Thông tin chương 1: Chương 32
Tên truyệnSau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q3)
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiĐam Mỹ, Sủng, Trọng Sinh
Số chương43
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 32
Tóm tắt chươngMạc Bố ngây ngốc sững sờ tại chỗ, ngay sau đó lắp bắp nói: "Thù Văn, ngươi, nếu ngươi có việc thì ta về trước đây." Cùng tay cùng chân chạy vài bước, không quên quay đầu nói: "Có việc ngươi cứ tìm ta....

Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê (Q3): Chương 32

Mạc Bố ngây ngốc sững sờ tại chỗ, ngay sau đó lắp bắp nói: "Thù Văn, ngươi, nếu ngươi có việc thì ta về trước đây."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cùng tay cùng chân chạy vài bước, không quên quay đầu nói: "Có việc ngươi cứ tìm ta."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Thù Văn nhìn theo Mạc Bố chạy xa, ánh mắt ngẩn ngơ dừng trên đôi giày, ngón tay nắm chặt cổ tay áo, chậm rì rì ngồi lên xe ngựa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghiêm Dung Chi nói: "Cơ thể em còn chưa hoàn toàn hồi phục, phương thuốc cũng để lại trong phòng ta không mang đi, ta đơn giản sắc một chén thuốc mang đến đây cho em."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nước thuốc đặt trong hộp đồ ăn, vẫn còn nóng, xe ngựa xóc nảy, Nghiêm Dung Chi không lấy ra cho Lâm Thù Văn uống ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nói: "Có hai phương thuốc, hôm nay uống tiếp nước thuốc này, nếu không sốt lại thì đổi phương thuốc thứ hai, uống ba ngày."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Lâm Thù Văn dao động, một bộ dáng đứng ngồi không yên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Được..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghiêm Dung Chi chăm chú nhìn thiếu niên: "Tiểu Lâm tiên sinh, đại phu kê bao nhiêu đơn thuốc đều phải theo lời dặn mà dùng hết. Thuốc uống một phần đã chạy mất, dùng đứt quãng như vậy, cơ thể sao có thể nhanh chóng hồi phục được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Thù Văn tựa như học sinh nhận sai: "Ông chủ Nghiêm, ta uống là được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghiêm Dung Chi không đề cập đến việc xảy ra hôm qua, có lẽ lúc ấy ngủ say, nên cũng không để ý đến việc hai người nằm cùng một gối, ôm nhau ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong lòng cậu cảm thấy được an ủi, lặng lẽ ngước mắt lên, thấy vẻ mặt đối phương bình tĩnh ổn trọng, cảm giác lo lắng, thấp thỏm liền bớt đi đôi chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xe ngựa chậm rãi về nhà, Lâm Thù Văn cùng Nghiêm Dung Chi một trước một sau xuống xe vào cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai con ngỗng con ở trong bồn gỗ trong sân nghịch nước, thấy Lâm Thù Văn đã về, liền sôi nổi chạy theo gót chân cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Thù Văn đi sau lưng Nghiêm Dung Chi, hai con ngỗng con đuổi theo sau chân cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nước thuốc trong chén vẫn còn khá ấm, Nghiêm Dung Chi lấy ra sau đó đặt lên bàn, nói: "Nửa khắc nữa rồi uống."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một cái hộp gỗ nhỏ xinh cũng được lấy ra cùng chén thuốc. Ngón cái khẽ đẩy nắp hộp ra, bên trong lộ ra mứt táo được xếp thành hàng chỉnh tề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm qua Lâm Thù Văn uống thuốc lúc hôn mê, có ăn qua một viên, cũng là được trực tiếp đút đến bên miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu cúi thấp đầu, không muốn để lộ mặt, lỗ tai lộ ra từ ngọn tóc có chút ửng đỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại trừ một hộp mứt táo, tầng thứ hai của hộp đồ ăn được mở ra, thứ được lấy ra cũng là hai hộp gỗ giống nhau như đúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghiêm Dung Chi nói: "Một hộp mứt táo để tiện mang theo, bình thường em ăn uống thiếu đạm, nếu cảm thấy hoa mắt chóng mặt thì lấy chút mứt táo ra ăn."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ban đầu định chuẩn bị kẹo đường, nhưng ăn nhiều kẹo đường cũng không tốt cho răng, thay bằng quả táo ngọt dịu, không chỉ ngon mà còn ích khí bổ huyết. Nghiêm Dung Chi cho người chuẩn bị mấy hộp mứt táo, hắn nhìn ra được Lâm Thù Văn rất thích loại táo ngọt như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Thù Văn vuốt ve hộp: "Cho ta?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếp theo lại mím môi không nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghiêm Dung Chi: "Thuốc nguội rồi, uống đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lâm Thù Văn buồn hiu, không biết phải làm sao, ngửa đầu lên uống một ngụm, suýt chút nữa bị sặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu không nhìn qua chỗ mứt táo nữa, mà chỉ lo uống thuốc. Nước thuốc vừa vào miệng, đừng nói cổ họng, mà cả bụng cũng cảm thấy đắng, khuôn mặt mềm mại trắng như tuyết của thiếu niên ngay lập tức nhăn thành một cái bánh bao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chịu đựng uống hết, Lâm Thù Văn lặng lẽ cầm một viên mứt táo đưa vào miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net