Thế nhưng, vị cay của ớt trong miệng lại khiến cơ thể ông dần ấm lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Miếng thịt vốn bình thường chẳng có gì đặc biệt, dưới tác dụng kỳ diệu của ớt lại bùng nổ hương vị tuyệt vời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, chưởng quầy lại cúi đầu tiếp tục tận hưởng món thịt ba chỉ ngon lành này.Đệ tử thấy sư phụ ăn đến mức không ngẩng đầu lên, cảm thấy hơi ngạc nhiên, cũng không nhịn được mà tìm một đôi đũa.Vừa nếm miếng thịt đầu tiên, hắn lập tức hiểu được tại sao sư phụ lại có phản ứng như vậy Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— món này thật sự quá ngon!Chưa đầy nửa khắc, hai người đã ăn sạch sẽ đĩa thịt.Lục Tư Triết cũng giữ lại một phần nhỏ, sau khi tự mình nếm thử, y mới yên tâm Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— vị của món thịt xào ớt đúng là như thế này.Bạch Lăng Phong sớm đã ăn hết chỗ tóp mỡ, nhìn thấy hai người ăn ngon lành thì có chút sốt ruột.Cũng may, Lục Tư Triết đã để phần cho hắn.Trong mắt y, Chiêu Tài vẫn chỉ là một con mèo nhỏ.“Chiêu Tài, nếu cay quá thì nhớ nhả ra nhé.” Lục Tư Triết dần dần hiểu được tính cách của nó.Đồ ăn do chính y nấu, Chiêu Tài nhất định phải nếm thử, nếu không nó sẽ không vui.Chỉ là, y nghĩ món này có lẽ sẽ không hợp với nó lắm.Bạch Lăng Phong cúi đầu ngửi nhẹ miếng thịt trước mặt.Hắn hắt xì một cái, mùi vị này khiến mũi hắn hơi ngứa.Hắn thử gắp miếng thịt lên bằng miệng.Chỉ vừa ăn một miếng, Chiêu Tài liền cắm đầu ăn tiếp, không ngẩng lên lần nào.Cảnh tượng mèo bị cay đến chảy nước mắt như trên mạng kiếp trước y từng thấy hoàn toàn không xảy ra.Nhìn bộ dạng ăn uống nhiệt tình của nó, Lục Tư Triết chợt nghi ngờ liệu mình có đang nuôi một con mèo thật không.Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa linh thú và mèo thường chăng?Lục Tư Triết chỉ có thể tự nhủ như vậy.“Lục công tử, tay nghề của ngài mà không mở tửu lâu lớn thì đúng là đáng tiếc.”Chưởng quầy và đệ tử đã ăn sạch sành sanh phần thịt xào ớt.Hai người vẫn còn chút thòm thèm.Họ vốn buôn bán dược liệu, nên Bích Cốc đan đối với họ chẳng thiếu gì, nhưng so với món thịt xào ớt này, đan dược chẳng còn giá trị gì nữa.Lục Tư Triết mỉm cười: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta mở quầy hàng ở phố Đông, chưởng quầy có thể tới thử.”Chưởng quầy nói ngay: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tốt quá, ta còn muốn nếm thử các món khác của công tử.”Chưởng quầy giữ đúng lời hứa, đưa cho Lục Tư Triết túi hạt giống ớt đỏ.Không chỉ vậy, ông còn dúi thêm bảy tám gói hạt giống khác cho y.Lục Tư Triết có chút ngại ngùng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chưởng quầy, ta không có nhiều tiền như vậy.”Chưởng quầy cười đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lục công tử, ta không lấy tiền của ngài đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau này nếu ngài nấu món gì mới với ớt, có thể làm thêm một chút cho lão phu ăn thử được không?”Với Lục Tư Triết, chuyện này không hề khó.Nghĩ vậy, chưởng quầy quay lại phòng trong, lấy ra một vật phẩm đưa cho Lục Tư Triết: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lục công tử, tặng ngài con diều gỗ này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu có món ăn mới, cứ đặt lên nó, nó sẽ mang đến cho ta.”Lục Tư Triết nhận lấy con diều gỗ, có chút ngạc nhiên.Đây là một con chim nhỏ được điêu khắc bằng gỗ, đường nét vô cùng tinh xảo, ngay cả từng sợi lông vũ cũng sống động như thật, như thể nó có thể tung cánh bay lên bất cứ lúc nào.Chỉ nhỏ cỡ lòng bàn tay.Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Lục Tư Triết, chưởng quầy liền hướng dẫn cách sử dụng.“Đây cũng coi như một dạng khôi lỗi thuật, so với những người gỗ ngoài kia thì cao cấp hơn nhiều.”Vừa nói, chưởng quầy đặt một cái chày giã thuốc rất nặng lên chân con diều gỗ.Ngay lập tức, con diều gỗ bấu chặt lấy chiếc chày nặng hơn mười cân, bay một vòng quanh trần nhà rồi đáp xuống an toàn.Thấy vẻ kinh ngạc của Lục Tư Triết, chưởng quầy có chút đắc ý Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
— con diều gỗ này ông đổi được từ một tu sĩ.Nó rất tiện lợi để gửi tin tức và dược liệu.Ông có bốn con tất cả, tặng cho Lục Tư Triết một con cũng không sao, dù sao món ăn ngon thế này cũng xứng đáng để trao đổi.Lục Tư Triết cẩn thận quan sát con diều gỗ trên tay, không khỏi thắc mắc vì sao nó có thể bay được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net