Thông tin chương chuong-1: Chương 1
Tên truyệnSủi Cảo Và Những Bí Mật Vô Hình
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiTiểu Thuyết, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Sủng, Chữa Lành, Sảng Văn
Số chương4
Chương sốchuong-1
Tiêu đề chươngChương 1
Tóm tắt chương1. Phố ăn vặt về đêm hệt như một bức tranh sống động, rực rỡ náo nhiệt. Mùi dầu mỡ thơm lừng từ những chảo chiên ngập khói, mùi nồng của nước dùng lẩu, và cả tiếng rao hàng, tiếng cười nói trộn lẫn ...

Sủi Cảo Và Những Bí Mật Vô Hình: Chương 1

1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phố ăn vặt về đêm hệt như một bức tranh sống động, rực rỡ náo nhiệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mùi dầu mỡ thơm lừng từ những chảo chiên ngập khói, mùi nồng của nước dùng lẩu, và cả tiếng rao hàng, tiếng cười nói trộn lẫn vào nhau tạo nên một bản giao hưởng đặc trưng của phố thị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giữa dòng người hối hả, tôi – một sinh viên năm cuối kiệt sức sau kỳ thi “long trời lở đất” – tìm thấy chút an ủi nơi quầy sủi cảo của bà Tư.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bát sủi cảo bốc khói nghi ngút, từng viên sủi trắng ngần căng tròn như những túi lụa chứa đầy bí mật. Mùi thơm của nhân tôm thịt, của hẹ và nấm hương bay lên, xoa dịu cái bụng trống rỗng và tâm hồn rệu rã của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa cầm đũa gắp miếng sủi cảo đầu tiên, tôi chợt thấy một bóng đen đổ ập xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không được động đậy! Cảnh sát đây!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một giọng nói trầm, lạnh lùng vang lên ngay sát tai, kèm theo đó là một lực mạnh mẽ đẩy tôi xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bát sủi cảo thơm ngon của tôi nghiêng đi, suýt chút nữa thì đổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nằm bẹp trên nền đất ốp gạch còn dính chút dầu mỡ, ngước lên nhìn người đang ghì chặt mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đó là một chàng trai trẻ, cao ráo, vai rộng. Anh ta không mặc sắc phục, chỉ khoác chiếc áo khoác đen bên ngoài chiếc tạp dề trắng toát, trên đó còn dính một vết bẩn lớn hình… con gấu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù vậy, ánh mắt anh ta sắc lạnh và nghiêm nghị đến lạ, như thể đang nhìn một tên tội phạm g.i.ế.c người hàng loạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bắt tôi làm gì? Tôi có làm gì phạm pháp đâu?!” tôi lắp bắp, giọng đầy ấm ức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta cúi xuống, ghì mạnh hơn, thì thầm bên tai: “Cô làm gì, trong lòng cô tự biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi im lặng hai giây, nhỏ giọng: “Ăn… ăn sủi cảo mà không chấm giấm?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng cảnh sát – hay “người ngoài hành tinh” đang cosplay cảnh sát – chợt khựng lại. Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, từ bát sủi cảo nóng hổi đến gương mặt ngơ ngác của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cũng nhìn lại anh ta. Gương mặt đẹp trai, đường nét hài hòa nhưng có vẻ đang nhăn lại vì khó hiểu. Tôi biết khẩu vị chấm sủi cảo với sốt cà chua của mình hơi khác người, nhưng cũng không đến mức bị bắt chứ?!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không được đùa giỡn! Thành thật ngồi yên!” Anh ta lại gầm lên, giọng nói đầy uy lực, chẳng ăn nhập gì với chiếc tạp dề đáng yêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ấm ức, ôm chặt bát sủi cảo nhựa, không nói thêm lời nào. Đã mệt mỏi sau kỳ thi, đói lả, lại còn bị một anh cảnh sát đẹp trai nhưng khó tính đè xuống đất. Cuộc đời này có cần khổ vậy không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lúc sau, anh ta khẽ hít mũi, rồi nhíu mày: “Cô đang làm gì đấy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đang cắn một miếng sủi cảo: “Ăn tối.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trán anh ta giật giật, gân xanh nổi lên: “Đã bảo cô ngồi yên, cô—”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta vừa quát, tôi không nhịn được nữa. Những ấm ức, mệt mỏi tích tụ cả ngày vỡ òa. Tôi “oa” một tiếng khóc lớn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hu hu hu! Tôi thi suốt cả buổi chiều, viết nhầm đáp án thì thôi đi, làm bài nghe thì không biết, đọc hiểu không làm được một câu nào! Tôi đã khổ cả một buổi chiều rồi, bây giờ chỉ muốn ăn một bát sủi cảo nóng hổi thôi mà cũng không được sao?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh cảnh sát đơ ra, đôi mắt mở to. Vẻ mặt nghiêm nghị ban đầu giờ đây đã bị thay thế bởi sự bối rối tột độ. Anh ta lùi lại một bước, buông lỏng tay. Tôi nhân cơ hội ngồi bật dậy, đôi vai run rẩy, nước mắt giàn giụa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi… tôi xin lỗi. Có lẽ tôi đã nhầm người.” Giọng anh ta nhỏ dần, đầy vẻ lúng túng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nhầm người?! Anh làm tôi suýt đổ sủi cảo! Anh có biết sủi cảo ở đây ngon cỡ nào không?!” tôi khóc nấc, vừa nói vừa giơ bát sủi cảo lên, như thể đó là một báu vật vô giá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chàng cảnh sát thở dài. Anh ta rút ra một chiếc khăn giấy từ túi, đưa cho tôi. “Được rồi, cô nín đi. Tôi đền cho cô bát khác.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi dụi mắt, nhận lấy chiếc khăn. “Không cần. Tôi chỉ cần được ăn yên ổn thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và rồi, tôi gặm hết miếng sủi cảo cuối cùng, trước ánh mắt ái ngại của anh cảnh sát và sự tò mò của những người xung quanh. Cuộc gặp gỡ kỳ lạ ở phố ẩm thực kết thúc bằng việc anh ta đưa cho tôi một tấm danh thiếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi là Trần Thanh Phong, cảnh sát khu vực này. Tôi… thành thật xin lỗi vì sự hiểu nhầm. Nếu có bất kỳ rắc rối nào, cô cứ gọi cho tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhìn tấm danh thiếp, rồi nhìn anh ta. Hóa ra, một người có vẻ ngoài nghiêm túc như tượng tạc lại có thể bối rối đến thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được rồi,” tôi khẽ nói, “tôi là Linh Chi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khoảnh khắc đó, tôi không biết rằng, tấm danh thiếp ấy không chỉ là lời xin lỗi, mà còn là cánh cửa mở ra một bí mật phức tạp hơn nhiều so với việc ăn sủi cảo mà không chấm giấm. Bởi vì, ngay lúc tôi đang khóc lóc vì bài thi, một tên tội phạm nguy hiểm đang lẩn trốn đã đi qua ngay sau lưng tôi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net