Thông tin chương chuong-3-cai-che: Chương 3: Cải chế
Tên truyệnThập Niên 80: Mỹ Nhân Pháo Hôi Nhặt Được Đại Lão Hương Giang
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Sủng, Xuyên Sách, Ngọt, Sảng Văn, Niên Đại
Số chương13
Chương sốchuong-3-cai-che
Tiêu đề chươngChương 3: Cải chế
Tóm tắt chươngNhưng Từ A Muội thấy mấy người đến gọi đều là dân trại cá, lập tức đoán chắc họ muốn bàn chuyện cải tổ trại. Bà đưa tay đẩy chồng: “Anh đi xem đi, có phải chuyện cải tổ trại cá không. Dù sau này tính ...

Thập Niên 80: Mỹ Nhân Pháo Hôi Nhặt Được Đại Lão Hương Giang: Chương 3: Cải chế

Nhưng Từ A Muội thấy mấy người đến gọi đều là dân trại cá, lập tức đoán chắc họ muốn bàn chuyện cải tổ trại. Bà đưa tay đẩy chồng: “Anh đi xem đi, có phải chuyện cải tổ trại cá không. Dù sau này tính thế nào, bây giờ biết thêm tin tức vẫn hơn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Đại Cường nghĩ ngợi, cũng thấy có lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc này con trai cả cũng lên tiếng: “Ba, chỗ cá này con làm một mình cũng xong. Ba đi nhanh đi, đừng để các bác chờ sốt ruột.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong thôn Trần Gia, mọi người đều có họ hàng thân thích, mấy trăm năm trước vốn chung một tổ tiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Bảo Nhân cũng rất quan tâm đến chuyện trại cá. Đây là việc liên quan trực tiếp đến kế sinh nhai cả nhà, nên cô cũng thúc cha đi nhanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế là Trần Đại Cường đi theo mấy người kia, vừa đi vừa ghé gọi thêm người. Cứ thế, từng nhà một, chưa đầy nửa tiếng mọi người đều đã tụ tập ở nhà tam thúc công.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhà tam thúc công ở ngay cạnh ngư đường, cách nhà Bảo Nhân chỉ tầm trăm mét. Đứng trong sân đã có thể thấy dưới gốc cây đa lớn trước cửa tam thúc công, dần dần tụ tập ngày càng nhiều đàn ông trong thôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ôi, không biết chuyện cải tổ trại cá có thật hay không.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ A Muội thở dài, quay sang con trai cả: “Bảo An, hôm nay con ra khơi có nghe gì không? Quản lý trại cá có nói gì không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Con trai cả Trần Bảo An lắc đầu: “Nghe nhiều lời lắm. Người thì bảo không cải chế, vẫn giữ nguyên. Người lại bảo là muốn giao khoán cả trại cho một ông chủ lớn từ phương Bắc đến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cái trước thì còn đỡ, chứ cái sau – giao khoán cả trại cho ông chủ lớn thì với làng họ chẳng phải tin tốt gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Bảo Nhân tuy chưa từng làm ngư dân, nhưng nghe cũng hiểu được phần nào. Cô nhớ rõ thời kỳ này, không ít nhà máy quốc doanh và đơn vị quốc doanh đều bị giao khoán cho tư nhân. Với ban quản lý trước đó mà nói, vừa tiết kiệm thời gian sức lực, lại có khi còn kiếm chác thêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ như vậy, phương án phân chia sản lượng cho từng hộ ngư dân mà cô từng nói với mẹ, có lẽ khó mà thành hiện thực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Quả nhiên nửa tiếng sau, Trần Đại Cường mang về một tin chẳng mấy tốt lành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tam thúc công quen biết rộng, nghe nói cấp trên có ý định giao thẳng cả trại cho một ông chủ phương Bắc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Với cả làng, đây là tin tức tồi tệ nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy trưởng thôn nói phải làm sao?” Từ A Muội lo lắng hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Đại Cường gật đầu: “Nói là mấy ngày tới sẽ cùng liên kết với mấy thôn khác cũng làm việc ở trại, rồi mọi người cùng nhau đi thương lượng với bên trại cá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cũng coi như một biện pháp bất đắc dĩ. Trong lòng Trần Bảo Nhân âm thầm tính toán: [Kết quả đàm phán thế nào cũng vậy thôi, không có tiền để nhận khoán thì cũng bằng không. Nói cho cùng, nhà cô vẫn thiếu tiền.]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ lại, mình đã xuyên đến đây một ngày rồi, thân thể cũng gần như thích ứng. Đối mặt với biển cả tài nguyên phong phú, dựa vào khả năng của bản thân chắc chắn có thể kiếm được không ít thứ tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tính toán xong, Trần Bảo Nhân liền chạy đi tìm anh trai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cần câu á! Đều để trong nhà kho. Ơ em gái, em muốn đi đâu câu cá vậy! Trời đã tối rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Bảo Nhân nhìn thấy vẻ lo lắng trên mặt anh trai, vội vàng giải thích: “Không phải tối nay, mà là chuẩn bị cho mai. Em nghe Tiểu Thu bên cạnh bảo, chỗ bãi đá ngầm phía trước dễ câu cá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chỗ đó quả thật câu được, nhưng đá rất trơn. Em muốn ăn hải sản gì? Hay mai anh vào trại mua cho?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoài những tàu cá ra khơi hằng ngày, trong trại cá còn có nhiều bè nuôi đủ loại hải sản.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Em chỉ muốn cùng Tiểu Thu đi dạo thôi. Cũng lâu lắm rồi chưa ra biển. Anh đừng lo. Mai bọn em đi bắt hải sản, câu cá chỉ là tiện thể.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy em gái nói chắc chắn như vậy, Trần Bảo An mới yên tâm. Nhưng vẫn không quên dặn dò kỹ chỗ nào ở bãi đá có thể đến, chỗ nào tuyệt đối không được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bên này, Trần Bảo Nhân vui vẻ ôm lấy cần câu bắt đầu tính toán ngày mai làm sao câu được cá to. Bên kia, vợ chồng Trần Đại Cường sau khi rửa ráy xong thì ngồi nói chuyện trong phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không biết Bảo Nhân đã gặp chuyện gì ở Dương Thành nữa. Tối qua con bé về muộn, trông sắc mặt không ổn. Hôm nay cũng ít nói hẳn. Đại Cường, anh nói có phải đơn vị phân công công việc không tốt không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ A Muội nghĩ đến con gái mới về nhà một ngày, lo lắng nói. Ban ngày bận rộn đủ thứ, tối rảnh ra lại càng nhớ đến chuyện của con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay ra ngoài, gặp không ít người trong thôn hỏi thăm xem Bảo Nhân được phân về đơn vị nào. Bà cũng chẳng biết, chỉ có thể cười cho qua. Hỏi con thì con nói ấp a ấp úng, khiến bà càng thêm bất an.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Đại Cường thì chẳng tinh tế như vậy, chỉ nghĩ con gái chắc là học hành vất vả nên mệt mỏi. Giờ tốt nghiệp rồi, từ từ sẽ ổn thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những lời bàn tán như thế cũng xuất hiện trong nhiều nhà khác. Nếu không phải chuyện cải chế trại cá đang gấp gáp, e rằng cả làng đã đổ xô đến nhà Bảo Nhân để hỏi cho rõ rồi. Dù sao, Trần Bảo Nhân là sinh viên đại học chính quy đầu tiên của thôn Trần Gia!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dẫu vậy sáng hôm sau, khi Trần Bảo Nhân vác cần câu, xách thùng cá cùng Tiểu Thu nhà bên đi bắt hải sản ở bãi đá, thì trên đường gặp ai cũng sẽ hỏi han chuyện công việc của cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trần Bảo Nhân xoa xoa gương mặt đã cứng ngắc vì phải cười, thở dài bất lực. Sáng sớm ra biển, dân làng nhiều quá! Cứ gặp ai là lại hỏi chuyện công việc, khiến cô thật sự không biết phải trả lời thế nào. Cô vẫn chưa nghĩ ra nên viện lý do gì để giải thích việc mình là sinh viên mà rốt cuộc lại không được đơn vị nào tiếp nhận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net