3.Tôi lập tức ngừng mọi động tác, chỉ di chuyển nhãn cầu, nhìn về phía vật thể ở cửa.Khi nãy tôi đã thổi tắt nến.Lúc này tôi chỉ có thể nhờ ánh trăng chiếu vào qua cửa sổ mà miễn cưỡng thấy được đường nét mơ hồ.Đó là một thứ...Tay chân chống xuống đất, không có đầu.Giao diện livestream đột nhiên bùng nổ, vô số quà tặng như nấm sau mưa tuôn ra.Mặt tôi tái nhợt, không cảm nhận được chút vui vẻ nào.Bởi vì, thứ đó đang dùng cả tay cả chân lao nhanh về phía tôi...【Đó là địa thi (*)! Tiểu hữu cố gắng trèo lên chỗ cao, càng xa mặt đất càng tốt!】(*) Địa phược thi thân: Thi thể bị trói buộc dưới đất【Đoạn Chỉ Bán Tiên】lại lần nữa gửi bình luận nhắc nhở tôi.Tôi cố nén nỗi sợ, nhanh chóng bò ra khỏi gầm giường, giẫm lên bàn học, liều mạng trèo lên tủ quần áo bên cạnh.May mà tủ không cao lắm, giữa nó và tường có một khe hở, tôi nằm giữa đó thì vẫn dư dả.Vừa mới nằm yên ổn, cái địa thi kia đã chui vào dưới gầm giường.Không tìm thấy tôi, nó gầm lên một tiếng, tức tối rời đi.Nhìn nó biến mất ở cửa, đợi hơn hai mươi phút vẫn chưa quay lại.Tôi thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị leo xuống đất.【Tiểu hữu không thể! Đây là cái bẫy!】Tôi giật nảy người, mặc dù kịp dừng lại động tác, nhưng cục sạc dự phòng trong túi lại không may trượt ra, rơi xuống đất, phát ra tiếng động lớn.Địa thi đã biến mất từ lâu kia hưng phấn bò nhanh vào phòng, phát hiện chỉ là cục sạc dự phòng, lập tức giận dữ.Nó bóp nát cục sạc, không thèm ngoảnh lại mà rời đi.【Tiểu hữu, bây giờ tạm thời an toàn. Lão hủ khuyên ngươi đêm nay cứ chịu khó ở trên tủ này một đêm, đến khi trời sáng thì lập tức rời khỏi đây, đừng bao giờ quay lại nữa!】Phòng livestream chia làm hai phe.Một phe bảo tôi ngoan ngoãn vượt qua đêm nay.Một phe lại xúi tôi đi tìm chết.Tôi tinh mắt thấy bình luận của ông Vương nhà bên:【Cậu vào thêm một phòng, tôi tặng một phi thuyền vũ trụ.】Phi thuyền vũ trụ trị giá một trăm nghìn!Phòng ngủ của cha mẹ... nhà vệ sinh... nhà bếp...Mười... hai mươi... ba mươi...Tôi càng nghĩ càng kích động, tim đập thình thịch, nỗi sợ hãi do địa thi kia mang lại lập tức tan biến.Có người khuyên tôi:【Streamer đừng tin hắn! Nếu cậu vào phòng rồi xảy ra chuyện mà chết, hắn sẽ chẳng cần tặng quà nữa, chẳng phải lỗ chết à.】Dường như không hài lòng khi bị coi thường, ông Vương nhà bên lập tức tặng tôi ba mươi quả tên lửa.Bị tiền làm mờ mắt, tôi không do dự nữa, đồng ý ngay.【Đàn gảy tai trâu.】(*)Hắn rất thất vọng rời khỏi phòng livestream.(*) Bản gốc: 好言难劝该死的鬼 = Lời hay khó khuyên nổi quỷ đáng chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4.Vừa rồi nhờ ánh trăng, tôi để ý quần áo của địa thi giống hệt bộ mà nữ chủ nhân trong bức ảnh treo ở phòng khách mặc.Tôi đoán rằng cả ba người họ đều đã thành quỷ, phân tán đâu đó trong căn nhà này.Nếu có thể nắm rõ thông tin của chúng, có lẽ tôi sẽ tìm được điểm yếu của chúng.Tôi thắp nến, mở cuốn nhật ký của cậu bé ra.Nét chữ rất nguệch ngoạc, muốn đọc được rất khó.May mà tôi có những cư dân mạng vạn năng.【Ngày 6 tháng 3 năm 2009, mẹ biến mất rồi. Bố nói bố và mẹ đã ly hôn, tôi theo bố.】【Ngày 12 tháng 3, những ngày này bố đối xử với tôi rất tệ, suốt ngày đánh tôi, giống như đã trở thành một người khác vậy.】【Ngày 18 tháng 3, bố đưa một cô kia về nhà, cô ấy tên là Trần Tú Mai. Bố bắt tôi gọi cô ấy là mẹ, tôi không gọi, bố tát tôi.】【Ngày 20 tháng 3, mỗi lần bố không có ở nhà, cô ấy lại đối xử với tôi rất tệ.】【Ngày 22 tháng 3, tôi nhớ mẹ rồi.】【Ngày 24 tháng 3, cảnh sát tìm đến nhà, không biết đã nói gì, bố hình như rất căng thẳng, nhốt tôi trong nhà rồi theo cảnh sát đi. Sau khi bố đi, cô ấy lại như biến thành một người khác, đấm đá tôi túi bụi.】【Ngày 1 tháng 4, hôm nay cô ấy không có ở nhà. Bố thật đáng sợ, chỉ vì tôi làm rơi một hạt cơm mà ông ấy đã tát tôi liên hồi.】【Ngày 2 tháng 4, tôi nhớ mẹ rồi.】【Ngày 3 tháng 4, tôi nhớ mẹ rồi.】【Ngày 4 tháng 4, tôi nhớ mẹ rồi...】Nhật ký dừng lại ở đây, vậy mà tôi lại như bị ma xui quỷ khiến, lật đến trang cuối cùng.Và rồi, dòng chữ đỏ như máu, vặn vẹo, khiến người ta rợn tóc gáy, hiện rõ mồn một trên màn hình livestream—【Ngày 24 tháng 6 năm 2024, một tên streamer vô lễ đã đến nhà tôi, lật xem cuốn nhật ký này.】【Nếu hắn biết được toàn bộ sự thật, hắn sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi đây.】Phòng livestream lại nổ tung.【Cho dù là kịch bản thì cũng quá dụng tâm rồi đấy, nhìn qua cứ tưởng thật ấy!】【Streamer, cậu vẫn ổn chứ?】【Có khi nào... đây không phải là kịch bản không?】【Chắc chắn là kịch bản thôi! Nếu thực sự có người chết, thì bằng chứng quan trọng thế này cảnh sát đã lấy đi từ lâu rồi, sao có thể để streamer tự tìm được?】【Khoan đã, tôi thấy quen quen, hình như năm 2009...】【Streamer! Mau tìm “Ngày 4 tháng 4, Tử thần đã đến” là có thể biết được tình tiết vụ án!】Tôi lập tức rút điện thoại phụ ra tìm kiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net