Thông tin chương 1: Chương 20: Thuốc đắng
Tên truyệnSau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2)
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Sủng
Số chương40
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 20: Thuốc đắng
Tóm tắt chươngSáng sớm hôm sau, cơn mưa bụi giăng mờ đất trời, một bóng người mặc áo tơi lặng lẽ bước trên con đường nhỏ, tiến vào phố xá, rồi dừng chân tại một y quán ven đường.Lấy xong thang thuốc trị phong hàn t...

Sau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2): Chương 20: Thuốc đắng

Sáng sớm hôm sau, cơn mưa bụi giăng mờ đất trời, một bóng người mặc áo tơi lặng lẽ bước trên con đường nhỏ, tiến vào phố xá, rồi dừng chân tại một y quán ven đường.Lấy xong thang thuốc trị phong hàn từ tay y sư, Quan Ải kéo thấp vành nón lá trên đỉnh đầu, nhanh chóng cầm theo thuốc trở về nhà.Người bình thường sức khỏe ốm yếu, nay lại nhiễm một thân bệnh, thoạt nhìn càng lộ rõ vẻ tiều tụy.Tuy tiều tụy, nhưng vẫn đủ sức đọc thoại bản.Khi Quan Ải trở về, trên giường chẳng thấy bóng người nào, chỉ còn ánh nến le lói hắt ra từ ô cửa sổ.Có người ngồi ở đó, người nọ tùy ý khoác hờ áo ngoài, tay cầm thoại bản đọc rất chú tâm, nghe được tiếng anh ta trở về cũng không thèm ngẩng dầu lên xem.Vài hạt mưa theo gió bay vào phòng, đến khi Quan Ải khép cửa sổ lại, kẻ mải mê đọc thoại bản mới chịu ngẩng chiếc đầu cao quý của mình lên, mắt khẽ liếc nhìn anh ta.Người này húng hắng giọng hỏi anh ta: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Ngươi dám ra ngoài rồi sao?"Dù trong tình cảnh này, người nọ vẫn cố gắng lên tiếng, quả là tinh thần đáng khen.Quan Ải tiến đến sắc thuốc, loay hoay nhóm lửa.Nếu như đặt vào trước đây, anh ta không bao giờ nghĩ đến có ngày mình sẽ làm những việc này vì một người khác.Nhưng đến lúc này, Quan Ải nhận ra những việc này cũng không quá khó khăn, tâm lý không hiểu sao lại có thể chấp nhận được.Suy cho cùng, nơi đây chẳng có ai khác, ngoại trừ anh ta thì cũng chẳng có ai đi làm những việc nàyGần giữa trưa, Trần Bất Nhiễm mới được uống thuốc trị phong hàn.Bát thuốc sắc màu nâu sẫm, y buông thoại bản, ngửa đầu uống cạn một hơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gương mặt y không chút biến sắc, thậm chí còn khẽ cười, khàn giọng khen: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Sắc thuốc không tệ."Quan Ải thầm nghĩ, có lẽ trong nhận thức của người này, chỉ cần thuốc nào không uống chết người thì đó là thuốc tốt.Bên chóp mũi vẫn còn ngửi được mùi thuốc đắng ngắt quanh quẩn mãi không tan, Quan Ải đưa tay áo lên ngửi thử, cảm giác như y phục trên người dường như cũng đã nhiễm mùi thuốc.Liếc nhìn người nọ, thấy y đã đặt bát thuốc xuống, tiếp tục chăm chú đọc thoại bản.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quan Ải xoay người, trở lại bếp nấu thuốc, nếm thử một chút thuốc còn sót lại trong bếp,Nước thuốc vừa chạm vào đầu lưỡi, Quan Ải lập tức nhíu chặt mày.Đắng, rất đắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vị đắng xộc thẳng lên khoang mũi, lại luồn xuống dưới lan tràn khắp cổ họng, cả người như bị nhấn chìm trong mùi thuốc nồng nặc.Anh ta thật sự khó tưởng tượng được sẽ có người uống bát thuốc này mà mặt còn không biến sắc.Trần Bất Nhiễm chậm rãi lật sang trang thoại bản khác.Có lần đầu tiên ra ngoài thì sẽ có lần thứ hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi mua thuốc, Quan Ải lại tiếp tục ra ngoài mua thức ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net