Thông tin chương chuong-2: Tà Cốt 5 - Chương 2
Tên truyệnQuán Trọ Cái Nôi - Tà Cốt 5
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiKinh Dị, Linh Dị, Hiện Đại, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Hư Cấu Kỳ Ảo
Số chương15
Chương sốchuong-2
Tiêu đề chươngTà Cốt 5 - Chương 2
Tóm tắt chươngTôi từng nghe nói trước đây Đái Ngọc Thiêm học ở một trường 985 danh tiếng. Nay lại chuyển sang một trường hạng hai như chúng tôi, hẳn là có nỗi khổ khó nói. Chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp ...

Quán Trọ Cái Nôi - Tà Cốt 5: Tà Cốt 5 - Chương 2

Tôi từng nghe nói trước đây Đái Ngọc Thiêm học ở một trường 985 danh tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nay lại chuyển sang một trường hạng hai như chúng tôi, hẳn là có nỗi khổ khó nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì, nên tôi cũng không tiện hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này, Đái Ngọc Thiêm cau mày, chậm rãi kể ra nguyên nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thì ra cậu ấy mắc một chứng bệnh kỳ lạ. Hễ nhìn thấy trẻ sơ sinh, cậu ấy sẽ vô thức bế đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xong việc, bản thân lại hoàn toàn không thể lý giải được hành động của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần đầu cậu ấy “ăn trộm” trẻ con là hồi cấp hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi đó còn nhỏ, mọi người chỉ cho rằng cậu quá thích em bé, nên không hề sinh nghi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ có cậu ấy mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lên đại học, hành vi bế trộm trẻ con lại nhiều lần tái diễn. Rất nhiều phụ huynh tìm đến trường khiếu nại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhà trường không chịu nổi áp lực dư luận, buộc phải ra quyết định cho cậu ấy thôi học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhờ thành tích học tập xuất sắc nên trường không công khai xử lý, nhưng nội bộ các trường đại học vốn vẫn trao đổi thông tin với nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vậy nên, không trường cùng cấp nào dám nhận một sinh viên có “tiền án” như cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị Vân Đàm đã phải vắt kiệt tâm sức mới sắp xếp cho Đái Ngọc Thiêm được chuyển về ngôi trường quản lý tương đối lỏng lẻo này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe xong câu chuyện, tôi không biết nên cảm thán thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gặp phải chuyện kỳ quái mà bản thân lại bất lực như vậy, chắc hẳn cậu ấy đã chịu đựng rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cậu có đi khám chưa?” - Tôi hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu ấy cười thảm đạm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đi rồi. Bác sĩ tâm lý, bác sĩ thần kinh, đã khám đủ cả. Cũng làm không ít xét nghiệm, nhưng tất cả các chỉ số đều hoàn toàn bình thường.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật sự quá kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhớ lại phản ứng khi nãy của Đái Ngọc Thiêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy lúc ở Phúc Thọ Lý, cậu nghe thấy tiếng khóc của em bé nên mới bỏ chạy à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu ấy gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng thế. Tôi luôn cẩn thận, cố gắng tránh xa những nơi có trẻ nhỏ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nghĩa là, chỉ cần cậu kịp thời rời đi thì vẫn có thể khống chế được bản thân, không phát bệnh?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ, đúng vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thế thì lạ thật. Tại sao lúc cánh cửa số 33 mở ra, vừa nhìn thấy đứa bé, cậu lại không chạy ngay?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đái Ngọc Thiêm lộ vẻ bất lực:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi cũng không biết… cánh cửa ấy như có một lực hút.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mở ra rồi, tôi hoàn toàn mất kiểm soát.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Suy nghĩ một lúc, tôi kết luận:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cái sân đó có vấn đề.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cậu có để ý cánh cổng ấy không bình thường không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Có!” - Đái Ngọc Thiêm vội nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Trong sân ồn ào náo nhiệt thế, vậy mà lúc chúng ta còn đứng bên ngoài lại chẳng nghe được gì.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng rồi.” - Tôi búng tay một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Còn nữa, vừa rồi tôi nghe thấy một bà tóc bạc gọi một đứa bé là… "con gái!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con gái?” - Đôi mắt cậu ta trợn to kinh ngạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảm giác phi lý tột độ và nỗi nghi ngờ sâu sắc bao trùm cả tôi lẫn Đái Ngọc Thiêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chúng tôi quyết định quay lại điều tra sân số 33.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày hôm sau, đứng trước cánh cổng sắt của sân số 33 là ba người: tôi, Sơn Dương và Đái Ngọc Thiêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương là bạn từ nhỏ của tôi, hiện cũng học ở Đại học Khang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đái Ngọc Thiêm lấy thiết bị ra bắt đầu đo đạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi thu đủ dữ liệu, cậu ấy rời khỏi ngõ Thời Sa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn tôi với Sơn Dương thì nở nụ cười gượng gạo, một lần nữa đẩy cánh cửa số 33.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên trong vẫn y hệt như hôm qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng cười nói rộn ràng ùa thẳng vào tai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương kinh ngạc nhìn tôi, ánh mắt như muốn nói: Hóa ra thật sự có chuyện tà môn thế này sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần này, những người trong sân không còn nồng nhiệt như hôm qua nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tất cả ánh mắt đều đầy cảnh giác, bầu không khí căng thẳng, dè chừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vội vàng xách hai hộp quà bước lên phía trước:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật xin lỗi về hôm qua, đã làm cháu bé sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay chúng tôi tới là để chính thức gửi lời xin lỗi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương thì lôi theo hai túi quà to đùng, nhồi chật cứng, vừa cúi đầu khom lưng vừa nói lia lịa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Các bác, các cô chú, hôm qua thật sự có lỗi, thật sự xin lỗi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cậu bạn kia của cháu… cậu ấy thật sự không có ác ý đâu, chỉ là quá thích trẻ con thôi ạ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“……”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phải nói, khoản dỗ dành người khác, Sơn Dương đúng là có hai tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chẳng mấy chốc, bầu không khí căng như dây đàn trong sân cũng giãn ra rõ rệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương tán gẫu đủ chuyện trên trời dưới đất, khéo léo kéo mọi người vào câu chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn tôi thì nhân lúc ấy quan sát khắp nơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này, những chi tiết kỳ dị vốn bị sự “ấm áp” ngày hôm qua che lấp, từng chút một hiện rõ ra trước mắt một cách quái gở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

6Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong sân này, sao lại có nhiều trẻ sơ sinh đến thế!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên lầu, dưới đất, chỉ cần nhìn qua, tôi đã thấy không dưới chục đứa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mấy hộ gia đình dưới tầng một còn để cửa mở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại trừ nhà bà lão cứ mãi quấy nồi sắt trên bếp, thì hầu hết trong nhà các hộ khác đều có một chiếc cũi nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kỳ dị hơn nữa là cả sân đầy trẻ con, vậy mà chúng đều yên tĩnh một cách khác thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi khẽ liếc nhìn đứa bé trong chiếc xe nôi gần bên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt của nó… không giống một đứa trẻ chút nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong đôi đồng tử nhỏ xíu ấy là một thứ trống rỗng, mờ mịt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi giả vờ thản nhiên hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bà ơi, cháu nhà bà ngoan thật! Năm nay cháu được mấy tuổi rồi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà Trương nở nụ cười hiền hậu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Xuân Nhi của tôi chỉ còn hai ngày nữa là tròn năm mươi tuổi rồi, con gái ngoan của tôi đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương suýt ngã ngửa khỏi ghế con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vội kéo cậu ấy lại, gượng cười đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thế thì… xin chúc Xuân Nhi sinh nhật vui vẻ trước nhé…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sơn Dương ngồi vững lại, lông tóc dựng đứng, phụ họa theo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vui… vui vẻ… sinh nhật vui vẻ…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cạch! Cạch! Cạch” ba tiếng chát chúa vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cả sân ai nấy đều giật thót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi và Sơn Dương quay đầu nhìn thì thấy bà lão kia đang dùng muôi gỗ gõ mạnh vào thành nồi sắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lạ lùng thay, tất cả những đứa bé trong sân lại chẳng hề có phản ứng gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người lớn thì dường như đã quá quen, chẳng lấy làm lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau phút xôn xao ngắn ngủi, mọi người dần bình tĩnh lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tất cả đều nhìn về bóng dáng khom lưng của bà lão, trong mắt không hề có tức giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị Thúy Mai, đang ngồi nhặt rau, cố tình hạ giọng nói với chúng tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Dọa hai em sợ rồi phải không? Đó là bà Trần đấy…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị đưa tay chỉ vào thái dương mình:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ở đây… không được tỉnh táo lắm. Ngày nào cũng bám lấy cái nồi sắt cũ đó, lảm nhảm mấy câu kỳ quái.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dì Cúc Mỹ, đang bế cháu, cũng chen vào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net