Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnThiên Kim Giả Sống Lại Rồi
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiBáo Thù, Gia Đình, Hào Môn, Trọng Sinh, Trùng Sinh, Vả Mặt
Số chương12
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chương3 Tôi gặp lại mẹ ruột của mình ở quê nhà. Kiếp trước tôi chưa từng đối xử tốt với bà, dường như bà luôn trong tình trạng ốm đau. Lúc tôi nhảy lầu tự tử, bà đã qua đời từ lâu. Sáng nay, trước khi tôi r...

Thiên Kim Giả Sống Lại Rồi: Chương 2

3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi gặp lại mẹ ruột của mình ở quê nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kiếp trước tôi chưa từng đối xử tốt với bà, dường như bà luôn trong tình trạng ốm đau. Lúc tôi nhảy lầu tự tử, bà đã qua đời từ lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sáng nay, trước khi tôi rời đi đến nhà họ Cố, bà vẫn thức dậy để làm bữa sáng cho tôi, nhưng tôi đã hất đổ đi. Bây giờ, trước mắt tôi, bà đang liều mình đối đầu với một người đàn ông và một người phụ nữ trong sân nhà, xung quanh sân lại đầy những người dân trong làng đến xem.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Là chú hai và thím hai của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi cuộc cãi vã trở nên gay gắt, thím hai đột ngột vớ lấy chậu nước bên cạnh và hất thẳng cả chậu nước vào người mẹ tôi. Bà không kịp phản ứng, bị nước tạt khắp người, lùi lại hai bước rồi ngã ngồi xuống tường, trông vô cùng thảm hại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù mặt bà đầy nước, tôi vẫn nhận ra trong đó có cả nước mắt của bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhặt lấy một lưỡi liềm và cầm chắc trong tay. Nhưng đột nhiên có một bóng dáng lao lên trước tôi, đó là Đường Táo, em họ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Em ấy đứng chắn trước mẹ tôi, khóc nức nở rồi lao vào giằng co với chú hai thím hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thím hai tát em họ tôi liên tiếp vài cái vào mặt, không ngừng chửi rủa: "Con gái con đứa vô dụng mất dạy chỉ biết bênh kẻ ngoài! Đồ hỗn láo đốn mạt! Rốt cuộc ai sinh mày ra hả?! Hả?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cuối cùng em họ tôi vừa khóc vừa kéo chú hai thím hai ra khỏi nhà tôi. Tôi dìu mẹ vào trong phòng nghỉ ngơi, dùng khăn lau từng chút một cho bà. Cơ thể bà vẫn còn run lên không ngừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngay cả nhà cũng muốn cướp, mẹ thật sự không thể sống nổi nữa…” Bà nghẹn ngào nói, cánh tay yếu đuối run lên bần bật, bà ôm lấy mặt mình, khóc nức nở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhìn bộ quần áo xám mà bà đang mặc, đó là áo khoác cũ của đàn ông đã được sửa lại, trông rất tồi tàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chú hai thím hai đến định cướp ngôi nhà ông nội để lại. Họ bắt nạt ba mẹ tôi không có con trai, nhắm vào việc tôi chỉ muốn trở về nhà họ Cố. Thấy ba mẹ tôi không có con cái bên cạnh thì họ mới dám trắng trợn đến nhà cướp đoạt như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cúi đầu xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kiếp trước vào thời điểm này, mỗi ngày tôi chỉ nghĩ cách làm sao để trở về nhà họ Cố chứ chẳng bao giờ để ý đến chuyện trong nhà. Mặc dù tôi biết chú hai thím hai đang muốn cướp nhà của mình trong lúc mẹ tôi bị bệnh, nhưng tôi chẳng hề quan tâm dù chỉ một ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

So với cha mẹ nuôi giàu có trong nhà họ Cố, tôi có một người cha và mẹ ruột tuyệt vời. Tuy nghèo khó, nhưng trong làng quê trọng nam khinh nữ này, họ đã dồn toàn bộ tình yêu thương cho cô con gái duy nhất của mình, thậm chí không nghĩ đến việc phải sinh thêm con trai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi thật sự, thật sự rất có lỗi với họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mẹ ơi, con sẽ không trở về nhà họ Cố nữa. Sau này con sẽ ở lại để cùng mẹ bảo vệ ngôi nhà này.” tôi nói với bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ tôi sững sờ một lúc lâu, bà dường như không thể tin vào lời tôi nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ trong khoảnh khắc nào đó tôi nhìn thấy niềm vui sướng trong ánh mắt bà, thậm chí còn lấn át cả nỗi phiền muộn về chuyện ngôi nhà bị cướp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng lúc này, “chồng” tôi, Tống Lãng, từ ngoài trở về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh đeo một chiếc giỏ tre trên lưng, vừa bước vào vừa gọi một tiếng: “Mẹ ơi, nghe nói gia đình chú hai thím hai lại đến làm loạn…”, nhưng rồi anh nhìn thấy tôi đứng bên cạnh mẹ bên trong căn “nhà” dột nát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng nói của Tống Lãng đột ngột dừng lại, ánh mắt anh lộ rõ sự ngạc nhiên tột độ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

6Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Lãng là một đứa trẻ mồ côi được cha mẹ tôi nhặt về nuôi. Khi được nhặt về, anh đã mang dị tật bẩm sinh. Cậu bé năm tuổi cô đơn bị bỏ lại trong rừng, cha mẹ tôi nuôi nấng anh lớn lên, và anh gần như trở thành một chàng rể ở rể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net