Cái này... cái này... sao nghe quen quá vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng phải đây là bức mật thư ta viết năm ngoái sao!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quay đầu hoảng sợ nhìn Thẩm Thận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn ngừng lại một chút, vỗ vỗ đầu ta, rồi từ từ đóng cuốn sách lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lấy nhầm rồi, để trẫm đổi cuốn khác.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại ca, chuyện này không phải là chỉ cần đổi cuốn sách khác là xong đâu...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận dường như không để ý, mở một cuốn sách khác: “Ngày xưa có một ngọn núi, trên núi có một ngôi chùa, trong chùa có một ông sư già và... một ni cô già?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cuốn sách này sao loạn thế.” Thẩm Thận lẩm bẩm, rồi không nhịn được mà ngáp một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ái phi à, đến giờ đi ngủ rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn hắn đặt hai cuốn sách xuống dưới cùng trong hộp, sau đó xoay người, ngủ luôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn có vẻ đã rất mệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn ta thì lại rất tỉnh táo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn bình thản như vậy khiến ta bắt đầu nghi ngờ bản thân: Chẳng lẽ vừa rồi ta nghe nhầm? Thứ hắn đọc có phải là mật thư của ta không? Không thể nào... nhưng nghe rất giống!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhẹ nhàng bò dậy, định vượt qua người Thẩm Thận để lấy chiếc hộp, nhưng Thẩm Thận với tay dài, kéo ta vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bất lực: “Ái phi à, sáng mai trẫm còn phải vào triều, nàng thương trẫm một chút đi...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nằm trong lòng hắn, nín thở không dám cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Định chờ hắn ngủ say rồi hành động, nhưng vòng tay của hắn quá ấm áp, chẳng biết từ lúc nào, ta cũng đã chìm vào giấc ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm sau khi ta tỉnh dậy, Thẩm Thận đã không còn ở đây nữa. Đồng thời, chiếc hộp nhỏ kia cũng biến mất. Ta kinh hãi, mồ hôi lạnh ướt đẫm. Tiểu Dung từ ngoài bước vào, lễ phép nói: "Nương nương đã tỉnh rồi? Để nô tỳ giúp người chải chuốt."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận vẫn như thường ngày, dù ta có khéo léo dò hỏi thế nào, hắn cũng chẳng có biểu hiện gì bất thường. Nhưng mối nghi hoặc trong lòng ta ngày càng nặng nề. Nửa tháng sau, từ ngoài cung, người của Kim Tú Sơn Trang đem dâng trang phục của Hoàng hậu, trong đó có một mảnh giấy nhỏ. "Đêm nay, giờ Tý, tại cửa Tây Hoa, trở về."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dưới mảnh giấy có ấn ký nhỏ của Phi Vân Các. Ta kìm nén sự kích động trong lòng, cẩn thận đốt cháy mảnh giấy. Đại Thẩm quả nhiên là người đáng tin cậy! Cuối cùng! Những ngày sống trong sợ hãi này cũng chấm dứt! Lão nương cuối cùng cũng có thể rút lui thành công rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm đó, Thẩm Thận vẫn như thường lệ đến cung của ta. Ta đốt mê hương, chỉ chốc lát sau, hắn bắt đầu mệt mỏi, mơ màng. Hắn nhắm mắt lại, ôm chặt lấy ta: "Ái phi à, trẫm phát hiện ra rằng trẫm thật sự không thể rời xa nàng được, nàng có ở bên cạnh trẫm mãi không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đương nhiên rồi." Ta nhẹ nhàng dỗ dành hắn, vừa từ từ gỡ tay hắn ra khỏi eo ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thận đã chìm vào giấc ngủ sâu. Ta nhanh nhẹn thay y phục dạ hành, khoác lên vai chiếc túi, trước khi rời đi, ta quay lại nhìn Thẩm Thận một lần nữa. Hắn ngủ yên, chỉ là đôi mày hơi nhíu lại, dường như đang mộng thấy điều gì không vui. Ta thở dài, cuối cùng không thể nhịn được mà bước tới, nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp nhăn trên trán hắn, rồi cúi người in lên mặt hắn một nụ hôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thẩm Thận, bảo trọng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
May mắn rằng khinh công của ta chưa bị lụt quá nhiều. Đường đi đầy nguy hiểm nhưng cuối cùng ta cũng đến cửa Tây Hoa đúng giờ Tý. Ta ngồi xuống vị trí đã định, giả tiếng chim cu gáy hai lần, nhưng bên kia lại không có chút động tĩnh nào. Chuyện gì vậy? Người của Phi Vân Các phái ra lần này thật không đáng tin cậy chút nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời gian thay ca của Cấm Vệ Quân sắp qua, ta không còn thời gian suy nghĩ, nhảy lên một cái. Trong góc tối ngoài cửa Tây Hoa, có một bóng đen đứng sừng sững. Ta cau mày, bước nhanh đến: "Ta vừa phát tín hiệu sao ngươi không lên tiếng? Ngươi thuộc chi nhánh nào của Phi Vân Các?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta giơ tay đập nhẹ vào vai hắn. Thân người hắn cứng ngắc, bị đụng nhẹ một cái liền ngã ngửa ra sau. Sắc mặt hắn tái nhợt, hiển nhiên đã không còn dấu hiệu sống. Trên ngực cắm một con dao, máu đã khô từ lâu. Ta hoảng hốt đến cực điểm. Hành động bị bại lộ rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phản ứng của ta rất nhanh, quay đầu định chạy, nhưng xung quanh đã bị một đám ám vệ vây kín. Hỏng rồi… Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng ta, ta thấy đám ám vệ đồng loạt nghiêng mình, có một người chậm rãi bước tới. Người đó mặc chiếc trung y màu vàng mà ta quen thuộc, bên ngoài chỉ khoác thêm một chiếc áo choàng. Thẩm Thận từ xa nhìn ta, ánh mắt tối tăm khó lường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ái phi à." Ta nghe thấy hắn gọi ta một tiếng. Tiếng thở dài dịu dàng, yêu chiều ngày xưa, giờ đây tựa như tiếng thì thầm của ác quỷ. Toàn thân ta tê dại, cứng đờ tại chỗ. Thẩm Thận vẫy tay gọi ta: "Lại đây với trẫm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net