Thông tin chương 2: Lần đầu gặp gỡ (1)
Tên truyệnTháng năm vội vã
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Nữ Cường
Số chương2
Chương số2
Tiêu đề chươngLần đầu gặp gỡ (1)
Tóm tắt chươngXuống dưới cầu thang, cô mới thấy hết được sự xa hoa trong căn nhà này. Giữa căn phòng khách rộng lớn có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, bên cạnh còn có vài người đứng nói chuyện gì đó với ...

Tháng năm vội vã: Lần đầu gặp gỡ (1)

Xuống dưới cầu thang, cô mới thấy hết được sự xa hoa trong căn nhà này. Giữa căn phòng khách rộng lớn có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, bên cạnh còn có vài người đứng nói chuyện gì đó với anh ta. Nhìn cử chỉ thì có vẻ như người đàn ông kia là sếp của bọn họ. Cô dừng lại ở giữa cầu thang, vừa để không chen vào câu chuyện của họ vừa để đánh giá người đàn ông. Nhìn kĩ mới phát hiện, anh ta vậy mà còn khá trẻ, cùng lắm chỉ 23-24 tuổi, dáng vẻ cúi đầu đọc tài liệu vô cùng ôn nhu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dường như có dự cảm, người đàn ông ngẩng đầu lên, chuẩn xác bắt được ánh nhìn chăm chú chưa kịp thu hồi của cô. Đôi mắt của anh đen láy trầm tĩnh như một mặt hồ phẳng lặng, nhưng nếu nhìn lâu hơn một chút thì giống như bị hút sâu vào hố đen trong ánh mắt đó vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi ánh mắt hai người chạm nhau, một khung cảnh hiện lên trong đầu cô. Trong bóng đêm tĩnh lặng, chỉ có chút ánh sáng mờ mờ của ánh trăng đầu tháng, cô gần như sắp mất ý thức nằm bên đường, cố gắng mở mắt để tìm kiếm sự giúp đỡ. Bỗng nhiên, có tiếng bước chân lại gần. Khi một đôi giày da xuất hiện trong tầm mắt của cô, cô đã dùng hết khí lực còn lại để túm lấy ống quần của người đó. Người đó có vẻ khó chịu, nhấc chân muốn thoát khỏi cô. Nhưng khi cúi xuống đụng phải đôi mắt đang cố mở to của cô thì bỗng khựng lại một chút. Sau đó cô cảm thấy cả người bay lên, ý thức cũng theo đó trôi mất, chỉ còn đôi mắt đen đó đọng lại trong tâm trí của cô đến bây giờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hoá ra anh ta là người đưa cô về. Nhìn vẻ xa hoa rộng rãi của căn nhà này, cô cảm thán trong lòng, “Mình đúng là biết chọn chỗ mà dựa ghê.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bị phát hiện thì cũng nên xuống chào hỏi. Bên anh ta có vẻ cũng đã xong xuôi, những người kia cầm tài liệu đi mất, chỉ còn một mình anh ngồi giữa phòng khách rộng lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ngồi xuống ghế đối diện anh, còn chưa biết nên nói gì thì anh đã hỏi trước, “Tỉnh rồi à, vết thương của em thế nào rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Là anh giúp em đúng không. Cảm ơn anh đã mang em về, còn xử lý vết thương cho em nữa. Anh đúng là người tốt, sau này nhất định có phúc báo.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật ra cô muốn nói "anh cần gì cứ nói với em, nếu có thể em nhất định sẽ giúp anh hoàn thành." Nhưng chợt nhớ ra bản thân mất trí nhớ, đồ trên người cũng là của người ta, nên uốn lưỡi một cái, đổi lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta nhìn cô cười cười, nụ cười vô cùng dịu dàng, làm cô cảm thấy rất ấm áp. Chỉ là cô chưa hiểu biết về anh. Người trong giới gọi anh là Diêm Vương mặt cười, anh cười càng ôn nhu, người sẽ càng thảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Giờ em cũng tỉnh rồi, mất tích cả đêm như thế chắc chắn người nhà em lo lắm, mau trở về đi. Có cần anh gọi xe giúp em không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô cúi đầu vặn vặn ngón tay, lúc ngẩng lên thì đôi mắt đã hơi ướt ướt, “Em không nhớ gì cả, em còn không biết em có người nhà không.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh sửng sốt một chút, rồi lấy điện thoại ra gọi, “Đến đi, cô bé hôm qua cậu khám có vấn đề rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô thấy anh gọi điện thoại xong thì đứng lên, vội vàng túm lấy tay áo anh, “Anh ơi đừng đuổi em đi. Em, em có thể làm việc, anh để em ở lại được không. Bây giờ anh đuổi em đi, em cũng không biết đi đâu về đâu cả.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Anh còn chưa nói gì mà. Anh muốn đi lấy chút đồ ăn cho em thôi. Em ngất xỉu lâu như vậy, chắc là cũng đói rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Như phối hợp với lời nói của anh, bụng cô bỗng kêu lên một tiếng. Cô buông tay áo của anh ra, cúi thấp đầu xấu hổ. Anh thấy vậy cười xoa đầu cô một cái rồi rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng bởi vì cô cúi đầu, nên anh không thấy trên mặt cô không biểu lộ chút xấu hổ nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net