Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnThanh Xuân Bắt Đầu Từ Cơn Mưa
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiHiện Đại, Ngôn Tình
Số chương2
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chươngCô mở mắt và phát hiện cái trần nhà quen thuộc của những phòng khám hồi sức, đầu cô vẫn choáng. Hạ Quyên đảo mắt xung quanh nhưng cũng đồng thời nghe được tiếng hai người nói chuyện, nghe chất giọng c...

Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Cơn Mưa : Chương 2

Cô mở mắt và phát hiện cái trần nhà quen thuộc của những phòng khám hồi sức, đầu cô vẫn choáng. Hạ Quyên đảo mắt xung quanh nhưng cũng đồng thời nghe được tiếng hai người nói chuyện, nghe chất giọng có vẻ quen thuộc.“Hạ Quyên tỉnh rồi” Minh Dụ nói. “Trời..” cô nghĩ trong đầu, rồi từ từ lồm cồm ngồi dậy trên giường.“Em sốt nặng đấy, đừng cử động nhiều, không đủ sức đâu” Anh ấy nói khi từ từ tiến gần bên cạnh giường tôi. Cũng đủ biết tại sao tôi lại bị sốt đến mức này, chắc chắn tại màn mưa đêm qua.“Tôi dầm mưa”, cô nói “Tôi tưởng rằng tôi đã vượt qua nó khi tối hôm qua không bị làm sao”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh chỉ cười nhẹ với tôi rồi ngồi bên cạnh giường, cũng chẳng lạ gì khi một đàn anh chăm sóc cho lớp dưới khi họ bị bệnh. Tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà trắng, vì vừa thức dậy nên tôi cũng chẳng có tinh thần để chìm giấc nữa.“..Anh đã giúp tôi à? Tôi nhớ mình đã choáng ngay tại sảnh trường”“Em nghĩ sao? Chẳng lẽ một mình em tự đến đây” Anh nói rồi cười nhẹ trước câu hỏi của tôi, giờ tôi cũng hiểu vì sao nhiều người cảm nắng anh ấy.“Nghỉ ngơi đi, vì em tỉnh rồi nên tôi cũng không ở đây nữa, có chuyện gì có thể gọi nhân viên y tế” Anh ấy nói.Tôi chỉ gật đầu rồi tiếp tục nằm nghỉ ngơi.Một khoảng thời gian trôi qua sau khi tiếng chân của anh rời khỏi căn phòng, tôi lại nghĩ về những gì xảy ra trước đó. “Liệu thầy…có biết mình bị sốt không” Cô tự nghĩ thầm trong đầu. Có lẽ với tính khí và khí chất của Trạch Vũ, anh sẽ chỉ nghe những lời bàn tán rồi bỏ chuyện ngoài tai, cô thấy có chút thất vọng, dù sao anh cũng chẳng biết đấy là Hạ Quyên.—----------Mấy ngày sau đó, trường tổ chức hoạt động ngoại khóa, cũng may rằng thể trạng cô đã tốt lên, chứ cũng không hẳn là bình phục, nhưng cảm thấy bản thân vẫn có thể tham gia được, đằng nào cô cũng đã đóng tiền, không đi thấy rất phí.Cô ở trong phòng và chuẩn bị hành lý cả đêm, gần như cũng thích thú về chuyến đi.“Bận quá rồi” cô đăng tải dòng tâm trạng lên trang cá nhân và mất khá nhiều thời gian có thể đi vào giấc ngủ sau đó.Ngày khởi hành đã đến, xách chiếc hành lý nặng với hàng mớ đồ không cần thiết cho chuyến đi hai ngày một đêm. Đến nơi thì như mọi lần sau khi sắp xếp đồ đạc vào phòng, các trò tham quan thì tham dự buổi tiệc đêm.Trong khi đang nói chuyện vui vẻ với nhóm bạn, định quay sang lấy chút nước thì cô va phải một người khiến cốc nước trên tay bị đổ, cả hai người cùng bị ướt.Cô bối rối “Ối! Tôi xin lỗi” Cô ngửa đầu lên, một giọng nói trầm quen thuộc. “Cẩn thận vào đi” Giọng Trạch Vũ cất lên khiến cô rùng mình.“T-thầy! Em xin lỗi”, cô luống cuống tìm khăn giấy hoặc bất cứ thứ gì để lau, mặc kệ bản thân cũng bị ướt. “Đây thầy ạ, em hậu đậu quá” Hạ Quyên nói khi đưa cho anh chiếc khăn lau.Trạch Vũ cũng không nói nhiều, mặc dù cũng tỏ ra chút khó chịu nhưng cũng dần bỏ qua “Bữa tiệc có vui không?”, câu hỏi đột ngột khiến cô không biết trả lời sao, chỉ mở to mắt mà nhìn chằm chằm với biểu cảm không thể buồn cười hơn được…“Đừng nhìn tôi kiểu thế, thay đồ là được rồi, hôm nay các em cần được thoải mái” Trạch Vũ nói cười nhẹ với cô rồi rời điCô nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh, nhìn lại bản thân cùng với vũng nước trên đầm, vừa thở dài lại phát hiện khuôn mặt đã đỏ lên từ bao giờ. Chẳng biết do đồ uống hay Trạch Vũ, dù sao cô cũng..cố gắng bỏ qua nó.Quay trở lại bữa tiệc như bình thường lại vừa nói chuyện với đám bạn. “Hậu đậu kinh, không sợ ông thầy dí cậu à? Thầy ấy trông vậy mà ghê lắm” một tên khác nói “Thầy Trạch lạnh lùng mà, nhưng vẫn tốt lắm, không lo đâu Hạ Quyên”.“Ừm, cũng mong thế” Cô cười một cách gượng ép trong cuộc trò chuyện, mặc dù cô biết thầy sẽ bỏ qua nhưng không tránh được việc nếu thầy có ấn tượng xấu về cô.Dù sao cô cũng không tiếp xúc thầy nhiều, chỉ đơn giản là thíchĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net