Thông tin truyện: Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Va Phải Ông Chú Tổng Tài
Tiêu đềSau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Va Phải Ông Chú Tổng Tài
Mô tảEditor: Chanh Giới Thiệu: Để cứu vớt tôi khỏi sự tra tấn của luận văn, nhỏ bạn thân đã lôi tôi đến quán nướng thư giãn. Vừa bước vào, tôi đã thấy Tống Dương Thư - người nói với tôi là đi làm gia sư - đang ngồi giữa đám bạn ăn chơi lêu lỏng, vừa uống rượu vừa hò hét. Cao hứng lên, anh ta ôm eo cô bạn "thanh mai trúc mã" kia, giọng điệu mỉa mai: "Nguyễn Miên á? Ai mà thèm thích cái đứa mọt sách nhạt nhẽo đó chứ! Chơi đùa thôi, tưởng thật à?" Mấy hôm nay tôi thức đêm làm mô phỏng cho luận văn, đầu óc căng như dây đàn, nghe vậy sợi dây thần kinh nào đó trong đầu bỗng đứt phựt. Tôi vớ đại chai rượu rỗng trên bàn định xông thẳng đến chỗ anh ta. Nhưng giữa đường bị chặn lại. Người đàn ông chặn tôi có vẻ ngoài lạnh lùng, cao lớn, đôi mắt đen sắc bén như chim ưng lướt qua chai rượu trên tay tôi, rồi nhếch mép, điếu thuốc trên môi nhả ra một làn khói: "Cái này đánh không chết người được đâu."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,669
Số chương11
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Hành Động, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, Ngọt, Truy Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1P12/4/20255350
Chương 2P22/4/20255520
Chương 3P32/4/20255240
Chương 4P42/4/20255150
Chương 5P52/4/20254760
Chương 6P62/4/20255000
Chương 7P72/4/20255460
Chương 8P82/4/20254970
Chương 9P92/4/20254510
Chương 10P102/4/20255050
Chương 11P112/4/20255690
Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Va Phải Ông Chú Tổng Tài

Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Va Phải Ông Chú Tổng Tài

Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Va Phải Ông Chú Tổng Tài
5669
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Editor: Chanh

Giới Thiệu:

Để cứu vớt tôi khỏi sự tra tấn của luận văn, nhỏ bạn thân đã lôi tôi đến quán nướng thư giãn.

Vừa bước vào, tôi đã thấy Tống Dương Thư - người nói với tôi là đi làm gia sư - đang ngồi giữa đám bạn ăn chơi lêu lỏng, vừa uống rượu vừa hò hét. Cao hứng lên, anh ta ôm eo cô bạn "thanh mai trúc mã" kia, giọng điệu mỉa mai:

"Nguyễn Miên á? Ai mà thèm thích cái đứa mọt sách nhạt nhẽo đó chứ! Chơi đùa thôi, tưởng thật à?"

Mấy hôm nay tôi thức đêm làm mô phỏng cho luận văn, đầu óc căng như dây đàn, nghe vậy sợi dây thần kinh nào đó trong đầu bỗng đứt phựt. Tôi vớ đại chai rượu rỗng trên bàn định xông thẳng đến chỗ anh ta.

Nhưng giữa đường bị chặn lại.

Người đàn ông chặn tôi có vẻ ngoài lạnh lùng, cao lớn, đôi mắt đen sắc bén như chim ưng lướt qua chai rượu trên tay tôi, rồi nhếch mép, điếu thuốc trên môi nhả ra một làn khói:

"Cái này đánh không chết người được đâu."