Lão già nói với tôi:" Khi tao chết, ngôi nhà này sẽ để lại cho mày." Lúc lão nói những lời này, tôi đang cặm cụi kỳ chân cho lão. Bộ răng vàng lóe lên trong cái miệng móm mém, lão nhìn tôi, đôi mắt mờ vẩn đục sáng lạ thường. Tôi cúi đầu, chỉ cười cười không đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão già nói: " Khi tao chết, đất đai mấy mẫu phía sau cũng thuộc về mày." Khi lão nói những lời này, tôi đang tẩy rửa thứ uế vật giùm cho lão. Lão già rồi, nâng tay nhấc chân đều cần có người giúp đỡ, chỉ có cái miệng dường như không hề biết mỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm vừa rồi khi tôi đang đấm bóp xoa lưng cho lão, lại nghe được phía trước những lời lảm nhảm: "Năm nay tao gần 80 tuổi rồi, chân tay không còn được nhanh nhẹn như trước, thật may là còn có một người con hiếu thảo." Nhắc đi nhắc lại những lời cũ rích ấy, hệt như một con vẹt. Thì vâng, quả thật tôi là kẻ như vậy mà, tôi đã chăm sóc lão từ lúc khỏe mạnh cho đến khi ốm đau bệnh tật. Hàng xóm nào có lời ra tiếng vào gì, tôi phục vụ lão từ miếng ăn đến giấc ngủ, thậm chí cho đến nay vẫn còn đơn độc một mình. Năm nay đã gần 40 tuổi rồi, thứ chứng kiến nhiều nhất là những cái gật đầu đồng tình và ánh mắt xót xa thương cảm. Tôi có tội tình gì? Có chăng, tôi là một người con quá hiếu thảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay đang nấu cháo lão già đột nhiên nói: "Bây giờ lão không muốn ăn cháo trắng nữa, thèm chút thịt." Tôi tất tả ra ngoài chợ, mua một miếng thịt lợn, đem về xay nhuyễn nấu cho lão uống. Lão khen ngon, tôi chỉ cúi người, cười cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão còn muốn cái gì nào? Gì cũng được, tôi sẽ vui lòng làm tất cả. Dù sao tôi cũng phục vụ lão lâu như vậy, thêm vài ba hôm nữa cũng chẳng có vấn đề gì. Lão cứ vui đi, cười đi, hàm răng vàng khả ố như chính con người lão. Trước kia có một thời tôi cảm thấy hàm răng vàng đó rất đẹp, nó tượng trưng cho sự sung túc và quyền lực. Nhưng mà cái thời đó qua rồi. Giờ cái tôi nhìn thấy ấy à? Đó là một lão khọm già vẫn còn đang ngắc ngoải, lão cứ bám lấy cuộc sống một cách dai dẳng, và cái thứ vàng bạc mục nát ấy là vũ khí để lão lòe bịp thiên hạ. Nhưng mà không còn lâu nữa đâu. Tôi tự nhủ thầm với lòng mình như vậy. Cái gì cũng phải có giá của nó chứ, phải không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi là con nuôi của cái gia đình này. Tôi vốn không biết cách sự thật ấy cho đến khi tôi được 6 tuổi. Con nuôi thì con nuôi đi, cũng chẳng làm sao cả. Lão già trước kia có một người vợ, người mà tôi gọi là mẹ. Bà đối xử với tôi rất tốt, đến bây giờ nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy bà là một người hiền hậu. Bà không có con cho nên nhận nuôi tôi, nhờ đó một đứa trẻ bị bỏ rơi như tôi cảm nhận được chút ấm áp tình thương của mẹ. Nhưng mà bà đã đi rồi, mất trong một tai nạn. Chiếc xe cán qua người bà, nát bét. Và giờ tôi sống với lão già. Tôi vẫn nghĩ lão là một người cha tốt, tôi sẽ phụng dưỡng lão tuổi già cho đến khi tôi biết cái chết của mẹ không phải là một vụ tai nạn tình cờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão già ấy à, lão nói dối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cảm thấy khinh bỉ khi nhớ lại những giọt nước mắt của lão trong đám tang của người vợ. Lão khóc thảm thiết hơn ai hết, nhuần nhuyễn diễn tả nỗi đau thương của một người chồng. Chà, vậy nên có ai biết lão là kẻ tiễn vợ mình xuống mồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão khéo thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc tôi phát hiện ra điều ấy cũng là lúc vô tình phát hiện ra thêm một bí mật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi có em trai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đừng hiểu nhầm không phải em ruột của tôi, là đứa con riêng của lão. Mà gọi là em trai cũng chẳng đúng, nó mới là chủ của căn nhà này. Còn tôi ấy à, trong cuốn nhật ký tôi đọc trộm được của lão, lão ghi tôi là kẻ giúp việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hay lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão già âm thầm để lại di chúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đừng tưởng tôi không biết, lão cứ nghĩ mình làm khéo lắm rồi, nhưng mà sự thật là tôi biết tất cả. Chẳng biết lão đã chuẩn bị âm thầm từ bao giờ, nhưng mà giờ lão già rồi, mọi việc không phải lúc nào cũng như ý muốn. Lão để dành tất cả tài sản cho đứa con ruột của lão, còn tôi, cái nhận được là những lời khen ngợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thấy thật buồn cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dạo này trông lão già có vẻ buồn, lão sắp chết rồi hả? Không, lão định bí mật gặp đứa con cưng, nhưng cơ thể lại không cho phép. Vậy thì giúp lão thôi, tôi tìm một cái cớ ra khỏi nhà, khi trở về trông người có vẻ vui lắm. Toại nguyện rồi nhé, như thế này chắc không còn gì luyến tiếc phải không nhỉ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm mưa say ngủ, tôi lặng lẽ mò vào phòng. Trời lạnh rồi, cha à, để con đắp chăn cho cha nhé. Chắc chăn có chút nặng, lão đang ngủ mà đôi mắt chợt mở trợn trừng, lão nhìn tôi, cả cơ thể không ngừng giãy dụa. Lặng yên một chút nào, có đau đớn gì đâu, một tý là xong chuyện. Có lẽ lão nghe hiểu rồi, bàn tay gầy đét của lão không bấu chặt lấy tay tôi nữa, cả người lão mềm ra, phút chốc mất đi sức lực. Tôi để tay lão lên trước ngực, vuốt mắt cho lão, vậy là tôi đã làm tròn bổn phận. Lời của cha đã hứa, con nhất định sẽ biến nó thành hiện thực, tất nhiên, con cũng không ngần ngại loại bỏ những nhân tố không xác định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi vì con là một đứa con hiếu thảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net