Nghe thấy câu đó, mạch suy nghĩ trong đầu tôi như bị bẻ gãy thành từng mảnh. Tôi kinh ngạc hỏi:“Không ai trong nhà anh quản lý anh sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh là trẻ mồ côi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dương Khả cúi đầu, ánh mắt mang chút tủi thân, hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn như ma vương trong tương lai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy tiến lại gần, định nắm tay tôi xin lỗi. Tôi tránh đi, khiến anh càng thêm lúng túng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh hoàng hôn hắt qua cửa sổ kéo dài cái bóng của tôi và Dương Khả. Thiếu niên trắng trẻo như ánh sáng nay cũng phủ một lớp cam ấm. Trong phòng khách, kim giây trên đồng hồ xoay vòng đều đặn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tới, kéo con nhóc kia ra ăn cơm đi.” – tôi nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu vừa dứt, cửa phòng Su Oánh Oánh hé mở.“Cháu sợ chú Dương mệt nên không cho chú đuổi bắt nữa.” – giọng bé vang lên lanh lảnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Su Oánh Oánh đã thay quần áo, không còn vết máu, chắc là tự dọn dẹp trong phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi Dương Khả cũng rửa tay xong, ba người chúng tôi ngồi vào bàn ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Su Oánh Oánh múc một muỗng trứng hấp nguội, vừa ăn một miếng đã mở to mắt:“Mẹ ơi, ngon quá, đây là món ngon nhất con từng ăn!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dương Khả cũng gật đầu liên tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bất đắc dĩ.Su Oánh Oánh mới tí tuổi mà đã biết lấy lòng người khác, đến mẹ ruột cũng không ngoại lệ – khen lấy khen để, không sót một câu. Cũng được, coi như là biểu hiện tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gắp cho nó một miếng thịt, ra hiệu bảo nó đừng nói nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Oánh Oánh nhìn miếng thịt trong bát, có phần do dự:“Mẹ ơi, hôm nay không phải ngày được ăn thịt mà...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao cơ?” – tôi cau mày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này tôi mới biết, Tô Tình kiếp trước đi làm thì ba bữa hăng, hai bữa nghỉ, kinh tế trong nhà eo hẹp. Lại thêm việc nuôi con nhỏ, tiêu xài chật vật. Đáng sợ nhất là, mỗi lần say rượu cô ta đều đánh con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn anh thì sao, Dương Khả? Anh không có việc làm à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh là hộ đen, chẳng nơi nào nhận.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Tình giữ Dương Khả ở lại thực ra là để kiếm một bảo mẫu miễn phí chăm con. Mà Oánh Oánh lớn lên trong sự ảnh hưởng xấu của anh ta, cộng thêm bóng ma bạo lực gia đình, cuối cùng mới biến thành nữ chính không từ thủ đoạn như kiếp trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương 3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm sau, sau khi đưa Su Oánh Oánh tới trường mẫu giáo, tôi kéo Dương Khả tới khu biệt thự nơi giới thượng lưu sinh sống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chúng ta đi nhầm chỗ rồi à? Tới đây làm gì?” – Dương Khả vừa nói vừa định kéo tay tôi rời đi.Tôi trừng mắt lườm anh ta một cái, anh mới chịu đứng yên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Theo tôi biết, hiện tại Tập đoàn Dương thị vẫn nằm trong tay Dương Uyển – mẹ ruột của Dương Khả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý do Dương Khả thành trẻ mồ côi là vì chồng của Dương Uyển tráo đổi anh với đứa con riêng của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, Dương Khả sống rất cực khổ. Anh phải vác xi măng ở công trường đến mức gãy chân, cực khổ bò lên từng bước, đến khi lọt vào mắt Dương Uyển, bà mới bắt đầu nghi ngờ vì hai người quá giống nhau, rồi cuối cùng nhận lại con ruột.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tính cách Dương Khả sau bao năm gian khổ đã vặn vẹo, trở thành một “quỷ vương” khét tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp này, khi anh ta còn chưa “bị uốn cong”, tôi quyết định giúp anh một tay, nhân tiện kiếm chút tiền nuôi con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ngoài dự đoán – đúng 9 giờ, xe của Dương Uyển chạy ra cổng đi đánh mạt chược. Tôi kéo Dương Khả, lớn tiếng gọi tên bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dương Uyển hạ kính cửa xe xuống một nửa. Nhìn thấy bộ quần áo rẻ tiền của tôi, thoáng hiện vẻ khinh thường, nhưng được giáo dưỡng tốt nên bà cố kìm lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô là ai?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không trả lời, chỉ đẩy Dương Khả tới trước mặt bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhiên, vừa nhìn thấy mặt Dương Khả, bà lập tức mở cửa xe.Giống quá mức!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net