Bố tôi vội vàng ngăn anh ấy lại, liếc nhìn Trương Hồng Diễm, nói: "Chúng tôi đã có con trai rồi, cũng không thèm, con gái An An của chúng tôi vẫn ổn, còn cô thì cẩn thận đấy, đừng để sinh ra đứa xui xẻo thật."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời nói của bố tôi cũng cào xé lòng nhau thật, Lưu Phúc Tài thấy con trai mình hằng mong ước bị chửi, lập tức đứng dậy định lao vào đánh nhau với bố tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng lúc đó, tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, bật khóc lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa khóc vừa nức nở nói: "Mẹ ơi, con khó chịu quá, con muốn xuống xe!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi hoảng hốt, sờ khắp người tôi: "An An, con đau chỗ nào, có phải đau bụng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngân ngấn nước mắt: "Con không biết, con chỉ thấy rất khó chịu, mẹ ơi, chúng ta có thể không đi xe nữa không, con không muốn đi xe."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuyến xe về quê ăn Tết chỉ còn lại chuyến này, nếu không mẹ tôi cũng không thèm lên cùng một xe với Trương Diễm Hồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bố mẹ tôi không chút do dự, ôm tôi xuống xe ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Diễm Hồng sau lưng cười lớn: “Đây là chuyến cuối cùng đấy, tôi đã nói rồi, đứa bé đó là đồ xui xẻo, sao chổi, nhiều bệnh tật thế, coi chừng nó khắc c.h.ế.t cả nhà mấy người đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi cũng chẳng buồn để ý đến bà ta nữa, mặt tái nhợt muốn đưa tôi đi bệnh viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng vừa xuống xe, tôi đã thấy khỏe hẳn. Bố mẹ tôi vẫn không yên tâm, đưa tôi đi kiểm tra một vòng, bác sĩ nói cơ thể tôi rất khỏe mạnh, không có vấn đề gì, hai người mới yên tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ra khỏi bệnh viện, cũng không còn chuyến xe nào nữa, bố mẹ tôi đành đưa tôi và anh trai về nhà, cả gia đình bốn người đón Tết. Họ tìm trạm điện thoại công cộng gọi về thôn, giải thích với ông bà nội, nói sáng hôm sau sẽ về ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông bà nội tôi cũng không buồn, chỉ dặn dò chúng tôi đi đường cẩn thận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kết quả sáng hôm sau, vừa đến bến xe, chúng tôi đã cảm nhận được không khí có chút ngột ngạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tài xế mặt mày đăm chiêu, trước đây những tài xế này thường rất bất cần, tuyến đường này chạy không được nghìn lần cũng tám trăm lần, đã sớm thuộc lòng rồi. Thời đó quản lý lỏng lẻo, thậm chí có tài xế lúc lái xe còn có thể uống rượu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng lần này, tài xế ngồi ngay ngắn, biểu cảm rất nghiêm túc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi tò mò, lén hỏi nhân viên bán vé: “Có chuyện gì vậy, xảy ra chuyện gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhân viên bán vé cũng là người thích buôn chuyện, nhỏ giọng nói với mẹ tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ui cha, chẳng phải chuyến xe tối qua đó sao, cả ngày đều bình thường không có chuyện gì, kết quả chuyến cuối cùng lại lật xe, rơi thẳng xuống mương!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời ạ, mẹ tôi lập tức toát mồ hôi lạnh, ngay cả bố tôi cũng ngồi thẳng người dậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhân viên bán vé tiếp tục bán vé, nhưng bố mẹ tôi không còn bình tĩnh được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố tôi lau mồ hôi trên trán, giọng run rẩy: “Chuyến cuối cùng... có phải là chuyến chúng ta đi hôm qua không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi cũng tái mét mặt: “Đúng là chuyến xe đó, trời ơi, nếu không phải An An khó chịu đòi xuống xe, chúng ta, chúng ta đã...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy ôm chặt lấy tôi, dường như muốn hấp thu một chút cảm giác an tâm từ người tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“An An của chúng ta đúng là một phúc tinh nhỏ, cứu được mạng bố mẹ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố tôi đưa tay kéo tôi lại, ôm chặt vào lòng: “Đúng vậy, Trương Hồng Diễm còn nói gì mà sao chổi xui xẻo gì gì, hôm qua anh nói chuẩn rồi, đứa trong bụng cô ta mới là đứa xui xẻo.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi về thôn, ông bà nội tôi ôm chặt lấy tôi, không ngừng gọi tôi là "cục cưng", vừa sợ vừa nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Các con không biết đâu, chuyến xe hôm qua đó khiến mấy người mất lận, tài xế cũng mất ngay tại chỗ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“An An của chúng ta đúng là có phúc, đã cứu cả hai đứa, các con nhất định phải đối xử tốt với An An!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi cười nói: “Trời mẹ xem mẹ kìa, chúng con sao không đối xử tốt với con mình được… À đúng rồi, nhà họ Lưu hôm qua cũng ở trên xe, nhà họ thế nào rồi ạ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhà họ Lưu?” Ông tôi nhíu mày: "Nó cũng may mắn, không chết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội tôi không nhịn được xen vào: “Không c.h.ế.t nhưng cũng tàn phế rồi, hình như chân nó gãy, chỗ này không chữa được, bác sĩ bảo phải cắt cụt, tối qua đã vội vàng lên tỉnh rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ nó…” Bà nội tôi liếc nhìn tôi, thấy tôi đang vui vẻ chơi đùa với đám gà con cùng anh trai, hoàn toàn không nghe thấy gì mới khẽ nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con nó không may mắn như thế, nghe nói là con trai, đã thành hình rồi, ôi trời, nó khóc lóc thảm thiết, khóc đến ngất xỉu luôn!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố tôi không nhịn được hả hê: “Đáng đời! Nói An An của chúng ta là đồ xui xẻo, nghe nói trước đây Lưu Phúc Tài vì muốn có con trai mà nghỉ làm công chức, giờ thì công việc không còn, con cũng mất, như múc nước bằng rổ, công cốc cả đời!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi vỗ nhẹ vào người bố: “Đừng vui như thế!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chính mẹ cũng không nhịn được chửi một câu: “Đáng đời, ai bảo họ dám chửi An An của chúng ta!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hoàn toàn không biết gì về chuyện này, bố mẹ tôi cũng không nói với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là lần đầu tiên tôi để lộ ra vận may khác thường của mình, lúc đó bố mẹ tôi cũng chưa để ý, chỉ cho là trùng hợp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả chuỗi sự việc xảy ra sau này mới khẳng định vận may không tầm thường của tôi, sau đó bố mẹ tôi tin chắc tôi thực sự là phúc tinh nhỏ của gia đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau lần gặp dữ hóa lành đó, gia đình tôi ngày càng thuận buồm xuôi gió. Bố mẹ tôi hùn vốn kinh doanh với bạn bè, vừa khéo gặp thời điểm kinh tế phát triển mạnh mẽ, chẳng bao lâu sau họ đã thành lập công ty riêng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điều kiện gia đình tôi cũng trở nên khá giả hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đó tôi đã học tiểu học, ngày nào tan học cũng đến công ty của bố tôi chơi. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến một ngày, khi tôi vừa đến, những chú dì vốn thường nói chuyện vui vẻ với tôi đều tỏ vẻ nghiêm túc. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố mẹ tôi vội vã bước ra khỏi văn phòng, mẹ tôi đi đến ngồi xổm xuống nói với tôi: "An An, hôm nay để chị Lưu đưa con về nhà nhé, bố mẹ có chút việc phải đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn xung quanh, chu môi: "Bố mẹ đi đâu vậy? Con cũng muốn đi theo." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, cũng không biết diễn tả cảm giác của mình thế nào, nhưng tôi rất muốn đi cùng họ. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bình thường tôi rất ngoan, mẹ tôi nghe vậy hơi ngạc nhiên nhưng vẫn khuyên: "Bố mẹ phải đi làm việc quan trọng, An An ngoan nhé, được không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net