Thông tin truyện: Thần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn
Tiêu đềThần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn
Mô tảNăm đó, lúc ta đói khát cùng cực nhất, đang cùng dã quỷ tranh đoạt lễ vật trên mộ, bỗng nghe Vương viên ngoại đang làm lễ nhận phụ mẫu đỡ đầu cho hài tử. “Chư vị tiên gia, ai có thể trị khỏi bệnh cho tiểu nữ nhà ta, bất luận xuất thân thế nào, đều được lập miếu phụng thờ!” Lập miếu thì chẳng có gì lạ, nhưng con gà quay mỡ màng với con ngỗng béo ngậy trên án tế khiến ta nhìn mà hai mắt hoa lên, lòng dạ xanh rì vì thèm. Lúc đầu óc còn chưa kịp phản ứng, miệng đã ăn từ bao giờ. Quản gia thất kinh, định xua đuổi ta: “Con mèo hoang từ đâu tới, dám ăn cả đồ cúng!” Nào ngờ Vương viên ngoại lại lập tức quỳ rạp xuống trước mặt ta: “Đại tiên, xin cứu lấy tiểu nữ của ta!” Nhìn đứa bé trong kiệu, ba hồn chẳng đủ, bảy vía tản mát... Ta chợt giật mình... Hỏng rồi. Dường như… ta đã dây vào chuyện rắc rối rồi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem564
Số chương5
Thể loạiKhông CP, Kinh Dị, Linh Dị, HE, Huyền Huyễn, Hư Cấu Kỳ Ảo

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 131/7/20251150
Chương 2Chương 231/7/20251200
Chương 3Chương 331/7/20251020
Chương 4Chương 431/7/20251060
Chương 5Chương 531/7/20251210
Thần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn

Thần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn

Thần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn
564
Lượt xem
5
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
01:05 31/07/2025

Mô tả

Năm đó, lúc ta đói khát cùng cực nhất, đang cùng dã quỷ tranh đoạt lễ vật trên mộ, bỗng nghe Vương viên ngoại đang làm lễ nhận phụ mẫu đỡ đầu cho hài tử.

“Chư vị tiên gia, ai có thể trị khỏi bệnh cho tiểu nữ nhà ta, bất luận xuất thân thế nào, đều được lập miếu phụng thờ!”

Lập miếu thì chẳng có gì lạ, nhưng con gà quay mỡ màng với con ngỗng béo ngậy trên án tế khiến ta nhìn mà hai mắt hoa lên, lòng dạ xanh rì vì thèm.

Lúc đầu óc còn chưa kịp phản ứng, miệng đã ăn từ bao giờ.

Quản gia thất kinh, định xua đuổi ta: “Con mèo hoang từ đâu tới, dám ăn cả đồ cúng!”

Nào ngờ Vương viên ngoại lại lập tức quỳ rạp xuống trước mặt ta: “Đại tiên, xin cứu lấy tiểu nữ của ta!”

Nhìn đứa bé trong kiệu, ba hồn chẳng đủ, bảy vía tản mát...

Ta chợt giật mình...

Hỏng rồi.

Dường như… ta đã dây vào chuyện rắc rối rồi.