Thông tin truyện: Sau Khi bị gã Sở Khanh cắm sừng, tôi đã quên hắn ta rồi
Tiêu đềSau Khi bị gã Sở Khanh cắm sừng, tôi đã quên hắn ta rồi
Mô tảTôi và Bùi Kỳ đã có tám năm mặn nồng, chúng tôi từng ước hẹn sẽ cùng nhau đến Hy Nhĩ. Nhưng anh đã không giữ lời. Anh ta lén lút qua lại với người con gái khác sau lưng tôi. Cô gái ấy trẻ trung, xinh xắn, đôi mắt và hàng lông mày hao hao giống tôi của ngày xưa. Tôi cũng giấu anh ấy một bí mật, tôi đã mắc hội chứng "lãng quên thời gian". Cơ thể tôi sẽ trẻ lại, nhưng trí nhớ sẽ dần phai nhạt. Lâu thật lâu sau đó, khi gặp lại nhau, đôi mắt Bùi Kỳ đỏ hoe, nắm chặt vạt áo tôi, nước mắt lưng tròng. Anh nghẹn ngào, lí nhí cầu xin tôi đừng quên anh. Tôi cười nhạt, hất mạnh tay anh ra: "Chúng ta quen nhau sao?" Tám năm trước, khi chúng ta còn mặn nồng, anh đã từng thề non hẹn biển trước ngọn núi tuyết linh thiêng rằng sẽ không bao giờ phản bội tôi. Như vậy, kẻ phản bội phải xuống địa ngục.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,600
Số chương16
Thể loạiNgôn Tình, Vả Mặt, Vô Tri, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20254500
Chương 222/4/20253030
Chương 332/4/20252640
Chương 442/4/20252320
Chương 552/4/20252400
Chương 662/4/20253190
Chương 772/4/20254270
Chương 882/4/20252100
Chương 992/4/20252890
Chương 10102/4/20252950
Chương 11112/4/20253120
Chương 12122/4/20252420
Chương 13132/4/20252230
Chương 14142/4/20252170
Chương 15152/4/20252600
Chương 16Hoàn2/4/20253170
Sau Khi bị gã Sở Khanh cắm sừng, tôi đã quên hắn ta rồi

Sau Khi bị gã Sở Khanh cắm sừng, tôi đã quên hắn ta rồi

Sau Khi bị gã Sở Khanh cắm sừng, tôi đã quên hắn ta rồi
4600
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:22 02/04/2025

Mô tả

Tôi và Bùi Kỳ đã có tám năm mặn nồng, chúng tôi từng ước hẹn sẽ cùng nhau đến Hy Nhĩ.

Nhưng anh đã không giữ lời.

Anh ta lén lút qua lại với người con gái khác sau lưng tôi.

Cô gái ấy trẻ trung, xinh xắn, đôi mắt và hàng lông mày hao hao giống tôi của ngày xưa.

Tôi cũng giấu anh ấy một bí mật, tôi đã mắc hội chứng "lãng quên thời gian".

Cơ thể tôi sẽ trẻ lại, nhưng trí nhớ sẽ dần phai nhạt.

Lâu thật lâu sau đó, khi gặp lại nhau, đôi mắt Bùi Kỳ đỏ hoe, nắm chặt vạt áo tôi, nước mắt lưng tròng.

Anh nghẹn ngào, lí nhí cầu xin tôi đừng quên anh.

Tôi cười nhạt, hất mạnh tay anh ra: "Chúng ta quen nhau sao?"

Tám năm trước, khi chúng ta còn mặn nồng, anh đã từng thề non hẹn biển trước ngọn núi tuyết linh thiêng rằng sẽ không bao giờ phản bội tôi.

Như vậy, kẻ phản bội phải xuống địa ngục.