Vẫn là Tần Vân Uyển nhẹ nhàng kéo áo anh ta, yếu ớt nói: "Anh Hoài Cẩm, nếu chị dâu không muốn cho, vậy thì thôi, dù sao em cũng là người vô phúc, không dám làm phiền mọi người."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, Tần Vân Uyển làm bộ muốn rời đi, nhưng lại bị Thẩm Tri Niên giữ lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai anh em họ nhìn nhau, Thẩm Hoài Cẩm tiến lên giữ chặt Tô Cẩn Ý, không cho cô cử động, chiếc bát sứ tráng men liền bị Thẩm Tri Niên giật lấy, Lâm Thanh Trúc muốn ngăn cản cũng không kịp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chiếc bát được đưa đến tay Tần Vân Uyển, cô ta đắc ý quét mắt nhìn Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó nhẹ nhàng nâng tay lên, nửa bát trứng gà hầm đường đỏ cứ thế bị hắt hết xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay sau đó, Tần Vân Uyển như một chú thỏ nhỏ bị hoảng sợ, ôm lấy tay mình, nước mắt lưng tròng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh Tri Niên, anh Hoài Cẩm, em không cố ý, có phải em rất ngốc không, hu hu..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em không nên đến đây, là em gây phiền phức cho mọi người."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vân Uyển, em không sao chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người đàn ông gần như đồng thời lao tới, cẩn thận xem xét tay của Tần Vân Uyển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ thấy trên bàn tay trắng nõn của cô ta có một vết hằn đỏ nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nóng quá, em không cầm chắc được..." Tần Vân Uyển bĩu môi, vẻ mặt ấm ức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không sao đâu, mai anh đi cửa hàng cung ứng mua một cân đường đỏ, để Thanh Trúc nấu cho em uống."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Tri Niên dịu giọng an ủi Tần Vân Uyển, nhưng người bị nhắc tên là Lâm Thanh Trúc chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô chợt nhớ lần mình đến kỳ kinh nguyệt, cô năn nỉ Thẩm Tri Niên giúp mình mua nửa cân đường đỏ, nhưng anh ta lại nghiêm mặt trách móc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao chỉ có em là yếu ớt vậy? Bệnh viện của anh có bao nhiêu nữ đồng nghiệp, anh có thấy ai đến kỳ mà cứ đòi uống nước đường đỏ đâu? Mẹ nói đúng, anh thấy em chỉ tham ăn thôi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nỗi đau chồng chất khiến Lâm Thanh Trúc cảm thấy nghẹt thở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy Tần Vân Uyển bị thương, Thẩm Hoài Cẩm lập tức quay sang trừng mắt, khó chịu với Tô Cẩn Ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tô Cẩn Ý, em biết rõ nước nóng thế nào, sao không nhắc Vân Uyển một tiếng?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Cẩn Ý chỉ nhìn chằm chằm bát trứng gà hầm đường đỏ đổ trên mặt đất bằng ánh mắt tiếc nuối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô thấy rất rõ, Tần Vân Uyển làm vậy là có chủ đích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đối mặt với sự chất vấn của Thẩm Hoài Cẩm, Tô Cẩn Ý chỉ cảm thấy mệt mỏi. Cô cười nhạt, chẳng buồn giải thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi vì cô biết, dù có nói thế nào, Thẩm Hoài Cẩm cũng sẽ không tin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy Thẩm Tri Niên quay vào nhà lấy hộp thuốc, Tần Vân Uyển liền tiến đến gần Lâm Thanh Trúc, hạ giọng khiêu khích:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lâm Thanh Trúc, thứ cô đã uống qua, tôi không thèm. Nhưng cô cũng đừng hòng uống."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Trúc nhếch môi đầy châm chọc: "Thứ tôi đã uống qua cô không thèm, nhưng người đàn ông tôi từng dùng qua thì cô lại chẳng chê."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cô!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Vân Uyển tức đến nỗi nghẹn lời, khóe mắt liếc thấy Thẩm Tri Niên đang cầm hộp thuốc bước ra, cô ta lập tức đổi sang dáng vẻ yếu ớt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh Tri Niên, em chóng mặt quá...em cảm thấy chị dâu không chào đón em, hay là em không ở lại đây nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong chớp mắt, hai luồng ánh mắt giận dữ như d.a.o găm lia thẳng vào Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng họ chẳng làm gì cả, nhưng người chịu trận luôn là hai người bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý liếc nhìn nhau, cả hai đều bật cười chế giễu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bỗng giọng nói trầm thấp của Thẩm Hoài Cẩm vang lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vân Uyển, em nói gì vậy, căn phòng cũ nhà em bỏ hoang lâu rồi, không thể ở được nữa, hay là em chuyển sang ở cùng mẹ anh..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Vân Uyển nhíu đôi mày thanh tú, vẻ mặt khó xử: "Thôi ạ, em sợ làm phiền bác gái lắm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Trúc cười lạnh trong lòng, cô ta đâu phải sợ làm phiền, mà là ghét bỏ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, Lâm Thanh Trúc từng vô tình nghe thấy Tần Vân Uyển sau lưng chê bai mẹ chồng có mùi người già, nói cô ta không muốn ở chung với bà ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Tri Niên trầm mặc một lúc, không biết đang suy nghĩ gì, cuối cùng lên tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vân Uyển, anh đưa em đến ở trong căn nhà mới."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, anh ta liền dìu Tần Vân Uyển đi, thậm chí không thèm liếc nhìn Lâm Thanh Trúc một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Trúc biết, đây chính là lời cảnh cáo của Thẩm Tri Niên dành cho cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu là trước đây, chắc hẳn cô đã hoảng hốt cúi đầu xin lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bây giờ, cô chỉ cảm thấy mệt mỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai tháng trước, đơn vị của Thẩm Tri Niên phân cho anh ta một căn nhà mới, cô đã cầu xin anh ta nhiều lần để được dọn vào, nhưng anh ta nhất quyết không đồng ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ đây, anh ta lại dễ dàng đưa một người phụ nữ khác vào ở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước cũng như vậy, cho đến khi chết, cô vẫn chưa một lần được bước chân vào căn nhà đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thanh Trúc cười cay đắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy Thẩm Tri Niên dẫn Tần Vân Uyển đi, Thẩm Hoài Cẩm cũng định bước theo, nhưng đột nhiên dừng lại, như chợt nhớ ra điều gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta ném một chiếc túi vải về phía Tô Cẩn Ý: "Vân Uyển bị rơi xuống nước, em giúp cô ấy giặt sạch quần áo bẩn đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dứt lời, anh ta xoay người bỏ đi, chẳng đợi Tô Cẩn Ý trả lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Cẩn Ý nhìn theo bóng lưng anh ta, lạnh lùng cười khẩy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó, cô dứt khoát đá mạnh túi vải sang một bên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả hai người đàn ông đều ở bên Tần Vân Uyển suốt đêm, không ai quay về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net