Chương 2:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta chạy nhanh đuổi theo ân nhân, níu tay áo hắn, hỏi tên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn quay đầu, cảnh giác nhìn ta, nhưng khi thấy dung mạo ta thì sững sờ, lắp bắp nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta... ta tên là Vương Lộ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tộc cá chép tinh vùng Tây Hải chúng ta, sau khi hóa thành người, không ai là xấu cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy phản ứng của ân nhân, ta không nhịn được mà vui thầm trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta biết, hắn thích dung mạo của ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng đồng thời, trong lòng cũng có chút buồn bã.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẫu thân ta từng nói: "Nam nhân thế gian bạc bẽo, chỉ thích nhìn mặt, không thích nghe lòng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vẫn luôn nghĩ rằng, ân nhân sẽ khác…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi trong lòng ta đang xoay vần trăm mối suy nghĩ, ánh mắt ân nhân đã dừng lại trên mảnh ngọc trong tay ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta dịu giọng giải thích:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hồi nhỏ ta từng bị đuối nước ở vùng biển gần cổng làng, ân nhân khi ấy đi ngang qua đã cứu ta, nhưng có lẽ người không còn nhớ chuyện này nữa… Ngài cứ gọi ta là Tiểu Ly được rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đưa miếng ngọc ra:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đúng rồi, đây là do người nhà ta cho ta, bảo ta mang tặng cho ân nhân…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mắt Vương Lộ lập tức sáng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn chưa kịp nói xong, hắn đã giật mạnh tay áo khỏi tay ta, nắm chặt mảnh ngọc không buông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vốn định thẳng thắn nói rõ thân phận mình, nhưng đúng lúc đó, lời dặn dò của phụ mẫu trước khi ta rời đi chợt hiện lên trong đầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhất định không được tiết lộ thân phận của con! Người là loài sinh vật phức tạp nhất, nếu họ biết con là ai, có khi con sẽ không bao giờ trở về được nữa!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn chuyện vảy cá rời thân hóa thành ngọc thì càng không thể nói! Con người là loài tham lam nhất!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta tin rằng ân nhân không phải người như phụ mẫu nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người thì nhiều, làm sao có thể ai cũng giống nhau?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cá có cá tốt cá xấu, vậy chẳng lẽ con người lại không có kẻ thiện, người ác?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng khi nhìn thấy những ngón tay trắng bệch của Vương Lộ vì siết chặt miếng ngọc quá mạnh, những lời định nói bỗng nhiên biến thành:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trước đây ta từng ở ngôi làng bên cạnh một thời gian, sau đó theo gia đình chuyển đi. Lần này ta đặc biệt quay lại tìm ân nhân!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
May mà người vẫn còn giữ chút dáng vẻ thuở nhỏ, ta nhận ra ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Miếng ngọc này người cứ giữ lấy, coi như ta báo đáp ân tình năm xưa!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nói, ta vừa lặng lẽ rút một chiếc vảy nguyên vẹn từ cánh tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vảy của cá chép tinh vô cùng quý giá, chỉ một mảnh nhỏ cũng có thể đổi lấy trăm lượng bạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng khi nhìn thấy cảnh nghèo túng của ân nhân, ta lại không nỡ, muốn tặng thêm chút nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghĩ, đã lên bờ một chuyến thì nên báo đáp cho trọn vẹn, chút đau khi rút vảy này… ta nhịn một chút là được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng còn chưa kịp đưa ra mảnh vảy mới, Vương Lộ đã mở miệng mời ta đến nhà hắn chơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không cần nói chuyện báo đáp gì cả, chúng ta có duyên gặp lại, ngươi lại còn đi một quãng xa tìm ta, ta sao có thể không tiếp đón chu đáo được?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là... mong ngươi đừng chê nhà ta cơm canh đạm bạc!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta có chút do dự, nhưng Vương Lộ đã nắm lấy cổ tay ta, vội vàng kéo đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đi thôi đi thôi! Giờ này cơm nước ở nhà cũng xong xuôi cả rồi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng ta rẽ qua mấy con hẻm, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà cũ kỹ, xập xệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa sân có một bà lão còng lưng quét dọn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghe thấy Vương Lộ gọi một tiếng "Mẫu thân."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lòng ta thầm thở phào nhẹ nhõm, may mà chưa lỡ miệng gọi bừa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà lão này trông rất già yếu, thân thể cũng không còn khỏe mạnh, thoạt nhìn hẳn đã bảy, tám mươi tuổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta còn tưởng đó là bà nội của hắn nữa…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Lộ hướng vào trong nhà gọi lớn một tiếng, không lâu sau, một ông lão bước ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta trông khoảng chừng năm mươi tuổi, nhưng có vẻ vẫn còn rất tráng kiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là, ánh mắt ông ta nheo lại đánh giá ta, khiến ta có cảm giác khó chịu khó tả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn Vương Lộ và phụ mẫu hắn, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tộc cá chép tinh chúng ta nhờ thiên phú sinh sản mạnh mẽ, nên luôn lấy mẫu hệ làm trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nữ cá chép tinh sống phóng khoáng, tự do, không bị trói buộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ngờ, ở nhân giới lại hoàn toàn ngược lại…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thở dài trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hóa ra mẫu thân ta không sai, lên bờ quả nhiên không dễ dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vương Lộ à, cô nương này là ai?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha của Vương Lộ không chớp mắt nhìn chằm chằm vào ta, vừa xoa tay vừa hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Lộ kể lại câu chuyện ta vừa bịa ra, nói xong còn lấy ra miếng ngọc ta đưa hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt của ông lão lập tức sáng rực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta cùng Vương Lộ trao đổi ánh nhìn khó hiểu, sau đó cùng gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta không hiểu hàm ý trong đó, nhưng linh cảm có gì đó không ổn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, mẫu thân của Vương Lộ cũng nhìn thấy miếng ngọc trong tay hắn, bà run rẩy đến mức làm rơi cả chổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà lão run run bước tới, cầm lấy miếng ngọc, định trả lại cho ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không được đâu ngươi nương! Cái này quá đắt giá, ngươi nên giữ lại cho mình."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng bà khàn đặc, như thể đã khổ sở suốt nhiều năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quan sát kỹ hơn, phát hiện đôi mắt bà vẫn còn sáng, không vẩn đục như người già bình thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc hẳn, bà còn trẻ hơn cả người chồng của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng miếng ngọc chỉ kịp nằm trên tay ta trong chốc lát, liền bị Vương Lộ nhanh chóng giật lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn thấy cha hắn giận dữ trừng mắt với thê tử còng lưng yếu ớt, giơ tay định đánh bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng khi liếc sang ta, ông ta lại lặng lẽ buông tay xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta cười gượng, nói vài câu rồi kéo thê tử đi ra bếp chuẩn bị đồ ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta định mở miệng từ chối bữa cơm này, nhưng lời đến môi lại không nói ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đành phải chờ ăn xong rồi rời đi vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuy ta rất cảm kích ân nhân đã cứu mạng mình, nhưng… ta thực sự không thích gia đình của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi chờ cơm, ta không nhịn được mà hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ân nhân, vừa rồi cha ngài định đánh người sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vương Lộ có vẻ hơi căng thẳng, vội vàng xua tay phủ nhận:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không có chuyện đó! Chỉ là trong làng có tục lệ, đã nhận lễ thì không thể trả lại, nếu không sẽ thất lễ với khách. Cha ta chỉ sợ ngươi hiểu lầm thôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngươi đừng lo, cha ta là người có tiếng là hiền lành nhất trong làng!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù ngồi đây, ta vẫn cảm thấy có gì đó rất sai trái, nhưng may mắn là Vương Lộ bắt đầu nhắc lại chuyện cứu ta năm xưa, ta cũng thuận theo mà trò chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không lâu sau, cha hắn bưng một bát canh vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gà mái già hầm đã lâu rồi đấy, đặc biệt giết gà để tiếp đãi ngươi! Mau uống đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta uống một ngụm, ngẩng đầu lên thì thấy mẫu thân của Vương Lộ đang tựa vào cửa, ánh mắt đầy bi thương nhìn ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, cơn choáng váng bất chợt ập đến…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net