Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnSau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2)
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Sủng
Số chương40
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngMấy ngày liên tiếp dược quán không mở cửa, cậu bé lại nghe người ta lén lút bàn tán sức khỏe ông chủ dược quán không tốt lắm, trong lòng lo lắng bồn chồn ngồi không yên, cậu bé bèn hỏi đường tiểu nhị ...

Sau Khi Đệ Nhất Kiếm Tiên Về Hưu (Q2): Chương 3

Mấy ngày liên tiếp dược quán không mở cửa, cậu bé lại nghe người ta lén lút bàn tán sức khỏe ông chủ dược quán không tốt lắm, trong lòng lo lắng bồn chồn ngồi không yên, cậu bé bèn hỏi đường tiểu nhị quán rượu, tự mình tìm đến tận đây.Sau khi đến phát hiện người kia không sao cả, thậm chí còn rất rảnh rỗi ngồi xem thoại bản, cậu bé thở phào nhẹ nhõm, cả người dường như vui vẻ hơn hẳn.Lần đầu tiên đến nơi này, nhìn thấy cây đào lớn hiếm thấy, cậu bé đặt Tiểu Hắc đã chết lặng lên bàn, sau đó nhảy lên, quơ tay muốn bẻ một nhành đào nở đầy hoa.Trần Bất Nhiễm trở vào phòng pha trà, tạm thời gác lại thoại bản, vừa thong thả uống trà, vừa nhìn Viên đang cố gắng với lấy cành đào.Quan Ải cầm chổi đứng trên đường đá, cảm thấy cảnh tượng này rất bình dị nhưng lại có gì đó không đúng.Cúi người nhặt một đám cỏ dại, rốt cuộc anh ta cũng nhận ra điều không đúng ở đâu.…Ánh mắt người nọ nhìn đứa trẻ kia và nhìn anh ta lúc trước giống nhau y hệt.Quan Ải rốt cuộc đã hiểu rõ, hóa ra trong mắt người này, anh ta chẳng khác nào một đứa trẻ con.Trần Bất Nhiễm nhìn Viên chơi đùa nửa ngày, một bình trà đã vơi quá nửa.Chơi đến khi trời ngả về chiều, Viên phải về nhà ăn cơm, trước khi đi còn được dặn dò không được tiết lộ chuyện nơi này có thêm người với bất kỳ ai, cậu bé ngoan ngoãn gật đầu, ôm Tiểu Hắc tung tăng rời đi.Ngày hôm sau, Trần Bất Nhiễm rốt cuộc cũng chịu đến dược quán ngồi nửa ngày.Có y hay không thì con phố này vẫn như cũ, người đến người đi, thỉnh thoảng có người bước vào dược quán, lấy thuốc rồi vội vàng rời đi.Buổi chiều vắng khách, y đóng cửa dược quán, cùng mấy lão già trong trấn tụ tập dưới gốc liễu bên sông chơi cờ như thường lệ.Điều duy nhất khác biệt có lẽ là lúc chạng vạng, một đội binh lính ăn mặc chỉnh tề xuất hiện từ cuối con phố, rầm rộ đi qua bọn họ, lúc đi qua còn cuốn theo một trận gió lớn.Không lâu sau khi toán người kia rời đi, có người từ đầu phố bên kia chạy tới, nói với bọn họ rằng trên bảng thông báo phía bắc trấn có dán thêm một tờ cáo thị tìm người, hơn nữa dường như lai lịch của người mất tích không tầm thường.Người có thể già nhưng lòng hiếu kỳ thì không bao giờ giảm, một ván cờ kết thúc, mấy lão già đồng loạt đứng dậy, hùa nhau đi xem náo nhiệt, Trần Bất Nhiễm bị cuốn theo dòng người, cùng đi xem.Cáo thị vừa mới được dán lên không lâu, người vây xem rất đông, ai nấy đều vây quanh tấm bảng thông báo bằng gỗ, cố gắng nhìn cho rõ nội dung trên đó.Trong trấn có không ít người mù chữ, vì thế có người biết đọc hô to cho bọn họ nghe: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Thế tử Trịnh Vân Sơn của Trấn Nam Vương..."Trần Bất Nhiễm chen trong đám đông, cũng nhìn lướt qua.Nội dung trên cáo thị đại khái là thế tử Trấn Nam Vương và bằng hữu đến Tô Châu du ngoạn, không may bị thất lạc.Sự tình hệ trọng, đặc biệt cho người tìm kiếm, trên cáo thị còn có chân dung chân thật như thực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net