Thông tin chương sau-canh-cua-bi-mat-chuong-1-phong-bi-trang-va-quyet-dinh: Sau Cánh Cửa Bí Mật - Chương 1: Phong Bì Trắng Và Quyết Định
Tên truyệnSau Cánh Cửa Bí Mật
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình
Số chương21
Chương sốsau-canh-cua-bi-mat-chuong-1-phong-bi-trang-va-quyet-dinh
Tiêu đề chươngSau Cánh Cửa Bí Mật - Chương 1: Phong Bì Trắng Và Quyết Định
Tóm tắt chươngSau Cánh Cửa Bí Mật – Phần 1: Phong Bì Trắng Và Quyết Định Năm thứ sáu trong cuộc hôn nhân không ai hay biết, tôi và Phó Thần chọn kết thúc lặng lẽ. Không phải vì tình yêu đã cạn, mà bởi vì anh muốn b...

Sau Cánh Cửa Bí Mật: Sau Cánh Cửa Bí Mật - Chương 1: Phong Bì Trắng Và Quyết Định

Sau Cánh Cửa Bí Mật – Phần 1: Phong Bì Trắng Và Quyết ĐịnhĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Năm thứ sáu trong cuộc hôn nhân không ai hay biết, tôi và Phó Thần chọn kết thúc lặng lẽ. Không phải vì tình yêu đã cạn, mà bởi vì anh muốn bảo vệ danh dự cho một người khác – một người mà tôi không thể chen chân vào, dù trái tim tôi từng mong đợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sáng hôm ấy, ánh nắng xuyên qua rèm cửa sổ văn phòng, nhưng tôi chẳng còn cảm giác ấm áp. Tôi ngồi đối diện anh, cảm nhận sự điềm tĩnh lạnh lùng từ ánh mắt ấy. “Anh không muốn ai biết em từng là vợ anh,” Phó Thần nói, giọng trầm, đều như dòng nước lặng mà sâu. Tôi chỉ gật đầu, không cần biện minh, nhưng bàn tay tôi nắm chặt bản thỏa thuận phân chia tài sản đã được chỉnh sửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi tôi đưa ra con số cuối cùng, ánh mắt anh thoáng cau mày, nhưng không nói gì. Tôi biết anh đang suy nghĩ: không phải vì tiền, mà vì cảm giác hụt hẫng khi nhìn thấy tất cả những gì từng là của chúng tôi giờ trở thành các con số. “Trong mắt em, chỉ có tiền thôi sao?” Anh hỏi, giọng nhẹ nhưng sắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi khẽ nhếch môi, nụ cười vừa nhạt vừa đau: “Còn gì khác để giữ lại à?” Những năm tháng bên nhau, những lời yêu thương, những tranh cãi, những kỷ niệm đều đã nhạt nhòa, chỉ còn lại khoảng trống mà tiền bạc cũng không thể lấp đầy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba ngày sau, tôi nhận lời mời dự một buổi tiệc thương mại. Khi vừa bước vào sảnh lớn, ánh mắt mọi người vô thức hướng về cùng một phía: Phó Thần và cô gái bên cạnh anh. Cô ta mặc váy đỏ rực, dựa sát vào anh, nụ cười rạng rỡ khi giới thiệu với các đối tác: “Đây là anh Thần – chồng sắp cưới của tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đứng nép ở góc xa, ly rượu trong tay khẽ rung. Thì ra, chỉ trong chớp mắt, tôi từ vợ thành người thừa. Một đồng nghiệp khẽ thì thầm bên tai: “Hóa ra tin đồn là thật, Nhã Linh sắp lên làm phu nhân nhà họ Phó rồi.” Tôi không đáp, chỉ cụp mắt, uống cạn ly rượu, cảm giác như từng giọt lạnh thấm vào tim.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày hôm sau, Phó Thần gọi tôi lên văn phòng. Không có vòng vo, anh đặt xấp tài liệu trước mặt. “Dự án Lạc Dương, giao cho Nhã Linh đứng tên.” Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào anh, giọng vừa cứng cỏi vừa run rẩy: “Cô ấy thậm chí chưa đủ kinh nghiệm để làm kế toán trưởng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh cắt lời, giọng nghiêm khắc nhưng vẫn bình thản: “Nhưng cô ấy cần cơ hội để chứng minh mình.” Tôi im lặng vài giây, cảm nhận nhịp tim mình gấp lại, rồi đáp dứt khoát: “Được thôi. Tôi sẽ bàn giao đầy đủ. Nhưng từ giờ, tôi không còn là người của công ty này nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phó Thần thoáng sững lại, như chưa từng nghe câu nói ấy từ tôi. “Em đang dỗi?” Anh hỏi, giọng nhẹ nhưng vẫn chứa chút bối rối, một nét hiếm hoi mà tôi từng yêu thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi khẽ cười, không nói thêm, rút từ túi xách ra một phong bì trắng, đặt lên bàn anh: “Đây không phải giận dỗi. Đây là đơn từ chức. Ngay khi anh ký xong, tôi sẽ rời đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh chậm rãi mở phong bì, ánh mắt dần tối lại, đôi môi mím chặt. “Em nghĩ thiếu em, công ty này sẽ sụp đổ sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi xoay người, không quay đầu lại, từng bước chân mang theo quyết tâm: “Không. Nhưng tôi không muốn tiếp tục làm nền cho hạnh phúc của người khác.” Cánh cửa khép lại, để lại khoảng im lặng nặng nề và không khí trống trải nơi văn phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tối đó, ngồi một mình trong căn hộ từng là tổ ấm của chúng tôi, tôi nhìn ra thành phố lấp lánh ánh đèn, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa cô đơn tràn ngập. Những năm tháng bên nhau giờ trở thành hồi ức, còn tôi – phải học cách bước tiếp. Tôi mở phong bì trắng lần cuối, nhìn dòng chữ mình vừa viết. Không oán hận, không tiếc nuối, chỉ là quyết định cần thiết cho tự do của chính mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một bản hợp đồng, một phong bì trắng, và một quyết định – đủ để khép lại một chương trong đời, và mở ra một chương hoàn toàn mới, nơi tôi là người duy nhất nắm quyền quyết định cho bản thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net