Tôi đứng trước giường bệnh, nói với mẹ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao ngày nào mẹ cũng gây chuyện vậy? Chỉ giỏi làm phiền con thôi. Con nói cho mẹ biết, con không có thời gian rảnh để trông mẹ đâu, có gì thì đi tìm con trai mẹ ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những người trong phòng bệnh đều quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt ai nấy mang theo vẻ khinh thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi ấm ức lớn tiếng: "Sao con có thể nói chuyện với mẹ như thế? Mẹ là mẹ của con đó!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn bà không chút cảm xúc, nhẹ giọng: "Hai mươi năm trước ở chính nơi này, mẹ cũng đã nói với con như vậy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ quên rồi sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ngớ người ra, vẻ hùng hổ trên người lập tức tan biến, ấp úng nói: "Con... con cũng thù dai quá rồi đó..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nói gì, quay người bước ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ra khỏi bệnh viện, thời tiết bên ngoài thật tệ, sương mù giăng kín, không khí ẩm ướt và nhớp nháp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giống hệt như ngày tôi nhập viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không biết mọi người có từng trải qua những ký ức đau khổ đến mức hằn sâu vào tâm trí không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính vì quá đau khổ nên nó trở nên vô cùng rõ ràng, dù bao lâu trôi qua vẫn cứ như thể chuyện mới ngày hôm qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm lớp 7, tôi cũng từng nằm viện ở bệnh viện này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng hôm đó, khi thức dậy, bụng tôi không hiểu sao lại đau dữ dội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà tôi buổi sáng đều do tôi nấu bữa sáng, vì mẹ tôi nói bố mẹ đi làm vất vả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đó tôi đã từng hỏi bà, vậy tại sao em trai lại không phải làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi coi đó là chuyện đương nhiên mà đáp: "Em con đang tuổi ăn tuổi lớn, hơn nữa nó học hành mệt mỏi lắm đấy, còn không mau lo mà nấu đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi và em trai là sinh đôi, tôi chỉ chào đời sớm hơn nó vài phút mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa kể thành tích học tập của tôi luôn đứng đầu lớp, còn em trai thì thuộc dạng đội sổ, tôi thật sự không biết nó vất vả ở chỗ nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chuyện này xảy ra quá nhiều, tôi cũng biết rõ đãi ngộ của tôi và em trai khác nhau một trời một vực, nên vẫn luôn nghe lời, dậy sớm nấu bữa sáng xong mới đi học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng hôm đó thì không được, bụng tôi đau đến mức không chịu nổi, cứ như có con d.a.o đang xoáy trong bụng vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thật sự không gắng gượng được nữa, mơ mơ màng màng thiếp đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết qua bao lâu, tôi bị một cú đá mạnh vào người, đau đến mức tỉnh cả ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mở mắt ra, mẹ tôi đang đứng trước giường, hai tay chống nạnh, ánh mắt bà nhìn tôi không giống như nhìn con gái mình, mà giống như nhìn kẻ thù vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn chưa kịp mở miệng, bà đã chỉ thẳng vào mặt tôi mắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao mày còn chưa dậy nấu cơm? Cố tình muốn làm lỡ giờ đi học của em mày có phải không?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đau đến mức mồ hôi lạnh toát ra khắp người, yếu ớt nói: "Mẹ... mẹ ơi, con đau bụng quá, mẹ đưa con đi bệnh viện đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi cười khẩy một tiếng, giật phăng chiếc chăn trên người tôi ra, chế giễu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Để trốn việc mà chuyện ma quỷ gì mày cũng bịa được, muốn bỏ đói em trai mày cho hả dạ đúng không? Nuôi mày đúng là đồ của nợ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chăn bị hất tung, hơi lạnh mùa đông ùa vào người, quần áo ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào da thịt, khiến tôi lạnh run cầm cập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cắn chặt môi, không nói một lời, gắng gượng đứng dậy nấu một nồi cháo, bản thân thì chẳng ăn miếng nào đã vội vã đến trường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả ngày hôm đó, tôi đau đến mức gần như không đứng vững, lên lớp chẳng nghe lọt tai chữ nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi không rơi một giọt nước mắt nào, cũng không kêu đau một tiếng nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì tôi biết, tôi có khóc cũng chẳng ai thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến giờ tan học, tôi đứng dậy định thu dọn đồ đạc thì trước mắt tối sầm lại, trực tiếp mất đi ý thức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc tỉnh lại, tôi đã nằm trên giường bệnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vị bác sĩ bên cạnh nói với tôi rằng tôi bị viêm ruột thừa cấp tính, trách mẹ tôi sao lại đưa con đến bệnh viện muộn như vậy, chậm trễ chút nữa có khi ruột đã thủng lỗ chỗ rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi đứng một bên bĩu môi, liếc mắt nhìn tôi vẻ sốt ruột:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao con cứ lôi thôi lếch thếch thế hả? Chỉ giỏi có gây thêm phiền phức."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ nói cho con biết, mẹ chẳng có thời gian mà lo cho con đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà vỗ vỗ túi tiền, vẻ giận dữ hiện rõ trên mặt: "Khỉ gió, lại mất toi ba ngàn, nuôi mày có ích lợi gì, đúng là xúi quẩy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói rồi bà mang giày cao gót, lộc cộc lộc cộc bỏ ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay cả bác sĩ cũng ngớ người, nhìn theo bóng lưng mẹ tôi nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hả?! Cái kiểu làm mẹ gì thế này?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nằm một bên không lên tiếng, thực sự quá đau đớn và mệt mỏi, toàn thân chẳng còn chút sức lực nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bác sĩ an ủi tôi: "Mẹ cháu chỉ nói vậy thôi, làm gì có người mẹ nào lại bỏ mặc con mình."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gắng gượng nở một nụ cười với bác sĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi biết mẹ tôi không hề nói đùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhiên, từ đó về sau, mẹ tôi trừ việc đến nộp tiền viện phí một lần, thì đúng là không hề quay lại lần nào nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố và em trai thì càng khỏi phải nói, trong nhà cứ như thể không có sự tồn tại của tôi vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa mới phẫu thuật xong mà đến một miếng cơm cũng không có để ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng may có dì hàng xóm thấy tôi đáng thương quá, lúc chăm sóc con trai dì ấy đã mang thêm cho tôi một phần cơm, tôi mới cầm cự được qua ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong thời gian đó, việc cắm ống tiểu, đi vệ sinh, đều là do các cô y tá giúp đỡ tôi hoàn thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này khi tôi khỏe hơn một chút, tôi có giúp dì hàng xóm đi lấy nước nóng, chăm sóc con trai dì ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dì ấy lần nào cũng không cho tôi làm việc, nắm tay tôi thở dài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con bé này ngoan ngoãn thế này, sao mẹ nó lại nhẫn tâm đến vậy chứ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe dì nói, trong lòng tôi dâng lên một nỗi đau âm ỉ, đến cả một người xa lạ cũng biết thương xót tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tôi lại cảm thấy có chút tê dại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quá nhiều lần rồi, tôi đã không còn cảm thấy quá đau lòng nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net