Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnSơn Trà, Đông Chí
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCông Sở, Hiện Đại, Ngôn Tình, Sủng
Số chương3
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngMinh Anh vẫn tiếp tục nói, giọng bực bội rõ ràng, như thể câu chuyện này đã kéo dài quá lâu khiến cô bạn không thể kiềm chế thêm được nữa. "Mày còn nghe chứ? Lão Minh đưa con Hiền Trang đến! Cái con b...

Sơn Trà, Đông Chí: Chương 3

Minh Anh vẫn tiếp tục nói, giọng bực bội rõ ràng, như thể câu chuyện này đã kéo dài quá lâu khiến cô bạn không thể kiềm chế thêm được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mày còn nghe chứ? Lão Minh đưa con Hiền Trang đến! Cái con bé mà là thực tập sinh chỗ lão mà mày kể ấy. Bảy tháng rồi, con trai, mày ạ. Nhìn mà phát ngứa cả mắt..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng lời Minh Anh vang lên bên tai Tuệ Chi như những nhát dao nhỏ, cứa vào trái tim vốn đã chằng chịt vết thương. Ngón tay cô siết chặt lấy điện thoại, nhưng mọi thứ dần trở nên mơ hồ. Một cơn choáng nhẹ ập đến. Đầu óc cô trống rỗng, đôi môi khẽ run lên, cuối cùng chiếc điện thoại trượt khỏi tay, rơi xuống sàn phát ra âm thanh khô khốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ngồi bất động. Thời gian dường như ngưng đọng trong khoảnh khắc ấy. Hai năm qua, Đỗ Minh chưa từng chạm vào cô, chưa từng dành cho cô dù chỉ một cái ôm dịu dàng như lúc mới yêu. Cô vẫn luôn tự lừa mình dối người, rằng chỉ cần kiên trì, chỉ cần nhẫn nhịn, rồi sẽ có một ngày anh ta quay đầu nhìn lại. Nhưng không—hôn nhân của cô đã mục ruỗng từ lâu, chỉ còn lại những vết rạn sâu hoắm không thể hàn gắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi tình yêu chết đi, người ta trở thành những kẻ xa lạ, thậm chí là kẻ thù. Có lẽ ngay từ khi bước vào cuộc hôn nhân này, Đỗ Minh đã coi cô là gánh nặng, là thứ anh ta muốn phủi bỏ hơn là trân trọng. Còn cô, trong suốt những năm qua, đã sống như một kẻ ngốc, bấu víu vào những điều đã không còn tồn tại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại tình với anh ta đã là chuyện bình thường, còn cô—danh phận là vợ nhưng đến quyền ghen tuông cũng không có. Cô đã quen với việc im lặng tha thứ, quen với việc tự dối mình rằng mọi thứ vẫn còn có thể cứu vãn. Nhưng yêu một người đến mức hạ thấp chính mình, con người ta có thể yếu đuối đến nhường nào?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đột nhiên, nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt cô, từng giọt, từng giọt lăn dài xuống gương mặt tái nhợt. Không kìm được nữa, cô bật khóc nức nở, đôi vai run lên trong tuyệt vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chị sao thế?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Đình Duy không biết đã đứng đó từ bao giờ, đôi mắt cậu ánh lên vẻ lo lắng. Nhìn thấy cô khóc, lòng cậu khẽ chùng xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuệ Chi không đáp, cũng chẳng còn sức để phản ứng. Cô vô thức ngả vào vòng tay cậu, không phải vì tìm kiếm sự an ủi, mà đơn giản chỉ vì lúc này, cô không còn đủ sức để chống đỡ nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Căn phòng thoảng mùi cháo nóng. Khi mở mắt ra, thứ đầu tiên Tuệ Chi cảm nhận được là hơi ấm nơi trán, một chiếc khăn chườm nhẹ nhàng, mang theo hơi ẩm mát lạnh xoa dịu cơn sốt của cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ngồi dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng. Tiếng động trong bếp vọng đến, khiến cô theo quán tính quay đầu nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bóng dáng Đình Duy thấp thoáng sau quầy bếp nhỏ, tay cậu đang múc cháo ra bát, dáng vẻ thành thục đến lạ. Ánh đèn hắt xuống, phủ lên cậu một lớp ánh sáng dịu dàng, làm nổi bật những đường nét trẻ trung nhưng cũng đầy chững chạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chị tỉnh rồi à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu quay lại, ánh mắt chạm vào cô, mang theo sự quan tâm không hề che giấu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tới ăn chút gì đi. Tôi nấu theo cách mẹ tôi dạy, hơi nhiều hành một chút, nhưng chị cố ăn cho giải cảm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô lặng lẽ ngồi xuống, nhận lấy bát cháo từ tay cậu. Hơi nóng tỏa ra từ bát, lan dần vào lòng bàn tay lạnh lẽo của cô. Mùi thơm của hành lá, của cháo trắng quện với gừng làm dịu đi sự trống rỗng trong lòng cô lúc này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô cúi đầu, chậm rãi xúc từng thìa cháo, nhưng không tài nào nuốt trôi. Được vài miếng, cô đột nhiên dừng lại, đôi mắt cụp xuống, rồi rất lâu sau mới ngẩng lên nhìn cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cậu sẽ giữ bí mật cho tôi chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng cô khẽ như một cơn gió thoảng, mang theo chút gì đó không chỉ là mong đợi, mà còn là một nỗi bất an âm ỉ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đình Duy hơi khựng lại, nhưng không trả lời ngay. Cậu tiếp tục rửa bát, động tác chậm rãi, như thể đang suy nghĩ gì đó. Một lúc lâu sau, cậu mới ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chị đoán xem."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không phải là một lời hứa, nhưng cũng không phải là một câu từ chối. Chỉ là một câu nói nhẹ bẫng, nhưng lại khiến lòng cô dần trầm xuống, rồi bất giác thở ra một hơi thật khẽ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ, chỉ trong khoảnh khắc này thôi, cô mới thực sự cảm thấy mình không còn đơn độc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm sau, Tuệ Chi đến văn phòng sớm hơn thường lệ. Không gian quen thuộc vẫn vậy—chiếc bàn gọn gàng, tập tài liệu xếp ngay ngắn, mùi hương cà phê thoang thoảng trong không khí. Cô cởi áo khoác, vô thức đưa mắt xuống ngón áp út.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc nhẫn cưới đã không còn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô nhìn bàn tay trống trơn của mình, lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Nhẹ nhõm? Tiếc nuối? Hay chỉ đơn giản là một khoảng trống lặng lẽ mà cô chưa kịp quen? Trong gương, phản chiếu một nụ cười nhạt trên môi cô, mong manh như sương sớm, cũng lạnh lẽo như cơn gió mùa đông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên ngoài, Đình Duy đi ngang qua, vô tình nhìn thấy khoảnh khắc đó. Cậu khẽ dừng bước, ánh mắt thoáng qua một tia suy tư. Hôm qua, cô vẫn còn là người phụ nữ kiệt quệ, sốt cao đến mức ngất đi. Hôm nay, cô đã trở lại với dáng vẻ kiêu hãnh, sắc lạnh vốn có, như thể chưa từng có điều gì chạm đến cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sự thay đổi này quá nhanh. Nhưng cũng rất hợp với con người Tuệ Chi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô bấm số nội bộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đình Duy, vào phòng tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ vài phút sau, cậu gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào. Tuệ Chi đã ngồi vắt chéo chân, đôi mắt sắc sảo nhìn thẳng vào màn hình máy tính. Ánh sáng dịu nhẹ hắt lên gương mặt cô, khiến những đường nét trở nên thanh thoát mà xa cách.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ngẩng lên, giọng vẫn bình thản như mọi khi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cảm ơn cậu hôm qua."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đình Duy nhìn cô một chút, ánh mắt vô thức rơi xuống bàn tay cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chị không đeo nhẫn nữa à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngón tay Tuệ Chi khẽ run lên một giây, nhưng cô nhanh chóng cúi xuống sắp xếp lại tài liệu trên bàn, như thể hoàn toàn không để tâm đến câu hỏi ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chuyện riêng tư, tôi không có nghĩa vụ trả lời."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu không hỏi thêm, chỉ im lặng quan sát cô. Một cái gật đầu nhẹ nhàng, như thể thừa nhận rằng cậu đã hiểu, nhưng cũng không ép buộc cô phải nói ra điều cô không muốn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bởi lẽ, một số câu trả lời… đôi khi chẳng cần phải nói thành lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong phòng họp, không khí nghiêm túc bao trùm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuệ Chi đưa mắt nhìn lướt qua mọi người, ánh mắt sắc lạnh và dứt khoát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Sự kiện ra mắt sản phẩm mới của Nhật Hải có quy mô lên đến 1000 người. Lê Khải phụ trách phần banner, Đình Duy sẽ hỗ trợ. Lưu ý, họ cực kỳ khắt khe về mặt hình ảnh. Mai Lan lên kế hoạch tổng thể gửi tôi trước thứ tư."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi người đồng loạt gật đầu, ai cũng hiểu rõ sự kiện này quan trọng thế nào đối với công ty. Tuệ Chi không nói nhiều, chỉ dặn dò thêm vài câu rồi khép sổ lại, kết thúc buổi họp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dáng vẻ của cô, từ đầu đến cuối, vẫn điềm tĩnh và chuyên nghiệp như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng có ai biết, đằng sau sự mạnh mẽ ấy, có những vết thương chưa kịp liền miệng?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trời đã tối hẳn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Văn phòng gần như chẳng còn ai, chỉ còn ánh đèn lác đác trong không gian tĩnh lặng. Tuệ Chi vẫn ngồi tại bàn làm việc, chăm chú rà soát từng bản kế hoạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ngẩng lên, thấy Đình Duy vẫn ngồi trước màn hình máy tính, tập trung chỉnh sửa bản thiết kế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Sao cậu còn chưa về?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cậu hơi giật mình, sau đó ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt có chút bối rối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi muốn làm nốt cho xong. Mới vào làm nên phải cố gắng một chút."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuệ Chi nhìn cậu một lát, rồi gật đầu nhẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chăm chỉ cũng tốt, nhưng không cần áp lực quá. Có gì cứ hỏi tôi và Hứa Khải."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói xong, cô thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi văn phòng. Nhưng khi vừa xoay người, giọng Đình Duy lại vang lên, mang theo một chút do dự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Gần đây có quán bún ốc rất ngon, chị có muốn thử không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô thoáng khựng lại. Định từ chối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng đúng lúc đó, bụng cô bất ngờ réo lên một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng động nhỏ xíu trong không gian yên tĩnh lại trở nên vô cùng rõ ràng. Đình Duy sững lại trong một giây, khóe môi khẽ nhếch lên, còn Tuệ Chi thì lặng lẽ mím môi, như thể cố gắng trấn áp sự "phản bội" của chính dạ dày mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rất lâu sau, cô mới cất giọng, bình thản mà nhẹ như gió thoảng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net