Khi Thẩm Thận còn là thái tử, trong một lần đi săn mùa xuân không may ngã xuống vách núi, ta đã tiếp cận và cứu hắn với thân phận con gái thợ săn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì ơn cứu mạng này, sau khi biết ta chỉ có một thân một mình, hắn đã đón ta về Đông Cung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm qua, hắn đối với ta tình sâu như biển, chỉ sủng ái mình ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người ngoài đều nói rằng ta xuất thân thấp hèn, nhưng mỗi lần nghe thấy hắn đều nổi giận đùng đùng: “Ái phi có xuất thân thế nào, cô còn rõ hơn các ngươi, nếu còn dám nói linh tinh, cô sẽ cho các ngươi xuống suối vàng mà kiểm chứng xem có phù hợp hay không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì sự sủng ái độc nhất của hắn, những năm qua ta sống ở Tề quốc thực sự có phần hưởng thụ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nắm lấy vòng mỡ ở eo, thở dài một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết khi chạy trốn, khinh công của ta còn có thể bay nổi không nữa...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về phần Thẩm Thận, ta có lỗi với hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng không có cách nào khác, chỉ có thể tìm cơ hội sau này bù đắp lại thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta suy nghĩ lan man suốt cả quãng đường, khi về đến cung thì trời đã tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại tổng quản Phúc Lai mỉm cười bước tới: “Nương nương chưa dùng bữa phải không? Bệ hạ đang đợi người ở Hàm Xuân cung!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ồ, quên nói, Thẩm Thận là kẻ rất dính người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dùng bữa xong, ta tắm rửa sơ qua rồi nằm xuống giường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận khoác áo trong mỏng manh, vẫn ngồi bên cạnh xử lý tấu chương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn vừa mới đăng cơ, có rất nhiều việc cần giải quyết. Nhưng hắn lại không muốn ở trong ngự thư phòng, nói rằng nơi đó lạnh lẽo, không ấm áp như ở chỗ ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn cho người đặt một bàn án trong phòng ta, buổi tối thường xử lý tấu chương ở đó. Hôm nay tâm trạng ta rối bời, nằm mãi vẫn không thể chợp mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn trừng trừng lên màn trướng, ta bỗng nhớ ra một việc, liền hoảng hốt bật dậy như người lâm bệnh nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu cứ điểm đều đã rút, vậy thì tin tức suốt ba năm nay ta đã gửi đi đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tổ chức nói với ta rằng phải định kỳ đặt tin tức sau viên gạch thứ ba tính từ bên trái của bức tường phía sau Đông Cung, sẽ có người đặc biệt đến lấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm nay, ta luôn làm theo như vậy. Mỗi lần đến đều thấy tin tức lần trước đã bị lấy đi, biến mất không còn dấu vết, nếu không phải vậy chắc chắn ta đã sớm phát hiện điều bất thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh trên lưng ta túa ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại thẩm nói người đã rút đi, vậy thì ba năm nay ai đã lấy tin tức của ta?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đó đã biết ta là gián điệp của địch quốc rồi sao...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tại sao lại không tố cáo ta?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Càng nghĩ, ta càng lo lắng, không kiềm chế được mà kêu lên: “Hỏng rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bịch.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tấu chương trong tay Thẩm Thận rơi xuống đất vì giật mình. Hắn quay đầu nhìn ta một cái, rồi cúi xuống nhặt tấu chương lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ái phi làm sao vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn hỏi ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quay đầu nhìn hắn, mặt mày khó coi vô cùng: “Ta mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình... sắp ngỏm rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng là sắp mất mạng thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Theo luật của Phi Vân Các, một khi thân phận gián điệp bị lộ, phải lập tức tự vẫn, đó là biểu hiện của lòng trung thành với quốc gia, cũng là để giữ thể diện cho mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận không nói gì, ánh mắt hắn phản chiếu ánh nến, trông vừa dịu dàng vừa sâu lắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghe thấy hắn khẽ thở dài, rồi đặt tấu chương trong tay xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có trẫm ở bên, nàng liền gặp ác mộng. A Xuân, nàng mà rời xa trẫm thì biết phải làm sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta sững người, ký ức ùa về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những lời này, trước đây ta đã bịa ra để lấy lòng Thẩm Thận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ấy, ta vừa được hắn đưa về Đông Cung, lại bị bệnh nặng. Dù đang bệnh, ta cũng không quên tuân thủ nguyên tắc của gián điệp, để khiến Thẩm Thận thương cảm, ta thường kéo tay áo hắn trong lúc ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lừa hắn rằng, rời xa hắn ta sẽ gặp ác mộng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ đó về sau, mỗi đêm hắn đều ngủ cùng ta, nếu không thể, hắn sẽ để một chiếc áo choàng thường mặc của mình bên cạnh gối ta...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian trôi qua, điều đó đã trở thành thói quen.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận đứng dậy, thổi tắt ngọn nến trên bàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh ta, đưa tay ôm ta vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Như vậy có khá hơn không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta gật đầu, ngửi mùi hương quen thuộc trên người hắn, tự dưng thấy mũi cay cay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được rồi, ngủ đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn vỗ nhẹ lên ta, động tác dịu dàng. Hơi thở của hắn dần trở nên đều đặn, nhưng ta lại trằn trọc không thể ngủ được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận bị ta làm cho tỉnh giấc, hắn thở dài bất lực: “Vẫn chưa ngủ được sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đứng dậy định xuống giường: “Ta sang phòng bên ngủ, sẽ không quấy rầy chàng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn cười nhẹ, kéo ta lại: “Không sao, hay là trẫm đọc cho nàng nghe một câu chuyện nhé?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngạc nhiên nhìn hắn: “Câu chuyện gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn tiện tay lấy một cuốn sách từ chiếc hộp dưới giường, mở ra một trang, có lẽ do vừa tỉnh dậy đầu óc vẫn còn mơ màng, hắn chẳng nghĩ ngợi gì mà đọc luôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Thẩm Thận rất êm tai, lúc này lại có chút khàn khàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngày mùng bảy tháng sáu, Nam Dương Vương Tề quốc cùng Thái tử Thẩm Thận bàn chuyện tại Đông Cung, bàn về phương Nam...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lập tức mở to mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net