LụcThiên Y thét lên một tiếng nhưng nàng không ngất, phải nói là không thể ngất. Đôi mắt trợn trừng trừng nhìn vào con vật to lớn như một ngọn núi cũng đang trừng mắt nhìn nàng. Đôi con ngươi dọc khẽ co lại cùng hơi thở nóng bức của hắc long khiến không gian ngột ngạt đến nghẹt thở. Nàng như nhìn thấy thần c.h.ế.t đang vẫy gọi ở phía xa xa. Theo bản năng, đôi cánh co lại ôm trọn người nàng run lẩy bẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Này tiểu tinh linh, đừng sợ. Ngươi cũng bị tộc đàn ruồng bỏ ư?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắc long nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào cục bông màu trắng đang run rẩy, lòng thầm nghĩ: "Tiểu tinh linh này thật đáng thương, yếu đuối như vậy chắc là không săn mồi được. Nàng đang run rẩy dưới móng vuốt của ta ư? Nhưng tộc tinh linh không nằm trong thực đơn của loài rồng, luật khu rừng không cho phép bất cứ giống loài nào làm hại tinh linh, nàng không thể sợ ta. Vậy là nàng đói ư?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng Lục Thiên Y như có ngàn con nai chạy loạn, trái tim đập liên hồi như muốn nhảy khỏi lồng ngực. "Con rồng này biết nói? Khoan đã, trọng điểm là nó còn gọi ta là tiểu tinh linh? Ta là tinh linh? Vậy nó có dùng ta làm món tráng miệng không?" Càng nghĩ trái tim nàng càng loạn nhịp, mặt nàng như một bảng màu từ đỏ bừng đến trắng bệt rồi chuyển sang xanh lét y hệt như một bảng màu. Trên đầu bổng vang lên một tiếng "Này!" đầy không kiêng nhẫn. Nàng hé mắt nhìn qua kẽ hở của đôi cánh thì thấy móng vuốt của hắc long đưa đến một miếng thịt đỏ au đến bên chân nàng. Tò mò và hoảng loạn, nàng ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt đầy dò xét của hắc long:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ngươi bị tộc đàn bỏ đói rồi vứt đi?" Hắc long không kiêng nhẫn hỏi, trong đôi mắt thoáng loé lên hung quang nhưng rất nhanh bị nỗi bi thương lấn át.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Kh.. không có". Nàng run rẩy đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy tại sao ngươi lại run như cầy sấy, hửm?" Ngón trỏ của hắc long khẽ gõ trên nền cát sa mạc, làm bay lên một đống cát bụi mịt mù. Môi nàng khẽ giật giật. Tại sao lại cảm thấy rất có nghi thức của tổng tài bá đạo từ một con hắc long nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Này cục bông, trả lời gia, ngươi bị làm sao?" Hắc long cảm thấy bản thân hình như đã tiêu hao hết sự kiêng nhẫn của đời này vào một cục bông lem luốc không có tí lấp lánh nào, lại không biết tại sao nó không nỡ vỗ cánh bay đi, tức giận trừng mắt nhìn nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thiên Y nhìn thấy ánh mắt như d.a.o găm của hắc long, tim đập một lúc lại nhanh hơn và...ngất đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắc long: "..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó bất đắc dĩ hoá hình, trở thành một người đàn ông với màu da đồng, mái tóc đen dài cùng ngũ quan vô cùng thanh tú. Với thân hình tam giác ngược cùng tám múi cơ bụng này lại quấn thêm một lớp da hổ quanh eo để che chắn cùng với chiếc vòng cổ răng thú đầy hoang dã, phải gọi là cực phẩm. Nếu như trước đây dùng thân hình này để gặp Lục Thiên Y, có lẽ nàng không ngất vì sợ mà sẽ là một màn ngất vì chảy m.á.u mũi quá nhiều mất thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắc long tiến tới dò xét hơi thở của Lục Thiên Y, biết nàng còn sống liền thở phào nhẹ nhõm. Nhưng rồi lại khẽ nhíu mày như đang suy nghĩ gì đó, rồi lại thở dài một hơi. Không nói một lời, nó hoá thành hình rồng, há miệng gắp nàng bay về tổ. Còn tại sao không cõng nàng trên lưng ư? Vì lưng của loài rồng chỉ để chở bạn đời của mình, tuyệt không để kẻ khác giẫm lên. Nó là một con rồng trung trinh, phải giữ gìn trinh tiết cho bạn đời của nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net