Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnSau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2)
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Sủng
Số chương40
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chươngLiên tiếp hai ngày, chắc hẳn vì ngoại trừ đọc thoại bản thì ngủ, Trần Bất Nhiễm không chạy lung tung bên ngoài như trước đây, đợi đến mấy hôm sau, bệnh phong hàn của Trần Bất Nhiễm đã gần khỏi hẳn.Gần...

Sau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2): Chương 2

Liên tiếp hai ngày, chắc hẳn vì ngoại trừ đọc thoại bản thì ngủ, Trần Bất Nhiễm không chạy lung tung bên ngoài như trước đây, đợi đến mấy hôm sau, bệnh phong hàn của Trần Bất Nhiễm đã gần khỏi hẳn.Gần như có thể xác định được những kẻ truy sát mình đã ròi đi, bản thân cũng đã đi lại trên đường, cộng thêm vết thương ở chân đã đỡ hơn rất nhiều, Quan Ải không còn ru rú trong phòng nữa, anh ta bắt đầu ra ngoài hoạt động, chuyển sang sân viện nghiền thuốc.Trời vừa đổ cơn mưa, nền đá xám trong sân phủ một lớp bùn đất, trông nhếch nhác vô cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kẻ đã nằm liệt giường hai ngày nay rốt cuộc cũng chịu nhúc nhích, chống người dậy, cầm lấy cây chổi gần như đã kết mạng nhện, chậm chạp quét dọn bùn đất.“…”Nhìn người nọ quét một cái lại ôm eo một cái, Quan Ải im lặng một lúc lâu, cuối cùng lên tiếng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Để ta."Người cầm chổi miệng thì nói ngại quá, tay lại nhanh nhanh chóng chóng đưa chổi qua.Có người quét rác mới xuất hiện, Trần Bất Nhiễm ngang nhiên nghỉ việc, chạy đến chiếc bàn đá dưới gốc đào, thản nhiên ngồi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc ngồi xuống động tác nhanh nhẹn gọn gàng, chẳng thấy cái eo cũ kỹ của y có vấn đề gì cả.Tóm lại vẫn là Quan Ải đảm nhiệm công việc quét sân này.Đứng trong sân nhìn ra xa, một bên là rừng cây xanh ngát, một bên là cánh đồng hoang vắng không một bóng người kéo dài bất tận, xa xa là dãy núi xanh thẫm ẩn hiện trong mây mù.Nơi này là một nơi rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có vẻ hơi hiu quạnh.Đúng lúc Quan Ải định thu hồi tầm mắt, có tiếng bước chân vang lên từ con đường nhỏ dẫn vào cửa nhà.Thần kinh đã thả lỏng của anh ta bỗng chốc căng chặt, nhưng sau khi nghe thấy tiếng bước chân kia lúc nặng lúc nhẹ, nhìn thấy bóng dáng một đứa trẻ cách đó không xa xuất hiện, Quan Ải mới nhận ra người tới không phải là người anh ta đang tưởng.Người đang chạy đến từ đường mòn là Viên, trên tay cậu bé còn ôm theo Tiểu Hắc, chạy nhanh đến mức thở hổn hển.Viên từ xa nhìn về phía sân, vừa liếc mắt đã nhận thấy một bóng người trong sân, đang định mở miệng ra chào hỏi, nhưng đột nhiên cậu bé nhận ra người đứng trong sân là một người xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bước chân Viên khựng lại, nụ cười mới chớm trên môi cũng tắt ngúm.Cho đến khi liếc mắt sang một bên, nhìn thấy người đang ngồi dưới gốc cây đào lớn trong sân, cậu bé mới thở phào nhẹ nhõm, vừa chạy vừa gọi, âm thanh lan thật xa.Nhận ra đứa trẻ này là người quen của người bên cạnh, Quan Ải mở cửa sân.Viên ôm Tiểu Hắc chạy vào sân.Cậu bé đến tìm Trần Bất Nhiễm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net