chương 44Bạch Hiển mơ màng tỉnh dậy, quay đầu nhìn quanh, giống như một chú thỏ lạc đường, phồng má lên, tay đưa ra bên cạnh, vài cái chăn liền xuất hiện trên mặt đất cỏ bên cạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh nhanh chóng kéo một cái cho vào trong lều của mình, rồi đẩy người vào trong lều, xịt một ít thuốc lên các khớp trên cơ thể, vừa ra ngoài đã đối diện với ánh mắt sáng rực của mấy đồng đội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh: “……Làm gì vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việt Trạch nhẹ nhàng lên tiếng, “Vậy là cậu bảo chúng tôi không cần mang chăn, chính vì cái này đúng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh cười tinh quái, “Đúng vậy, nếu không phải Tiểu Hiển nói không đủ không gian, thì ba lô và nước tôi cũng muốn nhét vào luôn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người im lặng, họ ngạc nhiên về điều này sao? Rõ ràng là khả năng không gian mà! Đế quốc đã bao nhiêu năm rồi không có một ngự thú có năng lực không gian! Ngay cả ma thú có khả năng không gian! Ngay cả trong ma thú cũng hiếm đến mức đếm trên đầu ngón tay, lại còn ẩn giấu không cho ai biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn người này như thế nào lại bình tĩnh đi triển lãm thứ đó ra như vậy chứ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng bọn họ không ngừng phun tào Bạch Hiển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đường Ninh ấn ấn trán, “Mặc dù chuyện này không giấu được lâu, nhưng ra ngoài ai cũng không được nói!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người nghiêm túc gật đầu, sắp xếp người canh gác xong thì nghỉ ngơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một đêm ngủ ngon không mộng mị, mở mắt ra là chiếc lều màu xanh quen thuộc, ngay sau đó là cảm giác đau nhức khó tả toàn thân, Bạch Hiển mở miệng, nhưng cố nhịn không kêu ra tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau một lúc, cố gắng đứng dậy chui ra khỏi lều, tưởng rằng có thể đứng lên, kết quả chân mềm nhũn lập tức quỳ gối trước lều, tay chống xuống đất, làm một cái lễ quỳ, ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt phức tạp của những người khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển: ……Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Ngạn từ từ mở miệng, rồi Đường Ninh lập tức quay lại nhìn một cái, thành công nhịn lại tiếng cười sắp bật ra, chỉ là trên mặt cũng lộ ra nụ cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi……” Bạch Hiển vừa xấu hổ vừa tức giận, vội vàng đứng dậy, từ mặt đến cổ đều đỏ bừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việt Trạch đứng gần hắn, nhịn cười đỡ hắn ngồi bên cạnh đống lửa, “Cảm giác thế nào, còn đi được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển đã rơi vào trạng thái xấu hổ tột độ, “Không đi được nữa! Toàn thân như bị tháo ra vậy.” Đặt đầu lên đầu gối cố gắng tránh né thực tại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đường Ninh đi tới, ra hiệu cho hắn nằm xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển nghi hoặc nhìn hắn, Chu Ngạn bên cạnh nghẹn cười nói, “Nhanh lên, kỹ thuật massage của lão đại rất tốt, đảm bảo nhóc sẽ không còn đau nhức như vậy nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển mừng rỡ như điên, sau đó, sau đó, sau đó,……Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“A ô ô ô ô! Nhẹ chút nhẹ chút! Cầu buông tha ô ô ô ô……Tôi không muốn xoa bóp nữa đâu……A! Đau đau đau……” Bạch Hiển quỳ rạp trên mặt đất điên cuồng kêu rên, nhưng mà cơ thể lại bị Chu Ngạn cùng Đường Ninh giữ lại, ngay cả trốn cũng trốn không được, Bạch Hiển đưa ánh mắt cầu cứu về phía Việt Trạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việt Trạch uống một ngụm nước, lặng lẽ quay đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
!!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật không cho người sống mà! Bạch Hiển dừng rên, cả người rũ rượi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy bộ dáng của Việt Trách với Chu Ngạn như không có chuyện gì xảy ra, Bạch Hiển liền tin tưởng, thậm chí có chút cao hứng đi về phía Đường Ninh nói lời cảm ơn, sau đó nằm úp sấp xuống, thời điểm cảm nhận được hơi thở áp chế của Đường Ninh, Bạch Hiển đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa định ngẩng đầu lại nhìn một cái, thì đã bị Đường Ninh đè vai xuống, rồi nghe thấy Đường Ninh nói: “Lão Chu, lại đây giúp một tay!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó, đôi tay mạnh mẽ của Đường Ninh đã chạm vào cổ của hắn, từ cổ, đốt sống cổ, đến cơ bắp và xương sống, rồi tiếp tục xuống đến đùi, bắp chân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác đau đớn mãnh liệt lập tức cuốn lấy giác quan của Bạch Hiển, hắn trực tiếp hít một hơi lạnh, cố gắng nhịn, nhịn… không nhịn nổi nữa! “A ô ô ô!” Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp khu rừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển không còn sức để giãy dụa nữa, Đường Ninh vẫn đang bóp chân anh, cảm giác đau đớn liên tục ập đến, Bạch Hiển chỉ có thể nghiến răng chịu đựng trong sự rên rỉ bất lực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lúc lâu không nghe thấy tiếng kêu của hắn, rốt cuộc Đường Ninh cuối cùng cũng dừng lại, nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn, đem người kéo lên, vừa nhìn liền phát hiện hắn cắn môi chảy nước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đường Ninh dở khóc dở cười, cầm khăn lau mặt cho hắn, “Ôi, thật sự đau đến vậy sao? Chỉ một chút là qua thôi mà, lát nữa chắc chắn sẽ không đau nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Động tác của anh rất nhẹ nhàng, giọng nói cũng rất nhẹ nhàng, với giọng điệu như đang dỗ trẻ con khiến cảm giác ấm ức vừa mới dâng lên trong lòng Bạch Hiển lập tức tan biến, nếu không phải vì trước đó đã đau đến đỏ cả cổ, thì giờ chắc chắn sẽ thấy cảnh đỏ rực lan ra trên cổ hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“ĐM! Tiểu Hiển! Ai khi dễ em!” Bạch Quỳnh cầm một chùm trái cây dại chạy về, vừa thấy mắt Bạch Hiển đỏ hoe, lại nhìn Đường Ninh đang dịu dàng dỗ dành, ngay lập tức loại trừ khả năng, quay sang nhìn Việt Trạch đang ngồi, rồi lại nhìn chằm chằm vào Chu Ngạn!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Ngạn, hay lắm!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời điểm Bạch Quỳnh chuẩn bị đánh Chu Ngạn, Bạch Hiển kịp thời ngăn hắn lại, “Không, không bị sao hết, Đường ca mát xa cho em, cho nên rất đau!!” Nói đến đau, cả người hắn tản ra một loại cảm giác bi phẫn a.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh khiếp sợ nhìn hắn, lại nhìn Đường Ninh, sau đó lại quay đầu nói với hắn, “Em thật ngốc, dám để cho lão Đại mát xa, không chết đã là tốt rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời biết trước đây khi họ luyện tập quá sức, cơ bắp đau nhức, cũng là Đường Ninh mát xa cho họ, mỗi người đều kêu la như giết heo, khiến người bên cạnh sợ hãi tưởng rằng xảy ra một vụ ngược đãi, vội vàng chạy qua xem.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển lần đầu tiên bị mát xa mà chỉ có chảy nước mắt, Bạch Quỳnh bày tỏ sự ngưỡng mộ sâu sắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển sửng sốt, sau khi hoàn toàn bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Đường Ninh, lại nhìn Chu Ngạn, sau đó chọn ngồi xuống uống nước, ngồi chờ ăn cơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn có thể nói gì đây? Hắn cũng không phải là người đầu tiên trải qua tình cảnh thảm hại này, không có gì để than phiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển hài lòng uống một ngụm nước, “Phụt!…… A! Nóng quá! Ô ô ô ô……”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việt Trạch đứng bên cạnh vừa khóc vừa cười giơ tay ra, thậm chí còn không kịp ngăn cản, chỉ nhìn thấyBạch Hiển uống một ngụm nước sôi, giờ cũng không có nước lạnh nào để cho hắn làm nguội, đành phải lấy lá bạc hà cho Bạch Hiển nhai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phù——” Mạc Tư đang chăm chỉ nướng gà rừng mà hai người Lăng Vị đem về, còn Bạch Hiển ngồi bên cạnh nhai lá bạc hà suy nghĩ về cuộc đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói thật, chắc cũng đã đến mức có thể rời khỏi trái đất rồi nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển chọn cách từ chối hồi tưởng lại mọi thứ vừa xảy ra, cảm giác đau nhức trên cơ thể dần chuyển thành những cơn sóng như đang thông máu, từ từ giảm bớt, các khớp cũng linh hoạt hơn nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh cầm một con gà quay đã nguội, ngồi bên cạnh hắn, vừa giúp anh xé thịt vừa thổi thổi cho nguội, rồi lén lén hỏi: “Vừa nãy lão đại nói gì với em vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển liếc hắn một cái: “Không nói gì hết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chả có gì sao, có phải em được lão đại dỗ không?” Bạch Quỳnh rất không hài lòng với câu trả lời này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhiệt độ vừa mới hạ xuống của Bạch Hiển lại có dấu hiệu tăng lên, hắn trừng mắt nhìn Bạch Quỳnh một cáiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là vùng da quanh mắt anh vẫn còn đỏ, nhìn thoáng qua lại có vẻ vừa đáng yêu vừa ngây thơ, Bạch Quỳnh không nhịn được mà cười ra tiếng, trước khi đối phương sắp nổi cáu đã lên tiếng: “Nói thật, vừa rồi anh rất ngạc nhiên, bởi vì khi lão đại huấn luyện cho bọn anh, thời điểm mát xa, chỉ cần bọn anh không đủ kiên cường, không chịu nổi chút đau đớn, rồi lại tăng lực tay lên.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dỗ dành người khác là lần đầu tiên, khụ khụ, Bạch Hiển thoáng vui vẻ, rồi lại không nhịn được tò mò, “Vậy lúc đó các anh đã chịu đựng như thế nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh đưa cho anh miếng thịt đã nguội, “Thì không có cách nào khác, lão đại ấn mạnh quá, mỗi người ít nhất phải có hai người giữ lại, rồi bọn anh cứ cười nhạo nhau, không ai được lợi cả.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển vừa ăn vừa nghe hắn nói, thỉnh thoảng lại cười khẽ, không để ý đến ánh mắt thỉnh thoảng quét qua của Đường Ninh bên cạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đường Ninh cầm lá cây lau tay, nhìn Bạch Hiển đã được anh trai dỗ vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ, so với mấy người kia, giống như một con mèo con, dễ dỗ quá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy người nhanh chóng giải quyết bữa sáng, bắt đầu lên đường, hôm nay họ sẽ tiếp tục đi vào trong, vào khu vực trung tâm của rừng, bắt đầu thu thập nhiệm vụ, đồng thời quan sát xem ở đâu có dấu vết của ma thú hệ thủy, kim với băng, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ trong một ngày, họ còn có thể ở lại đây thêm vài ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con đường trong rừng dần dần mất dấu, phía trước bị rất nhiều bụi rậm, dây leo chắn lại, sau khi được Đường Ninh cho phép, Mạc Tư đóng vai trò là người mở đường, gặp phải chướng ngại vật quá dày, liền dùng một ngọn lửa rồng thiêu rụi thành tro, không chỉ đốt cháy cỏ dại thừa thãi, mà còn làm cho nhiều sinh vật nguy hiểm đang ẩn nấp trong bụi cỏ phải khiếp sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh ngồi bên cạnh Bạch Hiển giải thích cho hắn về các loại thực vật, động vật chưa từng thấy, “Ngoài những thứ này ra, khi vào bên trong, chúng ta còn phải đi qua một trạm nghỉ, trạm nghỉ là nơi tập trung rất nhiều lính đánh thuê để nghỉ ngơi, bên trong cũng có người canh gác, tương đương như một hội lính đánh thuê nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trong ngoài những người như chúng ta, còn có nhiều lính đánh thuê kỳ cựu, đến lúc đó nhớ đừng đi quá xa bọn anh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển ngoan ngoãn gật đầu, “Vậy, anh họ có khả năng ở đó không? Anh họ nói cậu đã dành lấy được danh hiệu đội lính đánh thuê số một của đế quốc, cái đó tính sao vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Quỳnh lắc đầu: “Không rõ, nhiệm vụ của lính đánh thuê có vẻ không giống chúng ta, đặc biệt là mỗi lần thi đấu lớn, không chỉ phải tranh thành tích, mà còn phải tranh sức mạnh giữa hai bên, chỉ có sức mạnh cao nhất mới có thể được thông qua sự ủy quyền của quân chủ để nhận được danh hiệu này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thực ra cái danh hiệu này chỉ là vấn đề thể diện, chẳng có lợi ích gì cả.” Ở bên cạnh, Chu Ngạn chen vào nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái đó thì không đúng, nghe nói đội lính đánh thuê có danh hiệu này, mỗi năm thuế thu được có thể giảm đi nhiều, thu nhập càng cao thì càng kiếm được nhiều.” Việt Trạch phản bác lại lời hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chu Ngạn nhún vai, “Đúng là như vậy, nhưng nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thu nhập sẽ thấp thảm hại, lính đánh thuê là một nghề rất nguy hiểm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạch Hiển hơi lo lắng hỏi: “Làm lính đánh thuê nguy hiểm lắm à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vẻ mặt Chu Ngạn không thể tin được nhìn hắn, “Hả? Nhóc không biết sao? Tuổi thọ trung bình của lính đánh thuê không quá 80 tuổi, trong khi ở thời đại mà tuổi thọ trung bình đã đạt 100, họ thuộc về nhóm kéo lùi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lăng Vị lập tức tát hắn qua một bên, người này không biết nghĩ sao, vừa rồi không nghe thấy tiểu Hiển với Bạch Quỳnh nói cậu của hắn làm lính đánh thuê sao, mà vẫn dám nói như vậy, “Đừng nghe cậu ta nói bậy, nhưng đúng là tuổi thọ trung bình của lính đánh thuê thật sự thấp hơn người bình thường một chút, vì suốt năm tháng phải vật lộn và chiến đấu ở ngoài trời, sẽ để lại một số tổn thương âm thầm, đến tuổi già sẽ khó khăn hơn, nhưng đây cũng là vấn đề nghề nghiệp, trong quân đội thì độ tuổi phân tầng còn nghiêm trọng hơn cả lính đánh thuê.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tác giả có lời muốn nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ha ha ha ha ha, Ta không biết khi mát xa các ngươi có đau hay không, dù sao ta cũng đau nha, khẳng định sẽ không có lần thứ 2 đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net