Thông tin chương 3: Chương 3: Tấm Bia Kỳ Lạ
Tên truyệnQuỷ Y Âm Dương
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiDị Giới, Dị Năng, Đô Thị, Gia Đấu, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Quan Trường, Võng Du
Số chương102
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3: Tấm Bia Kỳ Lạ
Tóm tắt chươngChương 3: Tấm Bia Kỳ Lạ Ông nội mở hòm thuốc ra, tôi phát hiện bên trong có kim châm, nến hương, giấy vàng, bút lông, chu sa, dây đỏ, chuông nhỏ, thậm chí có cả cái một lư hương nhỏ. Trời ạ, những thứ...

Quỷ Y Âm Dương: Chương 3: Tấm Bia Kỳ Lạ

Chương 3: Tấm Bia Kỳ LạĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội mở hòm thuốc ra, tôi phát hiện bên trong có kim châm, nến hương, giấy vàng, bút lông, chu sa, dây đỏ, chuông nhỏ, thậm chí có cả cái một lư hương nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trời ạ, những thứ này là để khám bệnh hay bắt ma vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội vươn tay rút ra một sợi dây màu đỏ và một chiếc chuông nhỏ, nhanh chóng dùng sợi dây màu đỏ quấn lấy chiếc chuông, sau đó thắt một nút thắt kỳ lạ, sau đó buộc đầu không có chuông vào eo Đại Hùng, đầu có chuông thì lấy một viên gạch vỡ chằn lại ngay trước tấm bia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này, phía xa xa có những đốm lửa lập loé sáng lên, lúc đó tôi bị doạ sợ hết hồn, còn tưởng rằng là con yêu quái nào đó nhảy ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cũng may, những âm thanh xì xào kia cho tôi cảm giác an toàn hơn, tôi không khỏi bàng hoàng, vì đó là tiếng người nói chuyện, nghe âm thanh, từng tiếng đều vô cùng chín chắn, quan trọng hơn là những giọng nói này đều rất quen thuộc với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Ông nội, có người đến." Tôi hét lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội dừng động tác lại, liếc nhìn những ngọn đuốc kia, mở họng kêu to: "Lão Cam, ở đây."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những ngọn đuốc kia nghe thấy tiếng gọi của ông nội, lần lượt tụ lại về phía này, bóng dáng của vài người dần dần rõ ràng hơn, họ đều là đàn ông trong thôn chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Ở bên này, nhanh lên, bên này!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cùng với tiếng la hét và tiếng bước chân đến gần, một người đàn ông cao lớn, rắn chắc hơn 1m8 bước nhanh đến chỗ chúng tôi, thoáng nhìn thấy Đại Hùng đang nằm trên mặt đất, ông ấy lập tức ngồi xổm xuống bên cạnh Đại Hùng, đánh giá trên dưới Đại Hùng đang bất tỉnh, nước mắt lưng tròng trong hốc mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đàn ông này là cha của Đại Hùng, tên là Cam Vân Sơn, tôi gọi ông ấy là chú Cam.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Có… có chuyện gì thế này?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cam Vân Sơn ngẩng đầu lên và hỏi ông tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội tôi lạnh mặt đáp: "Không sao đâu. Chỉ là bị quỷ mê hoặc mất hồn. Gọi hồn nó về là được rồi. Mọi người đến đúng lúc lắm, giúp tôi đỡ cậu nhóc đứng vững. Mấy người khác tìm giúp tôi mấy cọc tre đến đây, e là tôi không thể tự mình giải quyết thứ này đâu!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe ông nói rằng đây là do bị quỷ câu mất hồn, tôi thấy một số người trong số họ lộ ra vẻ mặt kinh hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hóa ra đàn ông dù có khoẻ mạnh cường tráng đến đâu cũng sợ ma sợ quỷ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cam Vân Sơn lau một giọt nước mắt, vội vàng đỡ Đại Hùng đứng dậy, vừa đứng dậy thì thân thể Đại Hùng lại mềm nhũn như bùn mà đổ ập xuống, Cam Vân Sơn vội vàng bắt lấy bả vai cậu ấy, dùng hết sức nâng cậu ấy lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Theo lí mà nói Đại Hùng mới bảy tuổi, chỉ cao chưa đầy một mét, nhưng chú Cam rõ ràng đã phải tốn rất nhiều công sức mới có thể giữ được cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết là do trên đường đi mệt quá hay vì điều gì khác, trán của chú Cam đã lấm tấm những giọt mồ hôi to như những hạt đậu, trượt dài trên má chú ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên núi thì đâu đâu cũng đầy tre trúc, những chú còn lại rất nhanh liền chặt vài cọc tre đem đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội tôi rút ra ba khúc có độ dày như nhau, chặt thành sáu khúc cao chừng một người, một đầu vót nhọn, đầu kia dán lá bùa bằng giấy vàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội cắm sáu cọc tre này xuống đất xung quanh cơ thể của Đại Hùng, rồi nói với Cam Vân Sơn: "Tôi đã dùng Khoá Hồn trận này để giữ lấy phần linh hồn còn lại của cậu bé, cậu buông ra đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một điều kỳ lạ đã xảy ra, lúc này cơ thể Đại Hùng vốn đã nhũn như một vũng bùn lại tự mình đứng vững lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ là cậu ấy vẫn cúi thấp đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tái nhợt, hai tay buông thõng đứng đó, giống như những con zombie trong phim kinh dị vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội thấy Đại Hùng đã đứng vững thì gật đầu, ông vén áo bào đạo lên, không biết từ đâu rút ra một thanh kiếm gỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vô cùng ngạc nhiên, ông giấu thanh kiếm ở đâu vậy? Tại sao tôi không thấy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội khua khua thanh kiếm gỗ, tôi nhìn thấy khí chất cả người ông hoàn toàn thay đổi, cảm giác rất có cốt cách phong thái của người tu tiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội tôi dùng những bước đi mà tôi nhìn không hiểu tiến về phía tấm bia đỏ như máu kia. Những bước đi không quá lớn cũng không quá nhỏ, như đang đi thành vòng tròn. Thực tế, ai nhìn thấy tận mắt sẽ cảm nhận được rằng giữa từng bước đi ấy có một sức mạnh rất kỳ lạ đang chuyển động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi ông nội bước đến trước tấm bia đá, tay ông dùng tốc độ loá mắt tạo nên một kết ấn, dấu ấn này rất phức tạp. Tôi thấy chú Cam và tất cả mọi người đều lo lắng đứng ở một bên, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm ông nộiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi ông nội dùng hai tay tạo kết ấn thì vươn kiếm về phía trước, hét lớn: "Thứ ngoan cố kia, còn không mau giao linh hồn của Cam Thành Hùng ra đây, chẳng lẽ muốn ta phải khiến ngươi hồn phi phách tán mới cam tâm sao hả?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng hét của ông có uy lực dữ dội đến nỗi ngay cả Cam Vân Sơn và những vị đại hán khác cũng bị doạ sợ chết khiếp, từng người một đều nhìn chằm chằm vào ông tôi không rời mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế nhưng tôi lại thấy, sau khi tiếng hét của ông tôi vang lên thì một cơn gió u ám nổi lên cuốn quanh tấm bia đá đỏ như máu, cỏ dại dưới tấm bia bị gió lung lay, nhiều chiếc lá chết khô bị gió thổi bay tán loạn lên không trung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc chuông do ông tôi chắn ngay trước tấm bia vang lên, sau đó một đứa trẻ trông giống hệt như Đại Hùng bước ra từ tấm bia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu ấy có vẻ rất nhút nhát, sợ sệt nhìn xung quanh, cứ đứng bơ vơ một mình trước tấm bia đá, giống như một đứa trẻ lạc đường không được ai giúp đỡ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi có lòng muốn gọi cậu ấy, nhưng lại sợ tôi đột ngột kêu lên sẽ làm ông nội bị loạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ngước đầu nhìn đám người chú Cam, phát hiện bọn họ không hề nhìn thấy Đại Hùng ở phía trước tấm bia, chỉ nhìn chằm chằm vào ông nội tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chợt nhận ra, có phải ngoại trừ ông nội ra thì tôi là người duy nhất có thể nhìn thấy Đại Hùng đó không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chẳng lẽ đây chính là linh hồn của Đại Hùng?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này, ông nội tôi đột nhiên khua kiếm gỗ, quát: "Còn ngây người ra đó làm gì? Còn không mau trở về?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Linh hồn Đại Hùng dường như run lên một chút, sau đó bắt đầu thận trọng bước từng bước về phía trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Theo từng bước chân của cậu ấy đi về phía cơ thể của chính mình, tôi thấy chiếc chuông trên sợi dây màu đỏ cũng từng chút một tiến về phía trước theo bước chân của cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cái chuông đó không phải bị buộc lại rồi sao? Làm sao mà nó tự dịch về phía trước được vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vừa thắc mắc trong lòng, vừa nhìn Đại Hùng từng bước tiến lại gần thân thể của mình. Cả người tôi cũng trở nên căng thẳng hơn, tôi cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra, nhưng lại không biết chuyện gì sẽ xảy ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một bước, hai bước, ba bước...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Linh hồn Đại Hùng chỉ cách xác cậu ấy khoảng chục bước chân thế mà dường như đã đi cả tiếng đồng hồ rồi vậy, khi cậu ấy đi được nửa đường thì chiếc chuông trên sợi dây đỏ chợt rung lên rồi dừng lại ngay vị trí đó, linh hồn Đại Hùng cũng cùng lúc dừng bước chân lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trái tim tôi như nhảy vọt lên tận cuống họng khi chiếc chuông ngừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi thấy ông nội tôi nhướng mày, cầm thanh kiếm gỗ trên tay, bước những bước chân giống như ban nãy về phía trước, say đó gõ thanh kiếm gỗ lên tấm bia đá, ông lẩm bẩm mấy câu thần chú mà tôi không nghe rõ, rồi giơ kiếm gỗ lên, từ từ lùi lại sau, lui đến tận trước mặt cơ thể bị sáu thanh tre bao quanh của Đại Hùng, nhẹ nhàng gõ vào đầu Đại Hùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay sau đó, linh hồn của Đại Hùng lại bắt đầu chuyển động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cố lên! Sắp đến nơi rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết ra sao nhưng trong lòng tôi vẫn thầm cổ vũ cho Đại Hùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cuối cùng, linh hồn Đại Hùng cũng bước đến bên ngoài vòng sáu thanh tre, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là cậu ấy có thể đi vào vòng tròn được bao quanh bởi sáu cây tre đó rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng lúc này, bia đá màu đỏ đột nhiên phát ra một tiếng “cạch” nhẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trái tim tôi chợt chấn động, vội vàng nhìn sang tấm bia đá đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net