3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nửa tiếng sau, tôi ngồi đối diện với Châu Duy Cẩn. Mái tóc đen mềm mại rủ xuống trán, sống mũi cao, đôi môi nhàn nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta cau mày nhìn tờ bảng tự kiểm tra tâm lý: “Cái này... chắc không phải tôi cần điền đâu nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây tôi từng gặp nhiều trường hợp tương tự, có những bạn rất bài xích việc đối diện với vấn đề tâm lý của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hạ giọng, dịu dàng khuyên nhủ: “Không sao đâu, chuyện này rất bình thường. Nhà trường cũng sẽ giữ bí mật giúp các bạn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù như gà nói chuyện với vịt, nhưng cuối cùng Châu Duy Cẩn vẫn ngoan ngoãn điền xong bảng tự kiểm tra tâm lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tụi mình sẽ sắp xếp lịch để cậu gặp giáo viên tư vấn. Nếu không muốn đợi, cậu có thể gọi cho cô Phương trong giờ làm việc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ừm, cảm ơn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta gật đầu, nói cảm ơn rồi đẩy cửa rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đó tôi nói là tư vấn tâm lý, anh ta lại nghĩ là hồ sơ xét học bổng quốc gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cầm bảng tự kiểm tra tâm lý của anh ta lên, lướt sơ qua, không thấy có vấn đề gì bất thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe nói có những người giấu tâm lý của mình rất giỏi, che giấu đến mức hoàn hảo, chỉ khi trao đổi chuyên sâu mới có thể phát hiện ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thở dài một hơi. Một thiên chi kiêu tử như anh ta mà cũng có vấn đề tâm lý, chắc là áp lực lớn quá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ở cái trường cạnh tranh khốc liệt như này, muốn giữ điểm trung bình cao nhất không biết phải cố gắng thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây, tôi không kìm được mà thấy đồng cảm với Châu Duy Cẩn hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ sau lần điền bảng kiểm tra đó, tôi bắt đầu để ý đến anh ta nhiều hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc tôi ăn cơm trong căng tin, vô tình nhìn thấy anh ta một mình bưng khay thức ăn, đứng ngơ ngác, trông có vẻ cô đơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lập tức dâng trào lòng trắc ẩn, vẫy tay gọi: “Châu Duy Cẩn!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi mắt đen của anh ta nhìn lại, nhưng vì khoảng cách quá xa, tôi không thấy rõ biểu cảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vốn dễ kết thân, nên hào hứng bảo: “Đúng rồi, tôi gọi cậu đó! Cậu một mình, tôi cũng một mình hay là ngồi chung ăn đi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nói, tôi vừa nhấc túi xách sang bên, chừa một chỗ trống cho anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Châu Duy Cẩn đứng yên một lúc mới chậm rãi bước đến: “Cậu gọi tôi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười rạng rỡ: “Đúng rồi, tôi thấy cậu đi một mình, tôi cũng vậy, nên rủ cậu ngồi chung!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nhìn khay thức ăn của tôi, bên trong toàn rau luộc, hiển nhiên thịt đã bị cướp hết từ sớm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thấy vậy, gắp một cái đùi gà bỏ vào khay của anh ta: “Này, cậu ăn đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Châu Duy Cẩn khựng lại, nhìn tôi, không nói lời nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tưởng anh ta sợ mất vệ sinh, bèn vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Đây là đôi đũa mới, tôi chưa ăn gì đâu, sạch lắm!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nhướng mày, giọng điệu có chút thú vị: “Tôi đâu có nghĩ vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thế thì tốt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thở phào nhẹ nhõm, dùng ánh mắt đầy yêu thương nhìn anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhóc con này đáng thương thật, chỉ cần một cái đùi gà mà đã vui lên rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Châu Duy Cẩn lặng lẽ ăn cơm, cũng không nói chuyện nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật lòng mà nói, lúc anh ta cúi đầu ăn, trông có chút ngoan ngoãn, giống như con ch.ó nhỏ tôi từng nuôi hồi nhỏ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ đó về sau, mỗi thứ ba, nếu gặp anh ta ăn một mình trong căng tin, tôi đều chủ động gọi đến ngồi chung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí còn vui vẻ ghi vào sổ công đức của mình một điểm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một hôm, khi tôi đang ăn cơm, Châu Duy Cẩn bất ngờ ngẩng đầu gọi tên tôi: “Diệp Vi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng nói trầm thấp, khẽ khàng, khiến người nghe phải rung động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa nuốt một miếng cơm, theo phản xạ lập tức đáp to: “Có mặt!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta khựng lại một lúc, rồi như vô tình hỏi: “Tại sao cậu luôn muốn ăn cùng tôi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười tươi rói: “Tình bạn học chứ gì nữa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không thể nói thẳng là vì thấy cậu đáng thương được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Châu Duy Cẩn nheo mắt, giọng điệu sâu xa: “Ra vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gật đầu chắc nịch: “Đúng thế! Hơn nữa chúng ta đều thi tranh biện, phải giúp đỡ lẫn nhau chứ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta khẽ cong khóe môi, trong mắt có tia cảm xúc mà tôi không nhìn thấu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đương nhiên cho rằng đó là thần thái bí ẩn của một học bá, nên chẳng nghĩ nhiều, tiếp tục cúi đầu ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suýt nữa thì đói lả rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net