Kiếp trước, ta nào có thiếu gì những việc như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta kiên quyết đòi Vương công tử trả tiền, cuối cùng cũng thu về được bạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng từ đó mang tiếng là keo kiệt bủn xỉn, ai nấy đều khen Tống công tử hào phóng, chỉ tiếc lấy phải một mụ vợ chỉ biết có tiền là tiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đời này, ta lười chẳng muốn làm kẻ xấu bụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bữa tối sao lại có thể ăn những thứ này được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người nổi đóa đầu tiên không phải Tống Dục, mà là muội muội ruột của hắn, Tống Nhu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vị Tống đại tiểu thư này vốn nổi tiếng kén ăn, trước kia chỉ cần món ăn hơi ngấy mỡ một chút, nàng đã chẳng buồn đụng đũa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hỏi nàng muốn ăn gì, nàng sẽ đáp: “Làm cho ta món lẩu hoa cúc là được rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Món lẩu hoa cúc này, quả thực có ghi chép trong điển tịch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dùng cánh hoa cúc tươi thả vào nồi lẩu, nhúng thêm chút thịt cá sông thái mỏng tang, ăn vào quả thực tao nhã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng Tống Nhu và ca ca Tống Dục của nàng cũng một giuộc, chỉ thích vẻ ngoài hoa mỹ, hoàn toàn chẳng thấy chi phí đằng sau cái vẻ hoa mỹ ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoa cúc ai hái, thịt cá ai thái? Một bữa cơm xuống, ít nhất phải cần đến ba bốn bà v.ú trong bếp loay hoay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu là nhà quyền quý giàu sang, thì như vậy cũng chẳng sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng Tống gia hiện giờ đã sa sút rồi, nàng vẫn cứ khăng khăng giữ cái nếp “phong nhã” ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hễ ai hỏi đến, nàng lại vô tư chớp mắt: “Muội có ăn được mấy miếng đâu, sao lại thành ra phung phí được chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước kia hễ trên bàn ăn xuất hiện chút mỡ màng nào, Tống Nhu đều liếc xéo ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng là thứ nữ nhà quê, những thứ dầu mỡ thế này, chính thất nhà quyền quý chẳng ai thèm động đũa đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn bữa tối hôm nay thì đúng là chẳng còn chút dầu mỡ nào thật – một nồi cháo loãng bỏng, với mấy cọng rau vàng vọt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là Tống Nhu tức đến mặt mày tím tái:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống gia chúng ta dù giờ bị bãi quan, nhưng dù sao cũng là dòng dõi thanh danh lâu đời. Ngươi coi chúng ta là dân khổ sai chắc, mà dám cho chúng ta ăn những thứ này?” Tống Dục cũng mặt mày khó chịu, gác đũa xuống, trách móc nhìn ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta chẳng hề hoảng hốt, ung dung múc một bát cháo, thong thả đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhu cô nương nói vậy là sai rồi, những nhà làm thuê làm mướn kia, mỗi ngày đều có tiền công vào tay, ăn uống còn kham khổ hơn thế này nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chúng ta giờ chỉ tiêu chứ chẳng kiếm được đồng nào, có cái này mà ăn, đã là tốt lắm rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Dục nổi giận thật rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn cau mày, lạnh lùng hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hôm trước ta đi qua tửu quán, rõ ràng thấy quán xá đông vui nhộn nhịp, khách khứa tấp nập. “Buôn bán phát đạt như vậy, nàng lại dám nói với ta là không đủ chi, chẳng kiếm được đồng nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thở dài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng là khách khứa thì đông thật, nhưng có ai chịu trả tiền đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nghe ta nói vậy, mặt Tống Dục lập tức trắng bệch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao… Sao lại thế được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Dục đúng là công tử bột chẳng vướng bụi trần, đến nước này rồi, hắn vẫn còn hỏi ta “vì sao”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cũng chẳng vội, từ tốn đáp: “Chẳng phải hôm trước phu quân đã nói Vương công tử là bạn học cũ của chàng, dặn không được đòi tiền rượu của hắn sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là Vương công tử sau đó lại càng rủ thêm bạn bè, ngày nào cũng kéo đến cả chục người, nói là đến “ủng hộ” Tống Dục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rượu Bích Đồng và Thu Lộ Bạch đắt tiền nhất quán, bọn họ cứ mở ra cả chục bình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đương nhiên, tiền nong thì tuyệt nhiên chẳng thấy tăm hơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy Vương công tử như vậy, những khách khác sao còn chịu ngoan ngoãn trả tiền cho được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là ai nấy cũng nhao nhao nhận thân thích, người thì nói có giao tình cũ với Tống gia, kẻ thì kể công từng có ơn với Tống gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ý tứ sâu xa, đều là muốn uống rượu chùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có kinh nghiệm từ kiếp trước, ta đều cười xòa nhận lời, một xu cũng không thu của ai cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt Tống Dục khó coi vô cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vương công tử thì thôi đi, đúng là bạn học cũ của ta thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng những người khác thì sao? Bọn họ nói có giao tình cũ với Tống gia, nàng cũng tin?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy Tống Dục thực sự nổi giận, ta vội vàng nói: “Nếu đã vậy, chi bằng ngày mai phu quân đích thân đến quán một chuyến, chỉ cho thiếp biết khách nào là giả mạo thân phận đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vẻ mặt Tống Dục càng thêm khó chịu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn không muốn đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng Tống Nhu cũng bắt đầu ra sức nháy mắt với Tống Dục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lén lút, ta nghe thấy nàng ta nhỏ to khuyên Tống Dục:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trong nhà này, ca ca mới là người làm chủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu ca ca cứ mãi làm người bỏ mặc mọi chuyện, thì cái gia nghiệp này lỡ bị thứ nữ kia phá tan hoang thì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng chế giễu, ngoài miệng ta vẫn dịu dàng nói: “Thiếp đã là người của phu quân, đương nhiên phải nhất nhất nghe theo lời chàng. Phu quân đã xem nhẹ tiền bạc, thì thiếp đây cũng chẳng so đo tính toán làm gì.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Dục có chút ngẩn người, cuối cùng cũng không nói thêm được gì, chỉ gật đầu rồi bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chỉ vài ngày sau, Tống Dục đã bắt đầu không chịu nổi nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net