Thông tin chương 1: Mở đầu
Tên truyện[Novel] Xuyên Thành Cục Bông Của Top Điên Cuồng Ám Ảnh
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, Công Lược, Cung Đình Hầu Tước, Đam Mỹ, Dị Giới, Đông Phương, Hiện Đại, Huyền Huyễn, Linh Dị, Xuyên Không
Số chương111
Chương số1
Tiêu đề chươngMở đầu
Tóm tắt chươngChương 0 ====== Cả người Yul như muốn gục xuống vì đói. Mấy ngày nay, cậu không thể ăn nổi một ngụm nước, chứ đừng nói đến một bữa ăn nóng hổi. Nếu cứ thế này, cậu sẽ chết đói mất. Dựa vào cảm giác ch...

[Novel] Xuyên Thành Cục Bông Của Top Điên Cuồng Ám Ảnh: Mở đầu

Chương 0Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

======Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cả người Yul như muốn gục xuống vì đói. Mấy ngày nay, cậu không thể ăn nổi một ngụm nước, chứ đừng nói đến một bữa ăn nóng hổi. Nếu cứ thế này, cậu sẽ chết đói mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dựa vào cảm giác chóng mặt và sự choáng váng, tình trạng của Yul lúc này gần như sắp sụp đổ hoàn toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn vào giỏ trái cây trên bàn, Yul không khỏi chảy nước miếng. Dù chẳng phải một bữa ăn thịnh soạn sau vài ngày nhịn đói, nhưng lúc này cậu đâu có quyền lựa chọn, có là thức ăn thừa hay dơ bẩn, cậu cũng không thể kén chọn... Hay nói đúng hơn, cậu chẳng còn đủ sức để so đo với những quả trái cây héo úa hay tươi mới nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khoảng cách từ chỗ cậu đến chiếc bàn hình như chỉ khoảng 2 mét. Nếu là người bình thường, chỉ cần ba hoặc bốn bước là có thể tới nơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ừ, đó là với người bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vấn đề là Yul đâu phải người bình thường. Cậu chỉ dài có 20cm, lại là một con búp bê “hình người” hai đầu, đầu cậu chiếm mất nửa cơ thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tất nhiên, không phải lúc nào cũng như vậy, nhưng thôi, từ từ rồi sẽ kể sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul cố gắng di chuyển đôi chân nhỏ xíu như ngón tay của mình đến cuối chiếc kệ trong cơn đau nhói. Chiều cao của chiếc kệ nhìn từ tầm mắt người thường chỉ tầm ngang eo, nhưng đối với con búp bê 20cm như cậu, nó trông giống như một vách đá cao ngất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Liệu mình có thể không? Liệu mình có thể làm được không? Liệu mình có thể leo lên đó từ độ cao này?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừm...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, người đang lảm nhảm một cách vô thức vì lo lắng, giật mình khi nghe thấy tiếng người và vội vàng bịt miệng lại. Cái miệng nhỏ bằng móng tay của cậu hoàn toàn bị che phủ bởi đôi tay ngắn và mũm mĩm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đàn ông xoay người vài lần rồi lại trở nên yên lặng. Mặc dù những động tác của anh ta đã ngừng lại, nhưng trái tim nhỏ bé của Yul vẫn đập mạnh không ngừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta là Đại công tước Mikael Orlov, chủ nhân của lâu đài này và là chủ nhân của căn phòng mà Yul vô tình sống nhờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu phải nói thêm vài điều, anh ta là một tên khốn máu lạnh với tính cách kiêu ngạo, trong tương lai sẽ bị ám ảnh bởi người trợ lý Levi Bryce, và sau đó trở thành một kẻ chiếm hữu, một yandere điển hình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuyệt đối không được để lộ thân phận trước mặt tên khốn này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một khi bị phát hiện, tay chân cậu sẽ bị xé toạc, bông gòn bên trong sẽ vương vãi khắp nơi. Một cái chết bi thảm như vậy cậu không thể chấp nhận được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong khi cố gắng bình tĩnh lại sau cơn hoảng hốt, một không gian tĩnh lặng bao trùm căn phòng. Đại công tước Orlov có vẻ như đã lại chìm vào giấc ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul nhìn qua giỏ trái cây đủ màu sắc rồi lại nhìn về phía người đàn ông đang ngủ, rồi quyết tâm trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau vài ngày quan sát, Mikael Orlov là kiểu người không bao giờ để lại thức ăn trong phòng, điều này hoàn toàn phù hợp với tính cách của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

May mắn là hôm nay, đối tượng mà Mikael sẽ bị ám ảnh trong tương lai và cũng là trợ lý của hắn, Levi Bryce, đã mang đến cho hắn một giỏ trái cây, nên trong phòng vẫn có chút thức ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu bỏ lỡ hôm nay, cậu không thể chắc chắn khi nào lại có cơ hội thấy thức ăn lần nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì thế, hôm nay nhất định phải ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul nhắm mắt lại và dùng cả hai tay bịt chặt miệng mình để tránh vô tình kêu lên. Sau đó, cậu tin tưởng vào bông gòn bên trong cơ thể, không chút do dự nhảy xuống khỏi chiếc kệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Pa—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một tiếng động nhỏ vang lên khi bông gòn rơi xuống. Yul suýt nữa thì hét lên, nhưng nhờ vào sự kiên nhẫn phi thường của mình, cậu đã kịp ngừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bước chân tiến về phía chiếc bàn với giỏ trái cây dần dần tăng tốc. Đôi chân ngắn ngủn của Yul chạy vội vã. Cuối cùng, khi đến trước chiếc bàn, cậu thở hổn hển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nhưng mà làm sao để leo lên đó lần nữa đây?…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc dù thấp hơn chiếc kệ, nhưng từ góc nhìn của Yul, chiếc bàn vẫn cao vời vợi. Cậu hít một hơi thật sâu rồi nhìn vào những chiếc chân bàn, chúng trông cao gấp ba, bốn lần chiều cao của cậu, với một ánh mắt đầy oán giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao cậu lại phải chịu đựng khổ sở như vậy khi chiếm hữu một con búp bê cotton chỉ bằng lòng bàn tay?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul rên rỉ trong cơn tức giận, nhưng không làm điều gì ngu ngốc để la hét. Cậu chỉ la hét trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Phù... Dù sao thì, mình phải ăn để sống sót. Làm sao đây? Không thể chết đói được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul thở dài một hơi dài và lẩm bẩm để xoa dịu cơn tức giận. Sau khi hít một hơi sâu, cậu ôm lấy chân bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Được rồi, phải đi đâu đó thôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu dồn hết sức lực yếu ớt từ đôi chân ngắn và bắt đầu leo lên những chiếc chân bàn. Người khác có thể không biết là cậu đang di chuyển hay lăn, nhưng từ góc nhìn của Yul, mỗi lần cậu nâng cánh tay lên, cơ thể cậu dường như đang nhích lên. Nói cách khác, điều đó có nghĩa là cơ thể của Yul quá nhỏ bé.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Việc leo lên chân bàn với những chi chân được bọc vải mềm là một thử thách khủng khiếp, khó khăn đến mức như đang đối diện với cái chết. Yul thở dài và tiếp tục leo lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“hự, hự.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, định nghỉ một chút vì mệt, suýt nữa đã trượt ngã vì cơ thể mềm mại của mình. Cậu trượt khoảng 5cm, nhưng chỉ trong tích tắc, cậu dồn sức vào đôi chân và thoát khỏi nguy hiểm. Nhận ra rằng nghỉ ngơi là một thứ xa xỉ, Yul lại gắng gượng hết sức mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hộc, haa, hự, mình sắp chết rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, cuối cùng cũng leo lên được mặt bàn, chỉ còn cách người đàn ông mặc áo choàng đen và mũ một chút, thở hổn hển, rồi ngã xuống mặt bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghỉ một chút, chỉ một chút thôi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay lúc đó…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“… Cái này là gì ở đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một giọng nói lạnh lùng sắc bén xuyên thẳng vào màng tai cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ kiếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

*****Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chương 1: Má cuộc đờiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đ* mẹ! Thằng cha giáo sư đó!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đây là giọng nói của một sinh viên thạc sĩ vừa mới trốn thoát sau mười ngày bị nhốt trong phòng thí nghiệm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Park Yul. Bình tĩnh lại, bình tĩnh lại!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Giờ mà tao còn bình tĩnh được không?! Đ* mẹ… Mày biết cái tên giáo sư quái quỷ đó đã nói gì với tao không? Hắn bảo là không có bức ảnh nào phù hợp trong những hình ảnh đó, bảo tao vẽ lại… Thằng điên đó, tao là sinh viên nghệ thuật à? Tao là sinh viên nghệ thuật à?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ê, thằng ngu, mày uống từ từ thôi…!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul vò đầu trong cơn tức giận. Sau đó, cậu lấy một chai soju trước mặt và uống trực tiếp từ đó. Một chất lỏng trong suốt chảy vào miệng Yul.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao sẽ uống đến chết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tháng trước mày cũng bảo vậy rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao uống ít lắm. Phải uống nhiều hơn, chết luôn cho rồi. Tại sao tao phải chịu khổ thế này bây giờ, vì lúc đó tao uống một chút mà không chết, giờ lại khổ sở thế này…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul than vãn, những lời hối tiếc mà cậu luôn có mỗi tháng một lần, rồi ăn những món ăn vặt khô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu quyết tâm trong khi nhai miếng mực khô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay phải uống và chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khoảng hai tiếng sau, Yul được Changhyun đỡ ra khỏi quán rượu. Sau khi giúp Yul xuống tầng một từ quán rượu ở tầng hai, Changhyun mệt mỏi và buông Yul ra. Dù cậu ấy khá gầy, không có nhiều mỡ, nhưng bụng lại trở nên nặng trĩu sau khi uống rượu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tại sao mày lại buông ra! Ôi trời ơi, ôi trời ơi, đau quá!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, cái mông vừa chạm đất, lẩm bẩm mà không có ý định đứng dậy. Lúc này, ý thức của cậu đã bay vèo ra ngoài cửa sổ từ lâu rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ôi trời ơi, ôi trời ơi, tao sắp chết rồi… Mọi người ơi, thằng sinh viên thạc sĩ khốn khổ này cuối cùng cũng chết rồi… À? Ê, chơi máy gắp thú đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Sao thằng này lại tìm được máy gắp thú trong tình trạng này chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thói quen khi say của Yul là cứ mê mẩn với việc chơi máy gắp thú. Changhyun dù không thể đứng vững nhưng Yul lại đi tìm máy gắp thú như một hồn ma.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tối thứ Sáu, sau nửa đêm, khu phố trung tâm vẫn nhộn nhịp mặc dù dịch bệnh COVID-19 vẫn còn đang hoành hành. Giữa những người đeo khẩu trang và cất tiếng nói to, Yul và Changhyun cũng trở nên ồn ào với tiếng cãi vã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chết tiệt, thằng này lại say nữa rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ôi, tao đâu có say! Nhìn tao đi, tao đi thẳng như thế này, đúng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ, mày đi thẳng. Vì mày đang bò bằng bốn chân.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Changhyun lắc đầu. Park Yul, thằng này mỗi khi uống rượu lại thành chó. Có khi còn bò trên bốn chân mà sủa lên, nhưng bò bằng bốn chân mà lại có nghĩa là “chơi máy gắp thú”. Cậu ấy lúc nào cũng vậy mỗi khi uống rượu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao giỏi vẽ búp bê lắm. Giỏi cực kỳ luôn… Hoàn hảo… Ê, cái này trẻ con hay nói đúng không? Mấy câu của teen bây giờ sao mà… Tao không theo kịp nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bọn trẻ giờ không dùng từ đó nữa. Mày già rồi. Im lặng đi và đứng dậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù say và lảm nhảm nhưng Yul vẫn không say một cách hoàn toàn. Thực ra, đến lúc cậu bò trên đường phố như vậy, ai cũng sẽ nhận ra là "thằng này chắc chắn say rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Changhyun cắn chặt môi và nhìn bạn thân Yul với ánh mắt thất vọng. Anh không biết khi nào thì Yul mới trưởng thành, dù đã ra khỏi quân ngũ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thông thường, cậu ấy có vẻ như thiếu cái gì đó trong đầu, nhưng lại cư xử như người bình thường. Tuy nhiên, chỉ cần uống rượu vào, Yul lại trở thành một con chó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ah~ Tao nói là chơi máy gắp thú đi mà!!!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được rồi, tao hiểu rồi! Đứng dậy đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ, thật mà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đ* mẹ~! Ê, nâng tao lên đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mày thật là đủ thứ chuyện.” (nghe giống cà tím)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không cái gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao không phải cà tím. Vị tệ lắm. Tao sẽ là dưa leo. Tao sẽ là dưa leo, dưa leo đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“… Ha, thật không biết làm sao với cái thằng này nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dưa leo, dưa leo~”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Changhyun nghiến răng, nuốt lại lời nguyền sắp tuôn ra. Mắng một thằng say rượu chỉ khiến bản thân đau họng thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù sao thì, Yul, người đang say, cuối cùng cũng đứng dậy từ vị trí nằm sấp với sự giúp đỡ của Changhyun.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu ấy run rẩy như một con hươu con mới sinh, Yul, người vừa đứng lên với đôi chân loạng choạng, lảo đảo đi vào cửa hàng máy gắp thú ngay trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ê, tao chơi cái này. Cái này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đủ rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy thì tao lấy cái này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mai mày mà nhắn tin cho tao bảo mày đang nằm cạnh một con búp bê lạ hoắc thì tao giết mày.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được rồi được rồi. Tin tao đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết tin cái gì, Yul mặt đỏ bừng đấm mạnh vào ngực mình. Rồi cậu phát ra một tiếng rên rỉ vì đau, ‘Đau quá…’.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Changhyun nhìn cậu và tự hỏi không biết kiếp trước mình đã làm gì mà lại phải làm bạn với cái đống hỗn độn này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ah… Sao nó không gắp được vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong khi đó, Yul nhanh chóng xài hết tờ tiền nghìn won mà cậu có. Nhờ chiếc khẩu trang che kín gần hết khuôn mặt, chỉ còn đôi mắt lộ ra, nhưng biểu cảm u ám của cậu lại rõ ràng đến mức khiến người khác cảm thấy thương hại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul có khuôn mặt giống như một chú cún con bị ướt mưa. Changhyun nghĩ mình không nên bị cái khuôn mặt đáng thương đó lừa, nhưng như mọi lần, anh lại rút ra vài tờ tiền từ ví và đưa cho Yul.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Khi mày được tái sinh, tao sẽ cầu cho mày được tái sinh thành một con búp bê. Mày phải nếm trải cái cảm giác bị kéo nhéo hết cỡ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hehehe, cảm ơn mày. Tao thật sự sẽ kéo nó lên và ra khỏi cái máy này rồi đưa cho mày.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc dù Changhyun đang mắng chửi, Yul vẫn cười vui vẻ, nhận tiền từ Changhyun rồi nhét vào máy gắp thú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Yul nhìn vào con búp bê mục tiêu đã say rượu và trở nên thả lỏng. Cặp mắt không còn sắc bén, nhìn chằm chằm vào con búp bê hình người đầu hồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dường như đã có nhiều người thử rồi, con búp bê nằm nghiêng ở vị trí rất dễ gắp. Cái đầu tròn hồng xinh xắn như đang mời gọi: "Hãy gắp tao." Vì vậy, Yul kiên trì nhắm vào con búp bê mặc dù đã thất bại vài lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Oohh, oh, oh! Ah, tiếc quá!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con búp bê bị máy gắp lên và rồi rơi xuống ngay trước cửa mà không gặp chút khó khăn nào. Yul cảm thấy tiếc cho mình và giơ nắm đấm lên trời trong sự tức giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ê, không thể gắp được đâu. Đi thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không, không. Còn một cơ hội nữa mà!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù Changhyun đã thúc giục, Yul vẫn vẫy tờ tiền nghìn won cuối cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul kiên quyết thốt lên, ‘Lần này chắc chắn sẽ thành công!’ và thả tiền vào máy. Dĩ nhiên, ánh mắt của cậu vẫn còn mơ màng, và mặt cậu đỏ bừng, vì vậy chẳng ai có thể tin tưởng lắm vào sự thành công của cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Làm ơn, làm ơn, làm ơn, Pinkie. Chúng ta về nhà nhé. Cùng về, được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

(pink là màu hồng pinkie kiểu cục cưng hồng)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul thao tác máy gắp thú, gọi tên một cách đơn giản, một chiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao có cảm giác rồi, tao có cảm giác rồi. Giờ là lúc, lúc này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người ta thường bảo rằng điều đáng sợ nhất là khi một kẻ điên nói lảm nhảm một mình, và khi Changhyun thấy Yul thì thầm như vậy, anh chỉ khinh bỉ và lùi lại vài bước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay lúc đó, Yul ấn nút hạ cần gắp, và chiếc cần gắp, vốn đang lơ lửng ở cùng một chỗ trong một lúc, cuối cùng đã vươn tới cục màu hồng đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Oohh, được rồi, được rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Pinkie, con búp bê đã liên tục quyến rũ Yul, cuối cùng cũng bị Yul gắp lên. Yul nhảy cẫng lên vì vui sướng khi nhìn con búp bê rơi xuống cửa thoát. Để tránh có ai đó đột ngột giật mất, cậu vội vã thọc tay vào cửa và lấy Pinkie ra, ôm chặt vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tao quả là thần của máy gắp thú mà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ê, mày vừa tiêu hết bảy nghìn won đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Shh. Đừng nói vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul trợn mắt nhìn Changhyun, ngắt lời anh. Tuy nhiên, đôi mắt nai của cậu không hề có chút đe dọa nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Pinkie, Pinkie. Tao sẽ chăm sóc mày thật tốt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mày thật là điên….”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù bị Changhyun mắng, Yul vẫn chỉ cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mày có thấy không? Đây là… Wow!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, vui mừng nâng con búp bê hồng lên cao như một vị tướng đang khoe chiến lợi phẩm quý giá từ chiến trường, đột ngột mất thăng bằng và ngã ra sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì đang say, không thể nào cậu có đủ phản xạ để giữ cơ thể khỏi ngã. Không chút kháng cự, cậu đập mạnh cái đầu tròn lên nền đất cứng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ê, ê! Park Yul! Park Yul, mày sao rồi? Mở mắt ra đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời nói của Changhyun, người bạn của Yul, dần trở nên mờ dần. Yul không chống cự với đôi mí mắt đang khép lại, và cậu chỉ đơn giản là nhắm mắt lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

******Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“… Hả…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cơn say rượu ập đến ngay khi Yul chưa kịp mở mắt. Chắc chắn là tối qua cậu lại uống say như một con điên rồi. Mặc dù không thường xuyên, nhưng mỗi tháng một lần, cái chu kỳ đó luôn dẫn đến những cơn say đau đầu và cảm giác hối hận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật là cái thằng điên… Mày lại làm vậy, lại làm vậy rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul tỉnh dậy với đầy tiếc nuối mỗi tháng, tự mắng bản thân vì lại uống rượu như một thằng khùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Á… Mà mày là ai vậy? Mày là cái con búp bê tao nhặt được hôm qua à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Điều đầu tiên Yul nhìn thấy là một con búp bê mà cậu chưa từng thấy bao giờ. Nó là một con búp bê hình người nhỏ nhắn với mái tóc hồng và đôi mắt xanh lấp lánh như sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì thường xuyên chơi máy gắp thú khi say rượu, cậu mỉm cười một cách nghịch ngợm, nghĩ rằng chắc chắn là hôm qua cậu đã làm vậy, nhưng có điều gì đó kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Khoan đã… S-Sao lại nhiều thế này?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hàng chục con búp bê giống hệt nhau đang ngồi ngay cạnh nhau. Hơn nữa, cậu đã không nhận ra vì bị sao lãng bởi đống búp bê, nhưng khi nhìn kỹ lại, chiếc kệ mà những con búp bê được đặt lên cũng không phải là cái kệ trong phòng của cậu. Hay đúng hơn là, cả cái nơi này hoàn toàn không phải là phòng của cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul, người đang nhanh chóng dụi mắt với cả hai tay, tự hỏi liệu mình có nhìn nhầm không, bất ngờ dừng lại. Cảm giác mềm mại kỳ lạ khiến cậu dừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yul nhìn xuống tay mình và hét lên hoảng hốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“… S-Sao lại vậy? Cái gì?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thay vì mười ngón tay giơ ra, là hai tay bông gòn nhỏ màu đào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net