Thông tin chương 1: Phồn Chi
Tên truyệnPhồn Chi
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình
Số chương30
Chương số1
Tiêu đề chươngPhồn Chi
Tóm tắt chươngNăm hết tết đến, Vương Tranh lại phải cắm mặt lau chùi trong bếp. Cậu rất thích nấu ăn, suốt ngày quẩn quanh xó bếp nấu nướng, nhưng lại ghét chuyện chùi rửa, nên lâu ngày mảng tường bên cạnh bếp gas ...

Phồn Chi: Phồn Chi

Năm hết tết đến, Vương Tranh lại phải cắm mặt lau chùi trong bếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu rất thích nấu ăn, suốt ngày quẩn quanh xó bếp nấu nướng, nhưng lại ghét chuyện chùi rửa, nên lâu ngày mảng tường bên cạnh bếp gas dính bết một tầng mỡ dày xỉn màu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày qua ngày, lớp mỡ biến dạng nom chẳng khác gì da trâu lên mốc, cạy hoài không ra, xấu xí đến lợm người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này, Vương Tranh mang bao tay cao su, mặc tạp dề, lấy bàn chải sắt nhúng vào nước nóng ngâm thuốc tẩy, cố gắng kỳ cọ màng mỡ bám cứng trên tường từng chút một.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi sự cũng tại mấy năm trời lười không chịu làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu vừa ra sức lau chùi vừa nghĩ, chắc cũng bốn hay năm năm rồi nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày trước mua ngôi nhà này đã qua tay rồi, cậu dọn đến, bức tường trong bếp đã hằn sẵn vết tích thời gian.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bản thân cậu mỗi ngày ra vào nấu nướng lâu dần cũng quên mất trên mảng tường gạch men đó từng có họa tiết hoa lan tươi đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng đóa hoa màu hồng nhạt sắc lam dịu dàng bung nở, tinh khiết hệt giấc mộng thanh xuân, vô cùng tươi đẹp, rồi lại dễ dàng bị người phủ bụi tháng năm, lãng quên đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chủ trước của ngôi nhà này là hai mẹ con, người con đã đến tuổi thành gia lập thất nhưng người mẹ vẫn không an tâm, mặc bao vất vả, rời quê nhà lên phố lớn chăm nom.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi đó, công ty thiết kế sơn trại của người con phải chuyển tới một thành phố khác bắt đầu lại cơ nghiệp, người mẹ chẳng nói nửa lời đã khăn gói theo sau, giúp con nấu nướng, giặt giũ, quản chuyện gia đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc Vương Tranh đến xem nhà, người mẹ già đang còng lưng lấy khăn lau chùi gạch men ở góc tường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mỗi một viên gạch đều sáng bóng đến mức có thể lấy lưỡi liếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chính ngay khoảnh khắc đó, trái tim cậu đã rung động rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu chẳng thèm nhìn tới năm phút đồng hồ, lời cũng chẳng nói đặng hai câu đã giao một vạn tệ[1] ra đặt cọc, sau đó chỉ đưa ra một yêu cầu, mong hai mẹ con trong vòng một tuần thì gói ghém xong tất cả hành lý. [1] Tính theo thời giá năm 2013, 1 tệ tương đương 3500 VNĐ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Căn nhà giá ba mươi lăm vạn, Vương Tranh chia ra trả mỗi kỳ mười lăm vạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiền nhà thanh toán đâu vào đó, trong tài khoản chỉ vỏn vẹn còn lại năm vạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, một người anh họ cho cậu ba vạn, vừa đủ trang trải phí sửa chữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phải nói, Vương Tranh đã vất vả bỏ công trang hoàng nhà cửa, tất cả đều dựa theo sở thích cá nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ốp giá sách màu xanh nhạt hết bốn mặt tường, bàn ăn màu gỗ tương hợp với quầy bar trắng, trước bộ sofa bọc vải êm ái là bàn trà thủy tinh sáng bóng, trên sofa đặt một tấm thảm dệt thủ công Nepal màu sắc rực rỡ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi vừa tháo chiếc rèm sắc cầu vồng uốn lượn xuống, cậu lại bỏ tiền mua thêm trản đèn cung đình vỏ dưa màu hồng có trụ đèn bằng thép giá cả ngàn tệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh thích không gian hiện đại có chút hơi hướm cổ xưa, nên trong khâu bài trí rất thiên về lối truyền thống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Điểm này có thể được thấy rõ ràng qua bức phù điêu hoa khai phú quý treo trên tường, hay ở những vại đất Thanh Hoa phỏng theo thời nhà Minh đặt trên tủ gần cửa, hoặc như tấm màn trúc lờ mờ chắn trước phòng ngủ và phòng đọc sách, lại như bức thư pháp Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đại giang đông khứ”[2] viết theo lối chữ thảo[3] do cậu thư họa, treo ngay tầm mắt giữa phòng khách. [2] Sông lớn về đông. [3] Chữ thảo hay thảo thư, là thư thể được viết vừa nhanh vừa phóng khoáng chỉ bằng một hay hai nét bút liên tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đây là ngôi nhà thuộc về cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chốn giúp cậu cản gió tránh mưa, dù ai có đến cũng không có quyền xua đuổi cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao có thể đối xử tệ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhà là gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Là nơi an bình xua đi mọi dông bão, chỉ cần đóng chặt cửa lại liền có thể chắn hết mọi gió lạnh bên ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh đẩy bàn chải, vì ra sức quá đà mà nước tẩy bắn vào mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cay đến thiếu điều chảy nước mắt ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu vẫn còn nhớ, một mình cậu đã từng chút một dựng lên mái ấm này, kiến tạo thành trì của riêng cậu ra sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chẳng ai có thể hiểu rõ hơn cậu việc có một mái nhà che chắn thì tốt hơn bất cứ thứ gì khác là như thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng vậy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có thể nói, Vương Tranh hồ như đã dùng tất cả nhiệt thành của mối tình đầu mà bày trí căn nhà này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ có cậu mới rõ loại cuồng nhiệt đó từ đâu mà đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu bạn bị xua đuổi những hai lần, mỗi lần đều do người bạn thương yêu nhất làm thì hẳn là sẽ hiểu thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không nhà để về, vốn chẳng phải chuyện vui vẻ gì, cũng không hay ho để thử, đây rành rành là một loại tai họa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay khi mua ngôi nhà này, từ việc cạo vôi quét tường đến chọn từng món đồ gia dụng đều tự một tay cậu làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ban ngày làm việc, tối về cần mẫn trang hoàng nhà cửa, như làm một tác phẩm điêu khắc tâm huyết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thời điểm đó, sâu trong cõi lòng cậu chỉ là một mảnh hoang vu rét lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giá lạnh hầu như tỏa ra từ tận xương tủy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không màng thế sự, không khiến mình mệt chẳng thở ra hơi, chỉ mệt tới mức vừa ngả lưng xuống liền đi vào giấc ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quả thật, cậu đã rất sợ mình không gượng dậy được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sợ chỉ cần bản thân lơ là một giây thôi lại sẽ nghĩ tới chuyện ngày trước, rồi lại bắt đầu giày vò tự hỏi, tại sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tại sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con người sống trên đời kỳ thật vốn rất đơn thuần, nhưng nếu manh nha khơi lên vấn đề tại sao, tại sao lại như vậy, tại sao lại như kia, rồi sẽ hỏi mãi những lời không ai đáp được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dần dà, mọi chuyện sẽ phức tạp hơn, sẽ khó khăn đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Như thể có ai đó lấy dao đâm vào ngực bạn, khoét một lỗ thủng thật lớn nhưng vẫn không thỏa mãn, lại tiếp tục găm dao vào sâu hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bạn sẽ rên rỉ bảo, tôi thật sự rất đau, đau chết được, làm ơn đừng làm thế nữa, nhưng đối phương lại bỏ ngoài tai, không ngừng thọc dao vào nơi sâu nhất, yếu mềm nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và thường thì, một dao chí mạng đó lại do chính người bạn tin yêu đâm vào, ngay thời điểm bạn yếu mềm, không phòng bị nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một dao vừa giáng xuống, máu không ngừng tuôn trào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh nghĩ, cho đến hết đời, cậu vẫn không cách nào quên một dao mà Lý Thiên Dương đâm vào lòng cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi ấy vừa bước sang tháng tư, thành phố miền Nam mưa dầm dề không dứt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trước khi cuộc thảm sát nhân tâm diễn ra, cậu còn nghĩ đến việc trời cứ mưa dầm thế này nên nấu một ít canh hầm[4] cho Lý Thiên Dương uống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kết cục là tối hôm đó, khi nồi canh còn đang sôi sùng sục trên lò, Lý Thiên Dương về nhà, đắn đo cả buổi mới vừa áy náy vừa đau lòng mà nói, hắn có người khác ở ngoài rồi, chuyện cũng hơn vài tháng, cả hai chia tay chẳng được, sau cùng là xin lỗi cậu. [4] Theo nguyên tác là một món canh xuất xứ từ Quảng Đông, có tác dụng khử lạnh, giữ ấm cho cơ thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật là khổ thân Lý Thiên Dương quá thể!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một người đàn ông mạnh mẽ như thế nói xin lỗi cậu rồi thì thôi đi, mắt còn ươn ướt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh thấy khi đó cậu thật quá ngu mà, chỉ biết đứng như trời trồng nghệch mặt ra nghe, đầu óc thì trống rỗng, ý thức sớm đã bay biến tới nơi nào xa tít.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hình như sau đó Lý Thiên Dương còn nói gì nữa, đại khái hắn chẳng phải phường vô lương tâm, nếu chuyện không phải cực chẳng đã thì cũng không muốn tổn thương cậu làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn biết việc cậu đi theo hắn từ đại học tới giờ vốn chẳng phải chuyện dễ dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đồng tính vốn rất khó tìm bạn đời, nên lúc ấy hắn cũng đã quyết cùng cậu bầu bạn hết kiếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng ai dè đâu lại thình lình gặp được cơ duyên, quen biết người kia rồi mới hay tình yêu đẹp đẽ nhường nào, mãnh liệt ra sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phải lừa dối cậu một thời gian dài cũng không phải chuyện sung sướng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn cũng rất đau khổ đấy chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng chuyện đã chẳng còn cách giải quyết nào khác nữa, cứ dùng dằng dây dưa như thế với ai cũng không công bằng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau bao lần dằn vặt thì tới hôm nay hắn cũng đưa ra được quyết định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, Lý Thiên Dương đưa cho cậu một thẻ ngân hàng, bảo rằng: Trong đó có hai mươi vạn, mật mã là sinh nhật em, đừng hiểu nhầm, đây không phải là sỉ nhục em, mà chính là vì anh quá áy náy nên muốn bồi thường một chút, vô cùng xin lỗi em.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cha mẹ Vương Tranh thuộc tầng lớp lao động bình thường, cậu biết hai mươi vạn là rất nhiều, trước đây, Vương Tranh dẫu sao cũng chưa từng nghĩ có ngày cầm được trong tay những hai mươi vạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng lúc ấy cậu lại như người đang nằm mộng, chẳng có được chút phản ứng gì, lại cũng không rõ Lý Thiên Dương đưa cậu tiền để làm chi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu không cầm tấm thẻ đó, chỉ thấy thân thể mình lạnh ngắt, ngơ ngác nhìn hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phút chốc đó cậu đã bất giác nghĩ, hóa ra Lý Thiên Dương lại có thể trong một lúc nói với cậu nhiều điều như thế, hóa ra tất cả những tháng ngày lãnh đạm trước kia đều bởi do đã tìm thấy người hắn yêu thật lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, cậu lại mông lung nghĩ, phải chăng vì trời đã sang thu rồi, nếu không sao không gian lại rét mướt đến thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lạnh đến mức tay chân cùng tim gan đều run rẩy gào thét cả lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hình như vào lúc ấy, Lý Thiên Dương có vẻ buồn thương, bỏ chiếc thẻ ngân hàng xuống rồi nói: Xin lỗi em, Tiểu Tranh, nếu em muốn thì cứ đánh cứ mắng, anh sẽ không chống trả, không phản kháng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đến đây thì Vương Tranh rốt cuộc cũng có phản ứng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu nghĩ cả đời mình chưa từng học đánh nhau thế nào, ngay cả chuyện lớn tiếng mắng chửi cậu còn không biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khoảng thời gian tươi đẹp nhất là lúc đại học, vừa mở miệng ra sẽ liền dùng kính ngữ, đối mặt giáo viên đều kính cẩn gọi Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngài”, với người lạ hỏi đường luôn mỉm cười tận tình chỉ dẫn, thấy người ăn xin cũng thương tâm móc tiền lẻ ra cho, cả đời chưa từng làm chuyện gì tổn hại ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thường ngày bài vở nghiên cứu có nhiều tới đâu cũng giành chút thời gian làm món ngon mang lên đầy bàn, vừa nhìn Lý Thiên Dương ăn vừa hạnh phúc nghe hắn nức nở khen ngon, hệt một thằng ngốc vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai mươi năm sống trên đời yêu một người như Lý Thiên Dương, luôn hy vọng được ở bên nhau êm đềm mãi mãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại trừ việc là đồng tính cậu chẳng làm gì hại ai cả, không ngang ngạnh kiêu ngạo, không tự mãn học đòi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vậy tại sao lại gặp phải tình cảnh như hiện giờ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế này có tính là kiếp nạn không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh lau tường xong lại quay qua chùi bếp gas, vừa làm vừa nghĩ, khi ấy cậu đã nói gì nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hình như không nói lấy một câu, chẳng mắng chẳng đánh, không học đàn bà vừa khóc vừa kể lể, cũng chẳng gây phiền hà cho ai, chỉ bất giác giương mắt lên hỏi: Chia tay rồi sau này em ở đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì người đàn ông bội bạc này, cậu đã đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, nhà đang ở là của Lý Thiên Dương, nếu phải đường ai nấy đi thì chẳng thể mặt dày ở lại nhà người ta được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu đã hoàn toàn không còn đường lui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay chính khoảnh khắc đó, Vương Tranh đột nhiên hoảng loạn, cảm giác sợ hãi khi bị cả thế giới thân thuộc nhất ruồng rẫy xua đuổi, sợ hãi không biết đối mặt như thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương áy náy đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Em có thể ở tạm đây cho tới khi tìm được chỗ mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vả lại với hai mươi vạn này cũng đủ cho em thuê một căn phòng khác…” Nếu bình tĩnh xem xét thì Lý Thiên Dương không phải người xấu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn vừa rộng rãi vừa có nghĩa khí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc trước, khi Vương Tranh bất chấp mọi thứ để đi theo hắn, hẳn là đã nghĩ nếu mai này có gì không hay xảy ra thì người đàn ông này cũng không làm một con rùa rụt cổ, mà sẽ dũng cảm cùng cậu gánh vác hết thảy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thời đại này biết tìm được mấy người rộng lượng được như thế, muốn tìm kẻ chân thành lại càng khó hơn gấp bội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vợ chồng tay kề má áp còn phụ rẫy nhau được thì nói gì tới đồng tính là họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì vậy khi quyết tâm ở bên cạnh Lý Thiên Dương, cậu thấy mình như thể tìm được báu vật vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có đôi khi hạnh phúc quá mơ hồ, nghĩ, bây giờ dẫu có chết đi cũng không việc gì phải tiếc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người bạn yêu cũng yêu bạn, đó là chuyện may mắn cỡ nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cho nên, lúc bị cha mẹ đánh đuổi ra khỏi nhà, cậu có thể an tâm ngả vào lòng Lý Thiên Dương mà khóc đến lả đi, lòng lại còn lâng lâng cảm giác hiến dâng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu biết, đoạn tình ái này, những gì cho đi được cậu đều không giữ lại chút gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng nào ai hay thế sự vô thường, lòng người nông sâu khó lường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đàn ông đầy trách nhiệm mà cậu đã chọn, lúc thay lòng đổi dạ cũng hết sức có trách nhiệm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dũng cảm thừa nhận, không nói nửa lời chống chế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Loại trách nhiệm cùng dũng khí đó từng khiến Vương Tranh cảm động và an tâm, nay khi mang đi đả thương lòng người cũng hết sức dứt khoát và quyết liệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh chưa bao giờ nghĩ, thế nhưng lại có ngày nhà của Lý Thiên Dương không còn là chỗ trú chân cho cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đêm đó, Lý Thiên Dương thu dọn chút hành lý khả dĩ rồi bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh đứng sững giữa gian phòng trang trí đẹp đẽ nọ suốt ba ngày, ba ngày sau cậu đưa ra một quyết định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phải kiến tạo được tòa thành vững chãi thuộc về riêng cậu, dùng những vật dụng sinh động ấm áp bồi lấp từng ngóc ngách ngôi nhà, để mỗi khi mở mắt xoay người đều có thể chạm tới những thứ khiến lòng mình an ổn hoặc làm mình cười vui đôi chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thứ cảm giác trống trải như thể toàn bộ linh hồn đều bị hút cạn đó, chỉ nếm trải một lần thôi đã là cực hạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một người cả đời chỉ nên trả giá một lần cho tình ái, và chỉ có thể chịu đựng một lần, cho những đả kích như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu toàn tâm toàn ý yêu Lý Thiên Dương, vậy nên sau khi bị tổn thương cũng phải toàn tâm toàn ý tự cứu mình, tuyệt đối không thể để bản thân gục ngã chết mòn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một năm sau khi chia tay, vì để đối kháng tình trạng tim đau máu rỉ, Vương Tranh dồn hết tất cả tâm trí sức lực vào công việc, để nó rút cạn mọi khí lực, chậm rãi giày vò cho đến khi trống rỗng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cũng bởi thế mà trong một quãng thời gian rất dài, cậu dường như quên mất phải cười thế nào, khóc ra sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gương mặt cậu hoàn toàn chẳng có biểu cảm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tới năm thứ hai thì tốt hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Miệng vết thương tuy chưa khép nhưng đã có thể vờ như không thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rồi năm thứ ba trôi đi, năm thứ tư cũng bước qua, việc nên quên đã quên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu thấy mình đang khôi phục rất tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thời gian có đằng đẵng thế nào cũng tới lúc giã từ được quá khứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặc kệ bạn có muốn hay không thì thời điểm đau khổ cũng qua, buông tay được hết thảy dĩ vãng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hiện tại mọi chuyện đều ổn, chẳng còn vì tiền nhà mà cố gắng quá sức, những kệ sách quanh nhà đều được chất đầy sách yêu thích, từng ngóc ngách đều được bố trí hệt như tưởng tượng với những vật phẩm sinh động đẹp mắt, tạo cảm giác hài hòa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ấm áp và an toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con người chẳng qua cũng chỉ muốn có được hai thứ này mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh quỳ xuống và bắt đầu chà sàn bếp, phần nền gạch men giữa màu cà phê và màu kem được cậu chà sạch đến mức có thể soi bóng được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chà rửa xong, cậu lại mở tủ bếp đặt sát đất ra, lấy hết những đồ hằng ngày hiếm khi dùng tới ngâm trong nước nóng, còn những thứ như ly uống champagne, ly martini, ly chỉ dùng khi uống rượu vang đỏ đều được cậu lau sạch bóng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu mua mỗi thứ một đôi, đợi khi nào cả hai cùng vỡ hết lại mua một đôi khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sắp đến tết rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu quyết định dùng một phần tiền nhuận bút mua một đôi ngọc tỳ hưu[5] đặt trên chiếc bàn đối diện cửa ra vào, còn phải tậu thêm hai bức tranh môn thần treo ngoài cửa[6].Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai mươi tám tháng chạp phải đi chợ hoa, học theo tập tục thành phố này mà rinh một gốc đào về trưng ở nhà. [5] Tỳ Hưu (hay Kỳ Hưu) là một vị thần giữ của trong truyền thuyết Trung Hoa, trông coi tài của của gia chủ. [6] Là một loại tranh dân gian được treo trong những ngày tết nhằm xua đuổi những điều không may.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ cần hạ quyết tâm biến cuộc đời này tốt đẹp, thì chắc chắn sẽ có ngày mọi thứ đều thay đổi theo chiều hướng yên ả thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Di động bất ngờ vang lên, Vương Tranh gấp gáp tháo bao tay ra, chạy tới đeo tai nghe Bluetooth bắt máy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Là chị Điền, vợ anh họ, người rất vui tính lại tốt bụng, mấy năm nay đã giúp đỡ cậu rất nhiều. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Tranh, tin tốt và tin xấu, chú muốn nghe tin nào trước?” Chị cười khúc khích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh cũng bật cười theo. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tin xấu trước đi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tin xấu chính là, cơm tất niên năm nay do chú phụ trách.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh chú nói phải làm mười hai món nóng, tám món nguội, ba món ngọt, hai món canh, còn phải nấu đồ cúng tổ, đầu năm thì lên chùa thắp hương, nhang đèn trà nước đều do cậu chuẩn bị hết.” Vương Tranh giật mình, lắp bắp hỏi lại: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chị, chị nói vậy là sao ạ?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngốc ạ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩa là năm nay anh chị sẽ không về quê mà ở đây ăn Tết với chú.” Chị Điền phấn khích cười rộ lên. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Quân Quân là người vui vẻ nhất, nó bây giờ đang ngồi vẽ món ăn mình muốn ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thằng ranh đó, lúc này còn học được cách gọi món với chú nữa chứ!” Vương Tranh hít sâu. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật không chị?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Em, em biết rồi ạ!” Chị Điền ở phía bên kia im lặng một lúc rồi nhỏ nhẹ nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Tranh, năm nay chú không cần phải một mình đón năm mới nữa!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Yên tâm đi, mấy năm gần đây anh chú luôn làm công tác tư tưởng cho cha mẹ chú, mọi thứ đều ổn cả, không chừng sang năm chú có thể cùng nhà chị về quê.” Đây là câu nói xúc động nhường nào chứ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh mắt đỏ hoe, suýt đã rớt nước mắt, sau nửa ngày mới đáp lại được. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cảm ơn chị, cảm ơn anh!” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ơn nghĩa gì, toàn người nhà cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chú đó, chị nói rồi mà, thím thể nào cũng mềm lòng thôi, không đúng, hiện giờ cũng đã hối hận rồi ấy… Ế cái thằng quỷ nhỏ này…” Chị thét một tiếng, vội vàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chị không nói nữa, Tiểu Quân Quân nó lại leo lên bàn nữa rồi, vậy nhé, chị cúp máy đây!” Vương Tranh chưa kịp ừ hữ gì đã nghe thấy tiếng tút tút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu phì cười rồi cũng tắt máy, đang định quay vào bếp đeo bao tay làm tiếp việc còn dở điện thoại reo lên lần nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu nhấn nút nghe mà không hề nghĩ ngợi, còn vui vẻ nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô còn gì căn dặn nữa, thưa cô?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đồ Tết tôi sẽ chuẩn bị hết, thiếu gì thì quý cô cứ nói…” Đầu dây bên kia im lặng rất lâu, sau cùng mới vẳng lên giọng nói khá trầm: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Tranh, là anh…” Vương Tranh sững người, máu toàn thân như đông cứng lại, đầu chưa nghĩ được gì thì bàn tay cầm điện thoại đã sớm phản ứng bằng cách run rẩy không ngừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên đời này chỉ có một người mới có thể khiến cậu chết điếng như thế, là kẻ cậu từng yêu đến bất chấp tất cả, cũng chính là kẻ đã nhẫn tâm tổn thương cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xa cách bốn năm, vậy mà chỉ trong nháy mắt cậu liền nghe ra giọng của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh cố hít thở, hoảng loạn tự hỏi, Lý Thiên Dương, anh là ma hay quỷ, vì cớ gì còn điện thoại tìm tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lẽ nào tôi còn nợ nần anh điều gì? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Em không nhận ra tiếng anh ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Là anh, Lý Thiên Dương đây!” Bên kia đợi mãi chẳng thấy ai đáp bèn mở miệng xưng tên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tay Vương Tranh run rẩy, một lúc lâu sau mới Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ” một tiếng xem như đáp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương thoáng chút chần chừ: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Anh biết em ở đây lâu rồi, nhưng tận hôm nay qua đây công tác mới gọi cho em được.” Vương Tranh mím môi, không đáp. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nghe nói là em học xong bằng tiến sĩ rồi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hay quá!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh nhớ hồi đó em muốn làm giảng viên đại học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ước mơ nay đã thành sự thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Em giỏi quá!” Trong giọng nói của Lý Thiên Dương phảng phất ý cười, nghe tựa như là bạn cũ lâu ngày không gặp, nay gọi điện ân cần thăm hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chuyện thường thôi!” sau lại đắn đo bổ sung, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Còn anh, hẳn mọi chuyện đều suôn sẻ?” Lý Thiên Dương dường như phấn khởi lên, ha ha cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cũng tốt lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc trước bị ảnh hưởng bởi khủng hoảng tài chính nhưng nay kinh tế đã khôi phục phần nào, nhờ đó công việc cũng tiếp tục.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy là tốt rồi.” Vương Tranh nghe thấy tiếng mình lạnh tanh đáp lại. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Tranh, chẳng mấy khi anh sang đây công tác, hay là…” Lý Thiên Dương do dự. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hay là chúng ta hẹn gặp ở đâu đó?” Vương Tranh rùng mình, cảm giác khó thở trước kia chợt quay về, khiến cậu phải bịt miệng cố hít lấy từng hơi, rồi lại khó nhọc nghe Lý Thiên Dương dùng giọng điệu hết sức bình thản mà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đã lâu không gặp, anh lo không biết em sống thế nào… Tuy bạn bè đều nói em hiện rất tốt, nhưng… anh phải tận mắt thấy mới an tâm được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiểu Tranh à…” Cút mẹ với cái lo lắng của anh đi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh tức giận nhưng lại chỉ lãnh đạm đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cảm ơn anh đã quan tâm, nhưng sắp Tết rồi, trong nhà còn bề bộn nhiều việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngại quá, có gì thì lần sau đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần sau anh đến tôi sẽ làm chủ nhà tiếp đãi một phen, nhé?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy à?” Thoáng trong giọng nói là chút mất mát, nhưng vẫn duy trì vẻ ôn hòa vốn có. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy em tiếp tục việc của mình đi nhé.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Số này là số của anh, có chuyện gì cần anh giúp thì gọi, không cần khách sáo.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cảm ơn.” Vương Tranh thản nhiên đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy chào anh.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được, tạm biệt em.” Lý Thiên Dương khe khẽ thở dài. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu Tranh, chúc em năm mới vui vẻ.” Vương Tranh giật mình, nhanh chóng đáp. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tạm biệt.” Rồi lập tức ngắt điện thoại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng tiếng tút tút đứt quãng vẳng ra khiến Lý Thiên Dương sững sờ một lúc, sau đó lại buông một nụ cười bất đắc dĩ mà dập máy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người này đã không còn nhiều độ lượng như trước nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ là vẫn còn oán hận những việc hắn đã gây ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng, âu đó cũng là lẽ thường tình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Huống hồ với tính cách của Vương Tranh mà nói, tới tận bây giờ, phàm là chuyện gì cũng đều giấu ở trong lòng, vui cũng thế mà đau lòng cũng vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương thở dài một tiếng, rút điếu thuốc châm lửa mồi, chậm rãi hít một hơi dài, để khói trắng trôi xuống cổ họng trườn qua phế quản rồi phả vào không trung qua cánh mũi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoài cửa sổ là cảnh sắc rạng rỡ tháng Một của thành phố G[7].Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ căn phòng hắn ở nhìn ra ban công sẽ vừa vặn thấy được quảng trường điêu khắc nổi tiếng với cây cối xanh rầm rì của Đại học Z[8]. [7] Thành phố G: Thành phố Quảng Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

G là từ viết tắt của từ Guangzhou (Quảng Châu). [8] Đại học Z: Đại học Trung Sơn, một trong những trường đại học có tiếng tăm lâu đời ở thành phố Quảng Châu, Trung Quốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật ra, Lý Thiên Dương đã nhìn thấy Vương Tranh cách đây không lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa xong công vụ, ký được hợp đồng ở đây, hắn liền cho trợ lý về trước, rồi lại như ma xui quỷ khiến mà một mình với hành lý giản đơn, ngồi xe tới thuê phòng khách sạn gần Đại học Z danh tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm ấy, hắn cũng chỉ định lững thững tản bộ trong khuôn viên trường, vì nghĩ rằng bây giờ đang là kỳ nghỉ đông nên chẳng có mấy sinh viên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn muốn cho mình được thư giãn hai ngày để hồi tưởng lại quãng đời đại học từng qua, nào lại hay rằng tình cờ thấy được Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc đó, hắn đi dọc theo con đường ven bãi cỏ, ngắm nhìn những kiến trúc mang đậm dấu ấn dân quốc, tình tự cũng chợt lắng xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và rồi, khi vừa ngước mắt nhìn lên, liền trông thấy một nhóm sinh viên trẻ đi tới, dường như theo bản năng, hắn vừa liếc qua một cái liền nhận ra Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tim bỗng dưng đập thật nhanh, ánh mắt dán chặt lên người cậu không tài nào dứt ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương cũng không biết hắn bị gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc trước là hắn không cần cậu, sau vài năm cách biệt lại bỗng xốn xang hoài niệm, ngay cả hắn cũng tự thấy nực cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật lòng mà nói, những năm sống cùng Vương Tranh, hắn không tài nào xua đi được cái ý nghĩ cậu thật phiền hà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc nào cũng một dạng nam nhân ngoan ngoãn ở yên trong nhà, luôn luôn thích xào rau hầm canh, lại chẳng biết học đâu cái tính đàn bà, suốt ngày ra vẻ bà chủ gia đình, cải tiến phương thức cũ của loại canh hầm nhiều tiếng đồng hồ đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Canh quả thật rất ngon, nhưng Lý Thiên Dương vốn gốc người phương Bắc, không hiểu nổi chuyện hầm canh xương suốt mấy tiếng để ăn thì có gì hay ho.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh chẳng khi nào than phiền, thường xuyên nấu, khiến hắn thấy cậu quá giống mẹ hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi kia Lý Thiên Dương còn chưa tới ba mươi tuổi, sự nghiệp cũng vừa mới bắt đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mỗi ngày đều phải ra ngoài xã giao, mấy chuyện mưu kế thương trường, áp lực kinh doanh ùn ùn kéo tới đè lên đầu, hại hắn mệt đến thở chẳng ra hơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng những việc đó hắn lại không kể cho Vương Tranh được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu không hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn nếu bàn mấy chuyện liên quan tới lý luận văn học cao thâm mà Vương Tranh rất am tường thì Lý Thiên Dương lại không hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vả lại, hắn cũng không rỗi đi quan tâm xem con mọt sách là Vương Tranh sao lại không thích những sáng tạo thực tế mang đến lợi ích thực dụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu không phải vì nghĩ mình nên có trách nhiệm với cậu thì hắn đã sớm bỏ của chạy lấy người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật vậy, Lý Thiên Dương luôn biết, tình cảm hắn dành cho Vương Tranh chẳng qua cũng chỉ là trách nhiệm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay từ đầu là tại hắn dụ dỗ cậu, rắp tâm kéo một thiếu niên thanh tú dễ mến đó vào con đường luyến ái đồng giới không lối ra này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một người điềm đạm nho nhã không ngờ tính khí lại lớn như thế, dám đoạn tuyệt quan hệ với gia đình chứ cũng không nghe theo lời họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tình nghĩa này Lý Thiên Dương cũng rất cảm động, nên càng muốn có trách nhiệm hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai năm đầu mọi sự đều tốt đẹp, Vương Tranh thuần khiết và trong sáng, lại sùng bái mình vô điều kiện, luôn ỷ lại mình, điều đó khiến cho tự tôn đàn ông của Lý Thiên Dương quả thực một phen thỏa mãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Với lại, Vương Tranh hình thức cũng được, cơ thể mềm dẻo lại còn dễ tính thêm cả tử tế, hai người trên giường phối hợp cũng ăn ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương thật sự đã nghĩ, cứ như vậy mà qua hết một đời cũng được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đồng tính không dễ tìm bạn, huống hồ gì Vương Tranh so về phương diện nào cũng tốt cả, lại còn toàn tâm toàn ý yêu hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu phải tìm người sống với mình cả đời thì phải chọn người vừa mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dẫu sao đời người cũng chỉ giản đơn chớp mắt là hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng hắn thật không ngờ mình lại gặp gỡ Vũ Thư Triệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đàn ông đó, xinh đẹp, tao nhã, thông minh, giỏi giang, lại còn là người trong nghề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần đầu gặp mặt, Lý Thiên Dương liền thấy mắt người kia như phóng điện, khiến mọi giới tuyến rào cản trong đầu hắn đều đứt đoạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi ấy, hắn nhủ thầm, vẫn còn trách nhiệm trên vai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay từ đầu, không phải là hắn không tự nhắc nhở mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng thời gian dài tiếp xúc với Vu Thư Triệt, hai người hợp tác rất ăn ý, lại còn đồng cảm dễ nói chuyện, bối cảnh giáo dục cũng khá gần, cùng có năng lực lẫn hoài bão, nên hiểu được lẫn nhau, thành ra rất nhanh liền nảy sinh lòng cảm mến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương bắt đầu rung động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cố tình thay, trong đoạn thời gian đó, Vương Tranh phải bận bịu lo luận văn Thạc sĩ, ngày nào cũng chôn chân trong thư viện tra tài liệu, tối về nhà cũng không chủ động quan tâm hay đi lấy lòng Lý Thiên Dương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Việc duy nhất cậu vẫn làm chính là hầm cái loại canh kỳ quái đó, bỏ vào đó không biết bao nhiêu là dược liệu, nấu đến thịt lẫn xương đều không còn rõ hình thù lúc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảm tình giữa hắn và Vu Thư Triệt cứ tự nhiên nảy nở rồi phát triển, tựa như lửa thiêu đồng cỏ, khiến hắn chẳng cách nào khống chế mà sa vào tình yêu cuồng nhiệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương đã sống lâu như vậy, nhưng lúc này mới hay cái gì gọi là say đắm đến quên lối về, cái gọi là quên đi chính mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn không thể kháng cự được thứ ma lực đó, như đã bị một vòi rồng cuốn vào rồi từ đấy không cách gì trở ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thời khắc đó, Lý Thiên Dương ngộ ra rằng, tình cảm giữa hắn và Vu Thư Triệt mới xứng danh tình yêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Loại tình yêu cuồng liệt, dâng tràn nhiệt huyết giống như pháo hoa vậy, choáng ngợp lóa mắt, rực rỡ say nồng, khiến lòng người mê đắm, ngất ngây mãi hoài trong men rượu thơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mỗi một giây phút ở bên cạnh Vu Thư Triệt đều là khoảng thời gian quý báu trước nay chưa hề có, cùng lúc vừa làm hắn kích động vừa khiến hắn sướng vui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu đây chẳng phải tình yêu, thì gì mới đáng với danh từ đó?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, hắn nên đặt Vương Tranh ở đâu cho phải?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vu Thư Triệt là người cao ngạo đầy tự tôn, tuyệt đối không chấp nhận chuyện Lý Thiên Dương bắt cá hai tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên cạnh đó, trong đầu trong mắt hắn chỉ toàn là hình bóng Vu Thư Triệt, nên cũng chẳng muốn người đó chịu gì thiệt thòi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Song, đối phương là Vương Tranh, thiếu niên đó vô tội!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương đấu tranh rất lâu, đương nhiên là Vu Thư Triệt cũng gây không ít áp lực, cuối cùng vẫn không thể để người hắn yêu chịu thua thiệt nên đành quay về ngửa bài với Vương Tranh, và để bù lại cho phần lương tâm áy náy, hắn đã cho cậu hai mươi vạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi nói rõ mọi chuyện, Lý Thiên Dương thấy vẻ mặt Vương Tranh vô hồn, tuyệt vọng, bất chợt hắn chỉ muốn giáng cho mình một bạt tai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thiếu niên đó đi theo hắn bao năm, luôn hiền ngoan như thỏ, cậu thật sự chẳng gây ra chuyện gì để hứng lấy sự phụ bạc này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng Lý Thiên Dương cũng hiểu, nếu còn tiếp tục lừa dối nữa thì sẽ càng thương tổn Vương Tranh nhiều hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn tự chiêm nghiệm rồi rút ra được kết luận, thà một dao dứt khoát, cắt đứt hết thảy còn hơn dây dưa khổ người khổ mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt Vương Tranh nhìn hắn khi đó rất trong trẻo, đến mức khiến hắn chẳng còn hơi sức đâu biện minh cho bản thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương vốn định an ủi cậu vài câu, như là việc này cậu không có lỗi, là do hắn không tốt, cậu còn trẻ, nên tìm người tử tế thật tâm đối đãi vẫn hơn, còn chúng ta thì nên vui vẻ hợp vui vẻ tan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Song, lúc nhìn vào đôi con người vừa đen vừa sâu lại còn trầm lắng đến rợn người của Vương Tranh, hắn lại soi thấy cái tôi xấu xí của mình, bất cứ lý do gì cũng chỉ là thoái thác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thay lòng đổi dạ chính là thay lòng đổi dạ, phản bội chính là phản bội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời nói chẳng che đậy được hết thảy chân tướng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tối đó, Lý Thiên Dương chỉ qua loa lấy vài bộ đồ đơn giản rồi rối bời quay lưng bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn luôn thấy đôi mắt đen sâu đó nhìn chằm chằm phía sau, tố giác hết mọi xấu xa trong hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn khổ sở vô cùng, vứt bỏ Vương Tranh chẳng khiến hắn thấy thảnh thơi như đã tưởng, dù ngay sau đó hắn liền ôm lấy Vu Thư Triệt lên giường mây mưa một phen, để ăn mừng việc có thể tự do yêu đương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng sự vui vẻ đó lại chỉ như một màn kịch vụng về được dựng sẵn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sâu tận trong lòng hắn lại chỉ là những tiếc nuối, dằn vặt không xua đi được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rất lâu sau này, Lý Thiên Dương mới hay cảm giác đó tên là tội lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn cật lực né tránh, suốt mấy ngày không về, cũng không gọi lấy một cuộc điện thoại, vì chẳng biết phải đối diện với đôi mắt trong trẻo của Vương Tranh thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương biết là hắn đang sợ, sợ đôi mắt ngày xưa từng ngập tràn ái mộ lại bỗng chốc ánh lên vẻ oán hận cùng khinh miệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương ngày lo đêm nghĩ, qua hơn nửa tháng sau mới lấy lại tinh thần mà về nhà một chuyến, dự định nói chuyện đoàng hoàng với Vương Tranh lần nữa, nhưng khi hắn tới nơi thì người đã đi mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh đã lau chùi nhà cửa sạch trơn, đến mức như chẳng còn một hạt bụi, sau đó mang đi hết tất cả những thứ chứng minh việc cậu từng sống trong ngôi nhà này, thẻ ngân hàng kia cũng không thấy đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương không biết khi ấy hắn là nhẹ nhõm thở ra hay nặng nề chẳng thở nổi, chỉ nhớ mình đã ngồi lặng người trên sofa mà trầm tư rất lâu. ©STENT: http://www.luv-ebook.com Khi hắn lấy di động ra kiểm tra thì thấy có hai cuộc điện Vương Tranh gọi tới, đại để hẳn là cố gắng lần cuối vì cuộc tình này, nhưng thời gian gọi tới rất lạ, đều là lúc đêm khuya người vắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc đó, hoặc hắn đang quấn lấy Vu Thư Triệt làm chuyện tình nhân nên làm, hoặc thảnh thơi ngủ say, nên làm sao rảnh tay bắt máy đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh vốn ngốc như vậy, ngay cả mỗi việc gọi điện thoại cũng chẳng biết chọn thời điểm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bây giờ, ngôi nhà này trả lại cho hắn, không còn ai quanh quẩn trong phòng bếp hầm mấy món canh kỳ lạ, cũng không người xỏ dép lê vào chân cho hắn, lúc ngủ chẳng ai đắp chăn cho, áo sơ mi tùy tiện ném vào máy giặt xong lại chẳng người mang đi phơi rồi là phẳng… Không còn ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương luôn đánh đồng trách nhiệm với gánh nặng, chỉ muốn vứt bỏ thứ nặng nề đó xuống để nhẹ nhõm thở một hơi, rồi không lo lắng gì nữa mà lao vào cơn lốc tình ái, vì mình và người yêu mà sống thật tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn căn bản không hiểu được rằng, thứ gọi là trách nhiệm đó vốn đã khắc sâu vào lòng, dung hòa vào máu thịt, vô hình trung gây ra những hành động vô thức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bởi vì đã chấp nhận thứ trách nhiệm vô thức đó nên mới để nó oằn gánh trên vai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một khi đã xác định trong đầu thì nó chẳng thể như quần áo, cởi ra là giải thoát hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mà lại như tay với chân, một khi cắt lìa sẽ khiến bản thân máu chảy đầm đìa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương lại hút một hơi thuốc nữa, rồi ngửa đầu nhìn trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chớp mắt một cái liền qua bốn năm, hắn cũng hơn ba mươi tuổi đầu còn đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay cả Vương Tranh cũng sắp tiến vào ngưỡng ba mươi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi cậu rời đi liền dọn tới thành phố này, vào đại học Z thi Tiến sĩ, năm ngoái tốt nghiệp xong, cậu ở lại tiếp tục học lên sau Tiến sĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những chuyện này đều là Lý Thiên Dương hỏi thăm người ta mà biết được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong sát na hội ngộ kia, hắn không tài nào suy nghĩ nhiều tới những việc đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn chỉ đứng xa mà nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu thiếu niên từng thuộc về hắn nay đã trở nên nho nhã lịch thiệp, cả người tản ra khí chất lễ giáo của người trí thức, nhưng lại gầy kinh khủng, sắc mặt cũng không tốt lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong mắt cậu toát lên thần sắc mỏi mệt, chiếc cằm tròn trịa ngày xưa nay cũng trở nên thon nhọn, và dường như chỉ cần một bàn tay thôi cũng đủ bẻ nó ra làm hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bất chợt, Lý Thiên Dương lại thấy tim mình nhói đau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn không phải chưa từng nghĩ đến việc gặp lại Vương Tranh, những bất ngờ chạm mặt thế này khiến hắn không chuẩn bị được gì, chỉ còn biết trốn ra sau cây, len lén nhìn theo con người đã xa cách bốn năm kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhóm sinh viên cùng đi với Vương Tranh, có mấy nam sinh vây quanh cậu, thỉnh thoảng nói cười gì đó, cậu cũng ôn hòa tươi cười đáp lại, mặt mày chứa đầy sự kiên nhẫn và niềm yêu thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu rất cẩn thận lắng nghe, sau đó sẽ gật đầu đáp lại đôi câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương thì lại biết, nụ cười kia rất nhạt, lại mơ hồ như vương một tầng sương, mặt trời gay gắt chút thôi sương sẽ tan đi không còn gì nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn chợt nhớ tới ngày trước, Vương Tranh luôn mở to mắt nhìn hắn, trong lòng nghĩ gì đều thể hiện rành rành lên trong đôi mắt đen láy mát lạnh như thủy ngân đen đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc ấy, cậu cười rất chân thành, khóc cũng không ngại ngần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chẳng như bây giờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương thật tình không biết mình mắc chứng gì, hẳn do bắt đầu có tuổi nên ưa hoài tưởng, hẳn vì thời gian trải qua cùng Vương Tranh là những ngày tháng tốt đẹp nhất. ©.STE.NT Lúc quay về khách sạn, hắn nằm vật ra giường, không tài nào chợp mắt được, trong đầu hằn lên nét cười nhàn nhạt có thể tan biến bất cứ lúc nào của Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rõ ràng là cậu đã sống không hề vui vẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu không hạnh phúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chắc tại vì vết thương cũ lâu năm chẳng lành liên lụy đến, mà trong đó, kẻ có công đầu găm dao vào tim cậu lại chính là hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảm giác khó thở lại lần nữa trồi lên bóp chặt lồng ngực Lý Thiên Dương, khiến hắn thấy đau đớn âm ỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ấy là cảm giác đau lòng vì một ai đó mà hắn đã quên lâu rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Suốt đêm đó, hắn nghĩ mãi về quyết định đi theo hắn của Vương Tranh năm nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi bị cha mẹ đuổi đánh, cậu đã nhào vào lòng hắn khóc đến lả đi, nhưng lúc bị hắn vứt bỏ cậu lại chỉ im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn không khống chế nổi mình nữa, đột nhiên rất muốn nghe thấy giọng nói của Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Muốn nghe thử xem người đàn ông gầy guộc hao mòn bây giờ có còn tiếng nói mềm mại êm tai như năm đó không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì thế mà ngày hôm sau, hắn đã cho người đi tra số điện thoại của Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Muốn biết tin tức của một người như cậu thì chẳng khó gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Số điện thoại của cậu nhanh chóng được chuyển đến cho hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn không để bản thân có chút thời gian do dự, gọi điện cho cậu ngay tức khắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phía bên kia là giọng nói quen thuộc, vừa thân thiết vừa kèm theo chút yêu chiều: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô còn gì căn dặn nữa, thưa cô?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đồ tết tôi sẽ chuẩn bị hết, thiếu gì thì quý cô cứ nói…” Lý Thiên Dương giật mình một chút, biết là cậu đã nhầm người, khi chưa kịp xem ai gọi đến liền nhấc máy nghe, còn tưởng rằng mình biết rõ đối tượng là ai, như vậy chỉ có một khả năng để giải thích, cậu vừa nói chuyện với người đấy xong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mà đó lại còn là phụ nữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn có chút sững sờ, nhưng lại nghĩ, bao năm đã qua, sao lại không có chuyện không có ai khác được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Tranh chưa từng yêu đương, vừa hai mươi tuổi đã bị hắn dụ dỗ kéo xuống bùn, rồi theo hắn suốt bốn năm, sau thì ly biệt bốn năm nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bây giờ có quay về con đường bình thường, cưới vợ sinh con, cũng là chuyện thường tình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng tại sao hắn lại thấy khó chịu như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói xong vài câu chào hỏi lấy lệ, Lý Thiên Dương liền siết chặt di động, không tự chủ được nhớ tới lần đầu cùng cậu ân ái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Biểu hiện vừa ngượng ngùng vừa chân thật kia, lúc động tình thì làn da trắng ngần đó như được phủ lên một lớp màu hồng nhạt, đôi mắt đen láy ánh đầy hơi nước kia… đều rất xinh đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu luôn khẩn trương nhắm tịt hai mắt lại, hàng mi dài run rẩy không thôi, lo lắng kìm nén tiếng kêu rên thoát ra từ yết hầu, lúc bị hắn làm đau quá thì không chịu được mà yếu ớt van nài: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Anh, anh chậm một chút…” Cũng bởi vì vậy mà hắn buông tay chẳng đặng, bốn năm trước hay sau cũng bỏ xuống không được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu căn bản chẳng thể mang ra so với kẻ như yêu tinh, đầy quyến rũ động lòng người là Vu Thư Triệt được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng cảm giác mà cậu mang tới cho hắn hoàn toàn khác biệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giống như cậu là một chú dê con tự mình đi lên đàn tế, nhìn thấy dao mổ thì sợ đó, song lại vẫn ngoan ngoãn cúi đầu mặc người ta nắm lấy, kéo đi rạch bụng, cũng không biết phản kháng thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng thật vậy, Vương Tranh của ngày xưa chính là như thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù Lý Thiên Dương ngửa bài, bảo là đã có tình nhân khác, muốn chia tay cậu, khi đấy có thương tâm cỡ nào, cậu cũng sẽ không làm chuyện gì tổn hại đến ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ đơn giản hỏi một câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lý Thiên Dương phải vắt óc hồi tưởng rất lâu mới nhớ ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu đã hỏi: Chia tay rồi sau này em ở đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao cậu lại hỏi câu đó?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nhíu mày vì bởi chẳng có mấy kinh nghiệm về chuyện vứt bỏ ai đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những người từng lui tới với hắn trước kia luôn là kẻ sành sỏi, biết thế nào là nay tan mai hợp, thích thì dính vào nhau, còn khi hết thích cũng không cần nhiều lời, không cần dây dưa cũng sẽ tự biết khôn khéo mà tan cuộc chơi, sau này gặp lại vẫn có thể bình tĩnh ngồi xuống uống rượu, trò chuyện dăm câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ tới ngĩ lui, tính ra cả đời này, Lý Thiên Dương chỉ vứt bỏ mỗi mình Vương Tranh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đã qua nhiều năm như thế rồi hắn mới nghĩ tới việc, tại sao lúc bị hắn bỏ rơi cậu lại hỏi một câu như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rốt cuộc thì cậu đã mang tâm trạng thế nào khi hỏi hắn: Chia tay rồi sau này em ở đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net