Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnThập Niên 80: Cuộc Sống Mới Của Cố Tư Tình
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiĐông Phương, Gia Đình, Hiện Đại, Làm Ruộng, Nữ Cường, Sủng, Trọng Sinh, Trùng Sinh, Vả Mặt
Số chương1146
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chươngLúc nãy ở cổng tôi đã ngửi thấy mùi thơm của ngô luộc rồi. “Ừ.” Chị Ba uể oải đứng dậy, nghe tôi hỏi: “Sao hôm nay tan học không thấy chị đâu, chị trốn học phải không?” Chị Ba giật nảy mình, trợn mắt ...

Thập Niên 80: Cuộc Sống Mới Của Cố Tư Tình: Chương 2

Lúc nãy ở cổng tôi đã ngửi thấy mùi thơm của ngô luộc rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ.” Chị Ba uể oải đứng dậy, nghe tôi hỏi: “Sao hôm nay tan học không thấy chị đâu, chị trốn học phải không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị Ba giật nảy mình, trợn mắt vội vàng xua tay: “Em đừng có nói linh tinh, tiết cuối của bọn chị là tiết tự học, chị chỉ về sớm một chút thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con bé này rất thích mách lẻo, nếu để bố mẹ biết chị ấy trốn học, thì cán bột của mẹ chắc chắn sẽ giáng xuống người chị ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi liếc xéo chị Ba một cái: “Về sớm một chút thì không phải là trốn học à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Làm chị em ruột với nhau bảy tám năm, chị Ba đương nhiên hiểu ý của con bé này, hừ một tiếng nói: “Chị sẽ cõng cặp cho em một tuần.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi mím môi cười đắc ý, trong mắt chị Ba trông thật đáng ghét, chị ấy trả đũa bằng cách giật tóc tôi rồi bỏ chạy. Tôi bị giật hơi đau, quay người đuổi theo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cố Tam Tĩnh, đứng lại đó!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chỉ đồ ngốc mới đứng lại thôi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hai chị em vừa đuổi vừa chạy về đến nhà. Bố tôi, Cố Kiến Quốc, đang sửa chân ghế, chị cả Cố Nhất Mẫn bưng rổ bánh từ trong bếp ra, bên trong có ngô và bánh bao. Tôi chạy đến định lấy ngô thì bị chị cả vỗ vào tay: “Đi rửa tay đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cười hì hì chạy vào bếp, múc một gáo nước đổ vào chậu, ngồi xổm xuống rửa tay. Chị Ba ngồi xổm xuống bên cạnh tôi, nhỏ giọng nói: “Không được mách bố mẹ chuyện chị về sớm đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi hừ một tiếng không nói gì, làm chị Ba tức đến mức lại muốn giật tóc tôi. Chị ấy còn chưa kịp ra tay thì đã nghe thấy tiếng mẹ: “Lề mề cái gì đấy? Ra ăn cơm!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay mẹ đang bực bội, hai chị em ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn. Giữa bữa ăn, tôi còn bị chị Ba lườm cháy mặt một cái để dằn mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố sửa xong ghế, rửa tay rồi lại ngồi xuống, nhìn chị Ba nói: “Ăn cơm xong viết bản kiểm điểm, ít nhất một nghìn chữ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị Ba lập tức mặt ỉu xìu, trong lòng kêu gào thảm thiết, một nghìn chữ á! Chị ấy vẫn còn là học sinh tiểu học chứ bộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi người đều coi như không thấy vẻ mặt đau khổ của chị ấy, bắt đầu ăn cơm. Tôi cầm một bắp ngô vàng ươm, há miệng cắn một miếng. Từng hạt ngô lăn vào miệng, thơm thơm lại ngọt ngọt, ngô mấy chục năm sau không thể nào ngon bằng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rắc, tôi lại cắn thêm một miếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chị Ba thấy tôi ăn ngon lành, không có ý định mách lẻo, thở phào nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mẹ thấy ngô ở cánh đồng phía tây đã chín rồi, hay là ngày mai mình bắt đầu bẻ nhé.” Vương Nguyệt Cúc quay sang nói với Cố Kiến Quốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ, ngày mai bẻ.” Cố Kiến Quốc húp một ngụm cháo ngô: “Buổi sáng sương nhiều, tôi đi một mình là được. Mấy người ăn sáng xong rồi hãy đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cái “mấy người” này không bao gồm tôi và chị Ba, hai đứa phải đi học. Vương Nguyệt Cúc và chị cả Cố Nhất Mẫn, chị Hai Cố Nhị Tuệ đều không có ý kiến gì, bao nhiêu năm nay vẫn luôn làm việc như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ăn cơm xong, chị cả và chị Hai rửa bát, chị Ba và tôi đi làm bài tập. À, chị Ba còn phải viết bản kiểm điểm nữa, một nghìn chữ cơ đấy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cố Kiến Quốc ngồi trên ghế nhỏ băm cỏ cho lợn, Vương Nguyệt Cúc lấy cỏ đã băm cho lợn ăn. Nhà họ nuôi hai con lợn, hai con lợn này rất quý giá, là nguồn thu nhập duy nhất của gia đình ngoài số lương thực thu hoạch được trên ruộng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mẹ cứ thế đấy, em đừng để bụng.” Cố Kiến Quốc quay sang nhìn vợ, ánh mắt mang theo chút áy náy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Nguyệt Cúc hừ một tiếng: “Chuyện cỏn con thế này mà tôi cũng để bụng thì chắc tức chết mất.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì không sinh được con trai, bao nhiêu năm nay bà đã phải chịu biết bao nhiêu uất ức từ mẹ chồng. Cũng như hôm nay, chị Ba ăn trộm một quả táo của bà, một đứa trẻ chín tuổi thấy thèm ăn cũng là chuyện bình thường mà? Mắng vài câu là xong chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà cụ thì hay rồi, chạy sang nói những lời rất khó nghe. Đại loại là nếu không dạy dỗ chị Ba một trận thì chuyện này sẽ không xong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cố Kiến Quốc cười hề hề: “Đồng chí Vương Nguyệt Cúc đúng là thấu tình đạt lý.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vương Nguyệt Cúc trừng mắt nhìn anh, cái đồ dẻo miệng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net