Thông tin truyện: Ông Bố Tra Nam Của Tôi Lâm Bệnh Nguy Kịch, Tôi Lập Tức Đưa Đi Hỏa Táng
Tiêu đềÔng Bố Tra Nam Của Tôi Lâm Bệnh Nguy Kịch, Tôi Lập Tức Đưa Đi Hỏa Táng
Mô tảBố ruột tôi bất ngờ bị đau tim, muốn lập di chúc để lại tài sản cho đứa con riêng. Tôi vừa khóc vừa lao đến, xé nát bản di chúc: "Bố con mình không cần bàn chuyện này! Bố, dù bố có thành người thực vật, con cũng sẽ chăm sóc bố đến cùng!" Bác sĩ và y tá cảm động trước lòng hiếu thảo của tôi, không ngớt lời khen ngợi. Bố tôi tức giận đến mắt đỏ ngầu, nhưng bị tôi đè chặt xuống giường bệnh. Ông giận đến mức ngất xỉu, bệnh tình chuyển nguy kịch, phải lập tức vào phòng phẫu thuật. Khi người giúp việc hay tin, vội vàng dẫn cậu em trai cùng cha khác mẹ đến, thì tôi đã rưng rưng nước mắt ký giấy từ chối điều trị. Sau đó, nhanh chóng đưa bố đến lò hỏa táng, biến ông thành một nắm tro tàn. Họ không thể tin nổi, hét ầm lên tại chỗ. Còn tôi chỉ mỉm cười: "Ồ, sao bố lại chết mà không kịp để lại di chúc nhỉ? Thậm chí không để lại một sợi tóc nào để xét nghiệm ADN.” “Vậy giờ chỉ có tôi được thừa kế toàn bộ tài sản thôi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,525
Số chương8
Thể loạiVả Mặt, Hiện Đại, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20253360
Chương 2Chương 22/4/20254330
Chương 3Chương 32/4/20253950
Chương 4Chương 42/4/20254160
Chương 5Chương 52/4/20253490
Chương 6Chương 62/4/20253960
Chương 7Chương 72/4/20255040
Chương 8Chương 82/4/20256960
Ông Bố Tra Nam Của Tôi Lâm Bệnh Nguy Kịch, Tôi Lập Tức Đưa Đi Hỏa Táng

Ông Bố Tra Nam Của Tôi Lâm Bệnh Nguy Kịch, Tôi Lập Tức Đưa Đi Hỏa Táng

Ông Bố Tra Nam Của Tôi Lâm Bệnh Nguy Kịch, Tôi Lập Tức Đưa Đi Hỏa Táng
3525
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:20 02/04/2025

Mô tả

Bố ruột tôi bất ngờ bị đau tim, muốn lập di chúc để lại tài sản cho đứa con riêng. Tôi vừa khóc vừa lao đến, xé nát bản di chúc:

"Bố con mình không cần bàn chuyện này! Bố, dù bố có thành người thực vật, con cũng sẽ chăm sóc bố đến cùng!"

Bác sĩ và y tá cảm động trước lòng hiếu thảo của tôi, không ngớt lời khen ngợi.

Bố tôi tức giận đến mắt đỏ ngầu, nhưng bị tôi đè chặt xuống giường bệnh. Ông giận đến mức ngất xỉu, bệnh tình chuyển nguy kịch, phải lập tức vào phòng phẫu thuật.

Khi người giúp việc hay tin, vội vàng dẫn cậu em trai cùng cha khác mẹ đến, thì tôi đã rưng rưng nước mắt ký giấy từ chối điều trị. Sau đó, nhanh chóng đưa bố đến lò hỏa táng, biến ông thành một nắm tro tàn.

Họ không thể tin nổi, hét ầm lên tại chỗ. Còn tôi chỉ mỉm cười:

"Ồ, sao bố lại chết mà không kịp để lại di chúc nhỉ? Thậm chí không để lại một sợi tóc nào để xét nghiệm ADN.”

“Vậy giờ chỉ có tôi được thừa kế toàn bộ tài sản thôi."