Tô Nhược Ngai ngồi bên giường, ánh bình minh chiếu lên mặt hắn, có một vẻ tuấn mỹ khiến người ta kinh ngạc. Hắn lặng lẽ nhìn ta, như thể muốn nhìn thấu ta vậy. Ta lộ vẻ sợ hãi, nắm lấy chăn co rúm người lại: "Công tử, đừng g.i.ế.c ta, đừng g.i.ế.c ta! Ta không nhìn thấy gì cả! Không biết gì hết!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Nhược Ngai đặt ngón trỏ lên môi: "Suỵt."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy ta yên lặng lại, hắn mới nói: "Ngươi tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cúi mặt rơi lệ, theo những tin tức đã tìm hiểu được trước đó, khẽ nói: "Ta, ta tên là Lý Đường, năm nay mười lăm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Nhược Ngai gật đầu, khẽ nói: "Ngươi đừng sợ, ngọc bội của ngươi là vật của muội muội ta, tuổi tác, lai lịch của các ngươi đều khớp, ta nên là ca ca của ngươi... Ta đã tìm ngươi rất nhiều năm rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta trợn to mắt, do dự nói: "Ca? Nhưng ta không có ca ca? Trong nhà chỉ có hai đệ đệ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thân phận này ta đã sắp xếp vô cùng hoàn hảo, là cái bẫy được chuẩn bị kỹ càng cho Tô Nhược Ngai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhiên, Tô Nhược Ngai nói: "Đó là nhà nghĩa phụ mẫu của ngươi, ngươi là lúc ba tuổi thì bị họ nhận nuôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tuổi đương nhiên là không nhớ chuyện gì. Ta kinh hoàng thất thố, rồi sau đó thấp giọng lẩm bẩm: "Chẳng trách... Tuy rằng phụ thân đối với ta không tệ, nhưng mẫu thân từ nhỏ đối với ta không đánh thì mắng, còn đem ta bán vào thanh lâu, đổi lấy tiền, để nuôi các đệ đệ..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong mắt Tô Nhược Ngai không có vẻ thương xót, chỉ khẽ nói: "Ta tên là Tô Nhược Ngai, ngươi tên là Tô Nhược Chúc, sau này ngươi cứ sống ở chỗ ta đi, ta sẽ chăm sóc ngươi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Nhược Ngai trông lạnh lùng, giọng nói cũng không hề có chút ấm áp nào, giống như ta tuy là muội muội của hắn, nhưng lại không phải là người thân thiết của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta giả bộ như bị dọa sợ hãi, nhỏ giọng nói: "Huynh là ca ca của ta? Nhưng huynh vì sao... lại muốn g.i.ế.c những người đó? Tỷ tỷ Hồng Lăng đâu phải là người xấu..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cho dù mấy tên khách làng chơi kia phẩm hạnh không tốt, cũng không đáng chết, Hồng Lăng lại càng là một người đáng thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong mắt người này, sinh mệnh dường như không có ý nghĩa gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tô Nhược Ngai nhàn nhạt nói: "Đã g.i.ế.c người rồi, thì không thể để lộ hành tung và diện mạo, bớt một người biết, sẽ bớt một phần nguy hiểm. Nếu ngươi sợ, vậy ta cho ngươi một khoản tiền, ngươi hãy về lại nhà cũ sống đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, hắn liền muốn đứng dậy. Ta nắm lấy tay áo hắn, vội vàng khóc lóc: "Đừng, đừng để ta trở về! Trở về rồi, ta lại sẽ bị bán vào thanh lâu! Có bạc tiền cũng vô dụng, ta... ta muốn đi theo huynh! Ca ca... ta muốn đi theo huynh!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng "ca ca" này dường như khiến hắn khẽ run rẩy. Tô Nhược Ngai xoay người lại, nói: "Được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta kích động nói: "Cảm ơn ca ca, cảm ơn ca ca."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong ta cụp mắt xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ca ca chân chính của ta, người từ nhỏ đã yêu thương, che chở ta, coi ta như viên ngọc quý trên tay đã c.h.ế.t dưới kiếm của kẻ này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu không thể khiến hắn cảm đồng thân thụ, hối hận vạn phần!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta, Từ Thiến Dao, c.h.ế.t cũng không cam tâm!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếp theo, ta "chấp nhận" thân phận muội muội của Tô Nhược Ngai, bắt đầu sống cùng hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái gọi là "nhà" của hắn hẳn là ở một thôn nhỏ nào đó thuộc Thanh Châu. Tô Nhược Ngai đổi tên thành Lý Ngai, là lang trung duy nhất trong thôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng trách trong một năm qua ta vẫn luôn không tìm được chỗ ẩn thân của hắn, thì ra hắn lại có một thân phận khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngẫm lại cũng phải, sát thủ cần phải ra ngoài làm "ăn không vốn", rất dễ bị người phát hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà lang trung thì có thể lên núi hái thuốc, mười ngày nửa tháng ở trên núi, cũng sẽ không khiến người ta nghi ngờ. Có thể nói là đại ẩn sĩ giữa đời thường rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong thôn, dân chúng vốn chất phác, thấy Tô Nhược Ngai tìm được muội muội "lạc mất từ lâu" là ta, bèn đến tặng chút quà mọn như trứng gà, vải vóc, gọi là chúc mừng. Ta nay mang phận con nhà bần hàn, ắt phải chịu thương chịu khó, nên liền gánh vác mọi việc trong nhà, sớm tối cũng đều ân cần hỏi han Tô Nhược Ngai. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa gà gáy, ta đã thức dậy lo bữa điểm tâm cho hắn. Khi ăn xong, ta lại thu vén phòng ốc, quét tước sân vườn, rồi thì giặt giũ, vá may. Tuy rằng ta vốn là khuê nữ gia đình, nhưng đã từng học nghệ ở Cửu Nghi Cung mười năm, nên cũng quen với việc tự tay làm lấy mọi việc, chẳng lấy gì làm khó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net