Trên taxi, Tuệ Chi ngồi lặng lẽ, đôi mắt đẫm lệ. Những giọt nước mắt lăn dài, không một tiếng động, rơi xuống mu bàn tay lạnh ngắt. Cô lẩm bẩm những câu không đầu không cuối, như thể đang cố gắng xua đuổi tất cả nỗi đau trong lòng mình. “Cậu biết không… tôi đã yêu anh ta suốt bảy năm…” Những lời nói nghẹn ngào ấy không có ai để nghe ngoài Đình Duy, người ngồi bên cạnh, lặng lẽ quan sát. Cậu không nói gì, chỉ dõi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không hề vội vã, như thể không muốn phá vỡ sự yên tĩnh bao trùm cả xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi về đến nhà, Đình Duy dìu Tuệ Chi ra khỏi xe. Cô bước đi không vững, cơ thể lảo đảo. Đột nhiên, trong một khoảnh khắc mơ hồ, Tuệ Chi nắm chặt tay cậu, giọng nấc nghẹn: “Cậu biết không… anh ta ngoại tình, 7 năm bên tôi, anh ta ngoại tình tới 5 lần…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu nói ấy khiến Đình Duy sững lại trong vài giây. Mái tóc dài của Tuệ Chi rũ xuống, che đi đôi mắt đang ướt đẫm. Nhưng rồi, cậu chỉ thở dài khẽ, đáp lại một câu đơn giản: “Chị say rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuệ Chi không nghe thấy nữa, bởi cô đã lịm đi trong cơn say và những cơn đau trái tim mơ hồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng hôm sau, Tuệ Chi tỉnh dậy, đầu như búa bổ, cơn đau nhức không thể chịu đựng nổi. Cô mơ màng đưa tay lên trán, cảm thấy môi khô khốc. Lướt qua điện thoại, những tin nhắn từ đồng nghiệp đột nhiên khiến cô cứng người: “Lính mới đưa chị về, có ổn không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuệ Chi bất giác khựng lại, ánh mắt lướt qua màn hình, nhưng hình ảnh về tối qua vẫn mơ hồ trong đầu cô. Cô nhớ ra một chút, về cái cảm giác dìu dắt, về hơi thở thanh mát của một người… Nhưng sao có thể? Là Đình Duy sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô không thể nhớ rõ được nữa, và điều đó làm cô cảm thấy một nỗi bất an khôn cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến công ty, hôm nay Tuệ Chi mặc chiếc áo màu đen bằng lụa, thân hình thanh thoát nhưng tâm trạng lại nặng trĩu. Cô bước vào sảnh với ánh mắt lạnh lùng, như muốn xua đuổi hết tất cả xung quanh. Một nhân viên vô tình đụng trúng người cô. Tuệ Chi liếc qua, ánh mắt sắc lạnh khiến người đó dựng tóc gáy, vội vàng cúi đầu xin lỗi rồi rảo bước đi nhanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô tiếp tục bước nhanh vào văn phòng, gương mặt như thể được bao phủ bởi một lớp băng giá. Ngay khi vừa vào trong, cô hít một hơi sâu rồi ra lệnh: “Đình Duy, vào đây.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đình Duy bước vào phòng, vẻ mặt không mấy vui vẻ. Tuệ Chi nhìn cậu, đôi mắt lạnh lùng như ngầm trách móc, nhưng giọng nói thì lại khô khốc: “Cảm ơn cậu hôm qua đưa tôi về. Nhưng tôi hy vọng cậu không phải là người nhiều chuyện!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đình Duy đứng yên, không vội vã, chỉ chờ đợi thêm một lúc. Cậu nhìn Tuệ Chi chăm chú, ánh mắt không hề vội vàng hay nóng vội. Rồi, trong không khí căng thẳng của văn phòng, cậu đột ngột lên tiếng, giọng trầm nhưng không thiếu sự tò mò: “Tại sao chị vẫn đeo chiếc nhẫn đó?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuệ Chi khựng lại. Câu hỏi bất ngờ như một cú đánh vào tim cô. Cô nhìn chằm chằm vào Đình Duy, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác khó tả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuệ Chi ngồi trước bàn, tay run rẩy cầm cây bút, ký vào đơn ly hôn. Những dòng chữ mờ nhạt trên tờ giấy, nhưng với cô, đó là dấu chấm hết cho một cuộc tình dài bảy năm. Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, không tiếng động, chỉ có sự nghẹn ngào trong lòng. Bảy năm, cô đã hết lòng yêu anh, nhưng chính sự yêu thương đó đã khiến cô dần dần phụ thuộc vào anh, đến mức không thể sống thiếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý do cô kết hôn với Đỗ Minh có lẽ chỉ là chút thương hại cuối cùng, một phần vì lời hứa với bố, một phần là sự ích kỷ của cô, mong muốn có một mái ấm khi bố cô lâm bệnh. Nhưng ngay từ đầu, cô đã biết cuộc hôn nhân này bắt đầu sai lầm. Chưa bao giờ cô cảm thấy mình thực sự được yêu, được quan tâm. Chưa một lần cô cảm nhận được sự ấm áp, dù là một lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày cô vừa tốt nghiệp, bố cô bị bệnh nặng. Cô cầu xin Đỗ Minh làm đám cưới trước khi bố cô ra đi, để bố cô không còn gì phải hối tiếc. Dù lúc đó, anh đã nói lời chia tay, nhưng cô vẫn kiên trì cầu xin, và không hiểu sao, anh đồng ý. Nhưng đám cưới chưa tàn thì cô đã phải đội khăn tang. Mới chưa đầy ba năm, và giờ cô lại đứng đây, một mình, đối diện với đơn ly hôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ký xong, Tuệ Chi cảm thấy như thể cả thế giới đã sụp đổ. Đỗ Minh, không một chút cảm xúc, không một lời nói dịu dàng, chỉ đứng dậy và bước đi, vội vã như thể họ chưa từng có mối quan hệ gì. Cô nhìn theo bóng anh, lòng nặng trĩu, đôi mắt mờ đục vì nước mắt. Chỉ có một câu hỏi trong lòng cô: Tại sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô đứng dậy, lảo đảo bước ra ngoài. Trời mưa. Mưa mùa đông lạnh lẽo, như thể muốn gột rửa những nỗi đau trong cô. Cô không biết mình đang đi đâu, chỉ đi một cách vô định, bước chân lầm lũi trên phố. Lạnh thật, đau thật. Mỗi bước đi là một nhát dao sắc nhọn đâm vào trái tim cô, khiến mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suốt hai năm hôn nhân, chỉ một mình cô vun đắp, chăm sóc, trong khi Đỗ Minh dần trở nên xa cách. Anh về nhà chỉ một, hai lần mỗi tuần, và cô phải luôn luôn nhìn sắc mặt anh để biết phải nói gì, làm gì. Cô đã quen với việc sống trong sự cô đơn, sống trong những tháng ngày chờ đợi anh trở về, nhưng rồi lại nhận ra, trong mắt anh, cô chỉ là một người quen thuộc, một người không còn là gì. Dù cô mạnh mẽ bao nhiêu ở ngoài xã hội, khi về nhà, cô chỉ còn là một cô vợ yếu đuối, thiếu tự tin, luôn chờ đợi sự chú ý mà không bao giờ nhận được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi về đến nhà, cơ thể cô như kiệt quệ. Cô không nhớ mình đã làm gì, chỉ cảm thấy một cơn sốt cao ập đến. Trong cơn mê, cô gọi tên Đỗ Minh, không ngừng cầu cứu, như thể anh sẽ quay lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng hôm sau, khi thức dậy, Tuệ Chi cảm thấy người mệt mỏi như vừa trải qua một cơn ác mộng. Cô cố gắng đứng dậy, định đi làm, nhưng cơ thể không chịu nổi. Cô đăng ký nghỉ một ngày. Đến ngày thứ hai, chuông cửa reo lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mới sáng sớm, Tuệ Chi đã ngồi xuống sofa, tay ôm lấy chiếc chăn, bất động. Cô khoác chiếc áo choàng nhẹ, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, lật đật ra mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đình Duy, sao lại là cậu?” Cô ngạc nhiên khi nhìn thấy Đình Duy đứng trước cửa, khuôn mặt trẻ trung nhưng ánh mắt vẫn trầm lắng, đôi mắt ấy giờ đây có chút gì đó lo lắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đình Duy chỉ gật đầu và bước vào nhà. “Chị đang ổn chứ? Các chị ở công ty bận chạy sự kiện, nên cử tôi tới thăm chị.” Anh đi thẳng vào trong, mang theo bầu không khí dịu nhẹ giữa sự yên tĩnh của ngôi nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuệ Chi im lặng, không biết phải nói gì. Cô lặng lẽ đưa Đình Duy vào phòng khách, rồi quay lại để chuẩn bị nước. Trên bàn, đống giấy tờ ly hôn vẫn nằm lộn xộn, những dấu vết của cuộc sống cô vừa trải qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cảm cúm nhẹ thôi, tôi cũng định mai sẽ đi làm.” Tuệ Chi cố gắng nói, giọng nói yếu ớt, nhưng cô không muốn Đình Duy lo lắng. Cô vội vã vớ lấy những tờ giấy, cất chúng vào một góc, để không cho Đình Duy nhìn thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi cô đứng dậy rót nước cho Đình Duy, điện thoại của cô bất ngờ reo lên. Cô nhìn vào màn hình, là Minh Anh, người bạn thân là bác sĩ của cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vãi thật mày ơi! Lão Minh vừa tới chỗ tao!” Tuệ Chi như bị đánh thức khỏi cơn mê, đầu óc cô bắt đầu vội vã hoạt động. Lời nói của Minh Anh khiến cô có một dự cảm không lành. Minh Anh là bác sĩ khoa sản…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net