Hôm sau, trời vừa sáng, Lâm Thù Văn bị tiếng ồn làm cho thức giấc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu muốn vào chợ trong thành nên không dám uống nhiều nước, chỉ uống vội nửa chén rồi vào sân múc nước rửa mặt, cảm giác lành lạnh đọng lại trên da khiến cậu thấy dễ chịu hơn hẳn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng sớm chỉ uống chút cháo ấm cùng trứng gà chưng chấm nước tương. Thời tiết nóng dần khiến Lâm Thù Văn không còn khẩu vị gì, lúc ăn cơm cũng hay thất thần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ăn xong liền thu dọn túi vải, giấu túi tiền cẩn thận trong người rồi ra cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đi ngang qua sân, thấy vườn rau xanh mướt tươi tốt, tất cả hương liệu trồng lần trước đều mọc lên những chồi non cao khoảng một lóng tay, thời tiết tốt nên những loại rau khác cũng lớn cỡ nửa bàn tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn tưới nước cho vườn rau một chút rồi chạy đến chỗ cho thuê xe ngựa, trên đường đi phải dừng lại che miệng ho một lát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngựa không phải loại tốt, ngựa nhỏ bình thường cũng có giá ít nhất sáu, bảy lượng, ngựa lớn một chút thì phải mười mấy lượng, ngựa tương đối tốt đều có giá ba, bốn mươi lượng một con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ những nhà có chút danh tiếng trong thành mới có thể mua ngựa để chở, bá tánh bình dân nếu không gấp, bình thường đi đường cũng chỉ đi xe lừa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rốt cuộc thì số tiền để thuê một lần xe ngựa có thể dùng để ăn bảy, tám ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn đi bộ đến nửa đường, sau lưng liền nghe có người gọi cậu: "Tiểu Lâm tiên sinh."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
La Văn khống chế xe ngựa ngừng ở ven đường, mành xốc lên, Nghiêm Dung Chi mặc một bộ y phục xanh sẫm có hoa văn phức tạp, mặc áo khoác nửa thân, tóc buộc đơn giản bằng một cây trâm gỗ, vẻ ngoài trang nhã trầm tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn đã gặp qua không ít địa chủ cùng thương nhân, so với những người đó luôn ăn mặc ra vẻ ta đây giàu có, chủ nhân trên xe thoạt nhìn giống một vị công tử ổn trọng văn nhã xuất thân danh môn hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
La Văn kêu: "Tiểu Lâm tiên sinh?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn có hơi giật mình: "Ông chủ Nghiêm, La đại ca, các ngươi đây là?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
La Văn nói: "Lên trước đi rồi nói."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn: "Ta muốn vào thành..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
La Văn: "Thật trùng hợp, chủ tử cũng phải vào thành một chuyến."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn quay đầu đối diện với ánh mắt của Nghiêm Dung Chi, yên lặng bước từ dưới đất lên xe ngựa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ông chủ Nghiêm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mắt cậu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngón tay đặt trên đầu gối của mình, ông chủ Nghiêm hôm nay vào thành, là trùng hợp hay là...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu sợ mình nghĩ nhiều, trên đường liền dựa vào vách xe giả bộ ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
*Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy ngày gần đây trong thành có trộm cướp, cửa thành có người kiểm tra những người ra vào thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Muốn vào thành phải đăng ký danh sách, Lâm Thù Văn khai họ tên, tuổi, cùng chỗ ở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đăng ký xong rồi vào thành, La Văn vừa rồi đi đăng ký chung thì thuận miệng hỏi: "Sinh nhật của tiểu Lâm tiên sinh là khi nào vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thù Văn nói sinh thần bát tự cho đối phương, La Văn nhẩm tính:" Vậy là sắp tới rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây, Lâm Thù Văn cũng rất chờ mong sinh nhật của mình, nhưng sau khi đã qua một đời cậu không quá trông mong nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net