"Lùi lại." Lục Tư Triết trầm giọng quát.Chưởng quầy nhanh tay rụt lại, may mà Chiêu Tài còn nhỏ, móng vuốt chưa quá sắc bén, nên chỉ để lại một vết xước nhẹ trên mu bàn tay ông ta.Chưởng quầy cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mèo tốt, mèo tốt, không trách nó."Con mèo này dường như không giống loài mèo bình thường, trên người ẩn chứa một tia linh lực, cú vồ vừa rồi cũng xác nhận suy đoán của ông ta.Một linh thú có linh khí mà lại chịu nhận một phàm nhân làm chủ nhân, chứng tỏ Lục công tử này chắc hẳn cũng có điểm đặc biệt.Lục Tư Triết lấy một phần tóp mỡ nhỏ để riêng cho Chiêu Tài ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tóp mỡ khi nãy còn nóng, y lo lắng mèo con sẽ bị bỏng.Bạch Lăng Phong nhảy ra khỏi lòng y, cúi đầu ăn tóp mỡ.Món này đúng là ngon, nhưng vẫn chưa có ớt đỏ rực kia."Ngài nói món này có liên quan gì đến ớt?" Chưởng quầy tò mò hỏi.Lục Tư Triết đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chờ một chút."Nói xong, y thái mỏng thịt ba chỉ.Y thích thái mỏng hơn một chút để dễ thấm gia vị.Dầu mỡ trong chảo đã được vớt ra, chỉ còn lại một lớp dầu mỏng ở đáy chảo.Y thả thịt ba chỉ vào đảo nhanh đến khi thịt chín tái, sau đó cho thêm ớt đỏ.Ở kiếp trước, ớt đã được lai tạo thành nhiều giống, thường dùng loại ớt xanh để xào thịt.Nhưng ở đây có thể tìm thấy ớt đã đủ khiến y bất ngờ rồi.Ớt gặp nhiệt và dầu mỡ, tỏa ra mùi hương cay nồng đặc trưng.Chưởng quầy không nhịn được ho khan hai tiếng, mùi này thực sự quá nồng.Đệ tử của ông ta cũng lùi ra xa một chút, trong đầu cả hai đều có chung một suy nghĩ: Cái thứ này thật sự có thể ăn sao?Thịt ba chỉ óng ánh dầu mỡ quyện với sắc đỏ tươi của ớt, khiến người ta nhìn mà chảy nước miếng.Lục Tư Triết có chút tiếc nuối, món này ăn với cơm trắng là tuyệt nhất, nhưng đáng tiếc ở đây không có gạo.Chưởng quầy nhìn đĩa ớt xào thịt, từ màu sắc thì trông rất ngon, thịt bóng bẩy, ớt đỏ tươi, rất ấn tượng.Nhưng về hương vị thì ông ta vẫn chưa chắc chắn.Ông ta thử gắp một miếng thịt đưa vào miệng.Đây là cảm giác gì vậy?Chưởng quầy mở to mắt, có lẽ ông chính là người đầu tiên ở Đông Châu nếm thử món ăn có ớt.Cảm giác tê tê cay nhẹ lan truyền từ môi, không hề khó chịu mà ngược lại còn tạo ra một sự mới mẻ đặc biệt.Khoang miệng tràn ngập hương vị cay nồng, như thể mọi giác quan đều bị vị cay xâm chiếm.Miếng thịt ba chỉ béo ngậy quyện với hương thơm của ớt, như có ma lực khiến người ta không thể ngừng lại.Sau khi ăn ba miếng liên tiếp, chưởng quầy mới ngẩng đầu lên, cảm thán: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lục công tử, món này quả là tuyệt diệu!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta sống uổng phí năm mươi năm, hôm nay mới biết thế gian còn có món ngon đến vậy!"Mặc dù lúc này đang vào đầu xuân, trên trán chưởng quầy lại lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net