơn cậu tưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh có thể dựa vào tôi. Cứ dồn trọng lượng cũng được.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cơ thể rã rời của Gi Jaeon thuận theo sức đỡ của người kia. Cậu vô thức nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên có chiều cao chỉ đến vai mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và rồi—Gi Jaeon giật mình, cứng đờ người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nhận ra quá muộn vì chỉ từng thấy dáng vẻ trưởng thành của người này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu biết thiếu niên này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong tương lai xa, khi ranh giới giữa Seoul – Incheon – Busan sụp đổ, khi tất cả các pháp sư trừ tà đồng lòng hợp sức để tiêu diệt “thứ đó”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người luôn ở bên cạnh Gi Jaeon suốt một thời gian dài, thậm chí đã hy sinh mạng sống để bảo vệ cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
[An Seo Myeong]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Là cậu ấy thật.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù vóc dáng hiện tại nhỏ bé hơn nhiều so với lúc ấy, nhưng khuôn mặt thì… vẫn y hệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Cậu ấy từng nhỏ bé như thế này sao?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon sững sờ nhìn khuôn mặt non nớt ấy. Rồi ký ức về ngày đó đột ngột ùa về, khiến cậu lập tức khom người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình ảnh An Seo Myeong bị xé toạc, nửa thân trên và nửa thân dưới tách rời nhau, thậm chí còn không kịp hét lên trước khi lìa đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái chết của cậu ấy hiện lên rõ ràng đến mức dạ dày cậu quặn thắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Nếu em chết, đó là do em yếu đuối, không phải lỗi của anh, pháp sư trừ tà nim. Vì vậy, hãy sống.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ugh! Khụ… khụ—!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
—“Hãy quên đi những người đã khuất. Bộ não con người có giới hạn. Nếu cố ghi nhớ tất cả, nó sẽ sụp đổ. Chúng ta không phải vô cớ được gọi là loài động vật của sự lãng quên. Vì vậy, pháp sư trừ tà, hãy chỉ nhớ đến thế giới hòa bình sắp tới thôi. Những điều đau khổ, hãy quên dần đi. Đó là cách để sống tiếp. Và anh có quyền làm điều đó, Gi Jaeon.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Người mà mình đã không thể bảo vệ…’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh có thấy sắp nôn không? Không sao đâu, cứ nôn đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ahn Seo Myeong liếc quanh rồi hất cằm chỉ xuống sàn, giọng điệu thản nhiên như thể đang nói rằng mình sẽ dọn dẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời nói ấy nghe có vẻ lạnh lùng, nhưng Gi Jaeon biết rõ sự dịu dàng ẩn chứa trong đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính vì sự dịu dàng ấy mà cậu đã chết để bảo vệ mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Buông ra… Tôi ổn… Ah……”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì vậy, họ không thể ở bên nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi tận cùng của mọi cảm xúc rối ren vẫn là tội lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gi Jaeon lảo đảo thoát khỏi vòng tay của An Seo Myeong, loạng choạng bước ra khỏi hành lang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net