Hương đường nằm sâu trong một ngõ hẻm tối tăm, nơi ánh sáng hiếm khi len lỏi qua tấm rèm dày bằng nhung đỏ sậm. Mùi hương trầm đặc quánh trong không khí, hòa cùng tiếng tụng kinh rì rầm như vọng từ nơi nào xa xăm. Phùng An An, vị thầy cúng đời thứ 13 của dòng họ, khoác trên mình tấm áo dài màu đen với những hoa văn cổ xưa thêu bằng chỉ bạc. Cô đang đứng trước bàn thờ tổ tiên, nơi đặt những bát hương cũ kỹ, đèn dầu lập lòe như ánh mắt của một kẻ đang rình rập trong bóng tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cánh cửa gỗ kêu kẹt một tiếng khi người khách bước vào. Đó là một người đàn ông trẻ tuổi, ăn mặc bóng bẩy, khuôn mặt trắng bệch như tượng sáp, nhưng đôi mắt thì đầy tham vọng. Anh ta cúi đầu chào, giọng nói trơn tru nhưng mang theo chút gấp gáp:"Thầy Phùng, tôi nghe nói ngài có thể giúp tôi đạt được những gì tôi mong muốn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An không trả lời ngay, đôi mắt sắc sảo của cô quét qua anh ta, như nhìn xuyên thấu vào tận tâm can. Một lúc lâu sau, cô khẽ nhếch môi cười, nhưng nụ cười đó lạnh lẽo đến rợn người."Ngươi muốn gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông rướn người về phía trước, giọng hạ thấp như sợ ai nghe thấy:"Tôi muốn trở thành ngôi sao lớn nhất. Không chỉ trong nước, mà cả thế giới này. Tôi nghe nói... cách nhanh nhất là dùng... một sinh mạng chưa chào đời."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An dừng lại, đôi tay thon dài nhẹ nhàng cầm lấy chén trà trên bàn. Cô nhấp một ngụm, rồi đặt xuống, âm thanh như tiếng gõ nhẹ của búa trên quan tài."Thì ra là có tìm hiểu trước khi đến?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt không hề lay động. "Phải. Tôi đã hỏi thăm, thầy Phùng tuổi trẻ tài cao, không phải sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí trong hương đường bỗng trở nên lạnh lẽo đến kỳ lạ. Đèn dầu trên bàn thờ bập bùng, rồi bất ngờ phụt tắt. Trong bóng tối mờ mịt, chỉ còn giọng nói của Phùng An An vang lên, lạnh lùng và nghiêm nghị:"Ngươi không sợ nghiệp chướng? Không sợ linh hồn của đứa trẻ sẽ ám lấy ngươi suốt đời?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông nuốt khan, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Không sợ! Chúng nó là con tôi, tất nhiên phải vượn tôi rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An trầm mặc một lúc,cô mỉm cười. Nụ cười ấy, nửa như thương hại, nửa như chế nhạo, nhưng ánh mắt cô lại lạnh băng như lưỡi dao."Được thôi. Nhưng nhớ kỹ, một khi đã bước vào con đường này, ngươi sẽ không bao giờ quay lại được nữa. Mọi hậu quả, người tự mình gánh lấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu nói của cô như một lời nguyền, vọng mãi trong không gian u ám của hương đường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hương đường đêm nay tràn ngập một bầu không khí nặng nề. Ánh nến lập lòe hắt lên tấm rèm nhung đỏ, tạo thành những hình bóng méo mó, như những linh hồn đang nhảy múa trong cơn điên loạn. Phùng An An ngồi trên bồ đoàn, trước mặt là bàn thờ đầy những dụng cụ kỳ dị: một chiếc dao găm chạm khắc hoa văn cổ, những lọ chất lỏng không rõ màu, một chiếc bát đồng lớn có khắc hình rồng cuộn mình uốn lượn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên bàn thờ, hai chiếc lọ thủy tinh chứa hai hình hài bé nhỏ, thai song sinh, nổi lềnh bềnh trong thứ dung dịch xanh lục kỳ quái. Ánh sáng từ nến phản chiếu qua lớp thủy tinh, làm chúng như đang cựa quậy. Phùng An An nhắm mắt, tay lần chuỗi hạt, miệng lầm bầm niệm chú.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phía sau, Trịnh Khanh đứng chắp tay, nhưng trong ánh mắt hắn ta, không có chút ăn năn nào. Chỉ có sự sốt ruột và lòng tham không đáy. Hắn ta đã dùng lời ngon ngọt và thủ đoạn hèn hạ để cô gái mang thai đôi kia tự nguyện phá bỏ giọt máu của mình, thậm chí còn khiến cô tin rằng đó là điều tốt nhất cho tương lai của cả hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An mở mắt, ánh nhìn lạnh lẽo quét qua hắn. "Các người nhớ kĩ là các người tự nguyện."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn cười nhạt. "Danh vọng, tài lộc... Đó là điều quan trọng nhất. Tôi không quan tâm đến cái gọi là thiên địa. Chỉ cần tôi đạt được mục đích, mọi thứ khác đều vô nghĩa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An lặng lẽ đứng dậy, tay cầm chiếc dao găm sáng loáng. Cô từ từ lấy hai thai nhi ra, đặt chúng vào bát. Sau đó, cô rút từ bên cạnh ra một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, bên trong chứa những mảnh vải tẩm máu - được cho là của những người đã chết oan - cùng với lá bùa màu đỏ sẫm, như thể nhuốm máu tươi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô đổ vào bát một hỗn hợp kỳ lạ được làm từ bột ngọc trai, tro cốt của một thầy cúng từng bị thiêu sống vì phạm phải cấm kỵ. Những thứ này hòa quyện với nhau, tạo thành một chất lỏng đặc quánh, tỏa ra mùi hương nồng nặc khiến Trịnh Khanh phải che mũi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phùng An An bắt đầu niệm chú, âm thanh từ giọng cô vang lên như đến từ một thế giới khác, hòa lẫn với tiếng nến nổ lép bép. Hai thai nhi trong bát bắt đầu phát sáng, một thứ ánh sáng lạnh lẽo và tà ác. Chúng như cựa mình, làm hỗn hợp trong bát sủi bọt, phát ra âm thanh lách tách.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, Phùng An An quay người nắm lấy tay của Trịnh Khanh, cô giơ chiếc dao găm lên, rạch một đường trên lòng bàn tay hắn, để máu nhỏ xuống bát."Song Thai Vượng Tài, dâng sinh mạng, đổi lấy phú quý. Kẻ dám cầu mong, chịu nghiệp trọn đời."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bát đồng rung lên dữ dội, ánh sáng từ bên trong bùng lên rồi tắt ngấm. Phùng An An bưng bát lên, trao cho người đàn ông. "Uống đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông nhận lấy bát, mắt lóe lên niềm khao khát. Hắn ta ngửa cổ uống cạn thứ dung dịch đặc quánh, không màng đến mùi vị kinh tởm. Khi hắn đặt bát xuống, nụ cười đắc ý hiện rõ trên khuôn mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong hương đường, ngọn nến bỗng tắt phụt, để lại bóng tối bao trùm. Cùng lúc, một tiếng cười vang vọng lên, không rõ là từ đâu, như tiếng cười của những sinh mạng vừa bị tước đoạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net