Thông tin truyện: Tán Tỉnh Giáo Sư
Tiêu đềTán Tỉnh Giáo Sư
Mô tảTôi để ý đến anh trai chồng của cô bạn thân – giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc. Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.” Anh chỉ đáp lại hai từ: “Tự trọng.” Tôi theo đuổi anh hơn một tháng, nhưng đóa hoa kiêu hãnh ấy vẫn không chịu động lòng. Sang tháng thứ hai, cô bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn. Tôi vỗ ngực hứa: “Tớ sẽ đi cùng cậu!” Rồi nhắn cho Mạnh Quan Hạc: “Lão già đó, nhìn đã biết anh chẳng làm được gì!” “Tạm biệt… không hẹn gặp lại!” Tối hôm ấy, Mạnh Quan Hạc nhốt tôi trong phòng. Tôi rưng rưng nói: “Em sai rồi.” Anh khẽ cười lạnh: “Muộn rồi.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,091
Số chương11
Thể loạiTiểu Thuyết, Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Hào Môn Thế Gia, Học Đường, Chữa Lành, Tổng Tài, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255600
Chương 2Chương 2: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255430
Chương 3Chương 3: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255850
Chương 4Chương 4: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255480
Chương 5Chương 5: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255850
Chương 6Chương 6: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20254930
Chương 7Chương 7: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255050
Chương 8Chương 8: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20255090
Chương 9Chương 9: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20254940
Chương 10Chương 10: Tán Tỉnh Giáo Sư29/8/20251970
Chương 11Hoàn29/8/202590
Tán Tỉnh Giáo Sư

Tán Tỉnh Giáo Sư

Tán Tỉnh Giáo Sư
5091
Lượt xem
11
Chương

Mô tả

Tôi để ý đến anh trai chồng của cô bạn thân – giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc.

Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.”

Anh chỉ đáp lại hai từ: “Tự trọng.”

Tôi theo đuổi anh hơn một tháng, nhưng đóa hoa kiêu hãnh ấy vẫn không chịu động lòng.

Sang tháng thứ hai, cô bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn.

Tôi vỗ ngực hứa: “Tớ sẽ đi cùng cậu!”

Rồi nhắn cho Mạnh Quan Hạc: “Lão già đó, nhìn đã biết anh chẳng làm được gì!”

“Tạm biệt… không hẹn gặp lại!”

Tối hôm ấy, Mạnh Quan Hạc nhốt tôi trong phòng. Tôi rưng rưng nói: “Em sai rồi.”

Anh khẽ cười lạnh: “Muộn rồi.”