Tài xế thấy Hoa Nhàn có dáng vẻ thanh tú, đôi mắt cong cong như trăng non, khi cười khóe mắt hơi cong xuống dưới, trông rất có thiện cảm. Hắn cũng có cô con gái tầm tuổi này nên liền thêm vài phần nhẫn nại:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đường Simon à? Định vị hiện trên bản đồ là khu điều dưỡng số 7, chẳng lẽ là cái viện điều dưỡng bên ngõ nhỏ kia?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai mươi phút sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chiếc taxi dừng lại trước cổng khu điều dưỡng số 7.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi xuống xe, Hoa Nhàn ngẩng đầu nhìn tòa nhà trước mặt — một khu điều dưỡng được xây dựng như bệnh viện quân đội cấp tỉnh, quy mô không hề nhỏ. Bên ngoài có rất nhiều xe dừng, phần lớn là người đến thăm hoặc đưa đón bệnh nhân. Tòa nhà rõ ràng được thiết kế để phục vụ những người nằm viện dài hạn, điều trị phục hồi chức năng, nên cảnh ra vào của bác sĩ và bệnh nhân khá tấp nập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những khu điều dưỡng chuyên dụng như thế này thường được xây gần các con phố buôn bán nhỏ yên tĩnh, không quá rộng nhưng vẫn đủ cho hai, ba chiếc xe con đi song song. Trong khu phố thường sẽ có siêu thị, nhà nghỉ, quán ăn, cửa hàng bán hoa, trái cây, quà tặng... nhằm phục vụ người thân bệnh nhân trong việc ăn ở, đi lại và mua sắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt Hoa Nhàn lập tức bị một cửa hàng nhỏ thu hút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cánh cửa kính cảm ứng tự động mở ra. Trên cửa dán giấy hình hoa hồng đỏ khá đơn sơ, bên cạnh dựng một tấm biển chữ nhật, đèn neon tối màu lập lòe trong hoàng hôn: “Thổ Điền Hoa Phường”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai chữ “Hạnh Phúc” trên bảng hiệu bị cháy bóng đèn một phần, chỉ còn lại chữ “Thổ Điền”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực sự rất... quê mùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong khoảnh khắc, Hoa Nhàn cảm thấy điềm báo chẳng lành:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là cửa hàng hoa mà cô mẫu muốn mình trông nom sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng không tài nào hình dung được sẽ có người chịu vào một nơi vừa quê mùa vừa nhỏ bé thế này để mua hoa. Cô mẫu quả thực yêu thương nàng, lương tháng ba ngàn tinh tệ, nghe thì có vẻ cao, nhưng Hoa Nhàn nhìn thế nào cũng không thấy cửa hàng này có khả năng kiếm nổi hai ngàn mỗi tháng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay giây phút đó, Hoa Nhàn suýt tưởng mình lạc vào tiệm trang sức cao cấp. Những bó hoa lấp lánh ánh sáng chói mắt khiến nàng không khỏi nheo mắt. Trên kệ là hàng loạt những bó hoa được chế tác từ thủy tinh bạc, hoa hồng thủy tinh hồng, hướng dương vàng, hoa oải hương tím, cúc xa cúc ngọc bích, dương cát cánh xanh phỉ thúy, linh lan mắt mèo đá quý... thậm chí còn có cả tường vi phấn nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những loại đá quý xa xỉ từng cực kỳ đắt đỏ ở Trái Đất nay lại trở nên rẻ mạt trong thời đại tinh tế. Nhờ tài nguyên phong phú, chỉ riêng hệ sao Sulu đã khai thác hơn ba trăm triệu mỏ, khiến đá quý gần như rẻ ngang kim loại thông thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Hoa Nhàn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu mang những bó hoa đá quý này về Trái Đất bán, chắc chắn sẽ hốt bạc!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trái cửa tiệm có một quầy nhỏ, sau quầy là một thanh niên da đen khoảng hai mươi tuổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa thấy Hoa Nhàn, cậu thanh niên liền nở nụ cười tươi rói, để lộ hàm răng trắng bóng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngài là cửa hàng trưởng mới đúng không? Quang não của tôi đã nhận được tin nhắn từ chủ tiệm. Tôi tên là Dizak, làm việc ở Hạnh Phúc Hoa Phường.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoa Nhàn gật đầu nhẹ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chào Dizak.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dizak có phần ngượng ngùng gãi đầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin lỗi cửa hàng trưởng, cha tôi làm nghề khai thác mỏ, không may bị thương lưng khi đang làm việc, nên tôi xin nghỉ nửa tháng về nhà chăm sóc ông. Chủ tiệm là người tốt, còn cho tôi phép nghỉ có lương. Một tháng sau tôi sẽ quay lại làm tiếp.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoa Nhàn hiểu ngay. Cô mẫu vốn là người tốt bụng, chắc sợ Dizak không kham nổi chi phí thuốc men, nên mới chu cấp tử tế như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cửa hàng giao lại cho tôi, chúc cha cậu sớm bình phục.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dizak sau đó giới thiệu sổ sách, hệ thống làm việc và các thiết bị trong tiệm cho Hoa Nhàn — coi như hoàn tất bàn giao công việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoa Nhàn tiếp nhận rất nhanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net